Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thần Đạo Đan Tôn (Dịch)
  4. Chương 213: Tiểu Dạ Dạ

Thần Đạo Đan Tôn (Dịch)

  • 185 lượt xem
  • 1386 chữ
  • 2022-01-08 09:31:13

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

- Nơi này xảy ra chuyện gì?

 

Cấm Vệ Quân khoan thai đến muộn, nhìn thấy trên đất có một thi thể không đầu, đều biến sắc. Bọn họ phụ trách duy trì trật tự nơi này, hiện tại lại chết một người, bọn họ không biết báo cáo kết quả a.

 

- Mấy vị đại nhân, người này công nhiên giết người, kính xin mấy vị đại nhân ra tay bắt hắn!

 

Tứ đại Kim Cương chỉ Lăng Hàn.

 

Những Cấm Vệ quân kia vừa thấy Lăng Hàn, da mặt không khỏi co quắp.

 

Bọn họ tự nhiên biết Lăng Hàn là ai, cấp trên nói không dưới mấy trăm lần, nhất định không thể xung đột với người này. Nhưng tiểu tử này quá biết gây chuyện a, lại dám công nhiên giết người?

 

Lăng Hàn nở nụ cười, nói:

 

- Đầu tiên ta phải sửa lại một điểm, nơi này không phải Hoàng Đô. Người luyện võ chúng ta ở dã ngoại phát sinh xung đột, là bình thường. Vừa nãy ta và tên này có chút xung đột, kết quả tên kia quá phế vật, chỉ một chiêu liền xong đời.

 

Tất cả mọi người sững sờ, xác thực, nơi này không phải Hoàng Đô, mà cách tới ba trăm dặm. Chỉ vì tất cả đều là người của Hoàng Đô, lại có Cấm Vệ Quân khống chế tràng diện, mới khiến người ta lầm lẫn.

 

Dã ngoại phát sinh ẩu đả là quá bình thường, hàng năm Vũ Quốc vì vậy mà chết nhiều vô số kể, nếu như mỗi một người đều truy cứu, phỏng chừng Vũ Quốc đã xong đời, bởi vì mỗi thế lực đều sẽ cuốn vào trong thù hận.

 

Đạo lý như vậy là không sai, nhưng vì sao luôn cảm giác là lạ nhỉ?

 

- Không được gây sự nữa, bằng không chúng ta sẽ bắt người, dám chống lại, giết không luận tội!

 

Một tên Cấm Vệ Quân nói.

 

- Đã biết!

 

Lăng Hàn giơ tay lên nói. Người hắn muốn giết đã giết. Kế tiếp là đến phiên Tứ đại Kim Cương phát rồ, hắn hoàn toàn không có ý định động thủ.

 

Tứ đại Kim Cương tức muốn thổ huyết, cái này không phải nhằm vào bọn họ sao?

 

- Đi. Trước vào bí cảnh, chờ đại nhân trở lại tính tiếp.

 

Lang Kim Cương thấp giọng nói.

 

- Lần này đại nhân trở về, sẽ mang theo quyền uy vô thượng, coi như Vũ Hoàng xuất hiện, cũng không giữ được tiểu tử này!

 

Hổ Kim Cương cũng gật đầu.

 

- Tiến vào bí cảnh!

 

Tượng Kim Cương cắn răng nói, cũng không biết bọn họ không thể bảo vệ tốt Phong Lạc, sau khi Phong Viêm trở về có thể giết bọn họ hả giận hay không, ngẫm lại liền để bọn họ phát lạnh.

 

Tứ đại Kim Cương nối đuôi nhau tiến vào bí cảnh, trong nháy mắt liền biến mất.

 

Lúc này đám người Thích Vĩnh Dạ mới thở phào nhẹ nhõm, phát hiện trên trán đều là mồ hôi lạnh.

 

- Lăng huynh, lá gan của ngươi cũng quá lớn đi.

 

Bách Lý Đằng Vân vẫn còn sợ hãi nói.

 

- Chỉ là một con rệp, chết thì chết.

 

Lăng Hàn thờ ơ nói.

 

- Phong Lạc tất nhiên không đáng sợ, nhưng Phong Viêm…

 

Thích Vĩnh Dạ không nói hết câu. Hiện tại người nào không biết Phong Viêm như mặt trời ban trưa, ở học viện có thể một tay che trời, kết tử thù với Phong Viêm, chỉ nghĩ cũng làm người ta sợ.

 

- Ai, Tiểu Dạ Dạ!

 

Đột nhiên Lăng Hàn phất phất tay.

 

Đám người Thích Vĩnh Dạ dồn dập quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy đó là một thanh niên cụt tay, lưng vác đao, nhưng lại giống như một chúa tể trong thiên địa, có khí thế vô thượng lưu chuyển. Bất luận người nào ở trước mặt hắn, cũng có vẻ cực kỳ nhỏ bé.

 

Tàn Dạ!

 

Thế nhưng... Tiểu Dạ Dạ?

 

Vẻ mặt của mọi người quái lạ, lẽ nào hai nam nhân này còn có quan hệ mập mờ gì không cho ai biết?

 

Tàn Dạ đi tới. Đối với Lăng Hàn xưng hô, hắn không có biểu thị phản đối hay không vui. Trong tâm linh của hắn, chỉ có đao tồn tại, thế nhân khen chê thì đã làm sao, một đao chém qua liền thanh tĩnh.

 

- Được rồi, người của chúng ta đã đến đông đủ, đi!

 

Lăng Hàn cười nói.

 

Khi nào Tàn Dạ thành một nhóm với bọn họ?

 

Bọn người Thích Vĩnh Dạ tấm tắc kêu kỳ lạ, nhưng không có nhiều lời, mà theo sát bước chân của Lăng Hàn, đi đến truyền tống môn. Còn chuyện Phong Viêm… Sau này hãy nói đi.

 

Vèo vèo vèo, mọi người xuyên qua, Lăng Hàn ôm Hổ Nữu, trong nháy mắt xuyên qua vòng xoáy. Hắn chỉ cảm thấy linh hồn muốn xé rách, thời gian thật giống như mất đi ý nghĩa, vĩnh viễn ngưng lại.

 

Một niệm chưa thành, hắn đã xuất hiện ở trong một thế giới lạ lẫm. Cỏ xanh như gấm, giống như hải dương, gió nhẹ lay động, cỏ xanh trập trùng, thật giống như một làn sóng nhẹ, đẹp không sao tả xiết.

 

Có điều, ngoại trừ Hổ Nữu hắn ôm trong lồng ngực, bốn phía trống rỗng, một bóng người cũng không có.

 

Tùy cơ truyền tống.

 

Lăng Hàn hơi nhướng mày, hỏi tới hỏi lui, nhưng điểm này lại không hỏi, kết quả bọn họ hội hợp hoàn toàn uổng phí, không hề có một chút ý nghĩa.

 

Cũng may, Hổ Nữu vẫn treo ở trên người hắn, bằng không cũng không biết tiểu nha đầu sẽ đi nơi nào. Không có hắn quản chế, lấy hung tính của tiểu nha đầu, không biết sẽ xông ra đại họa gì.

 

- Oa!

 

Hổ Nữu nhảy xuống, vung tứ chi chạy điên cuồng.

 

Nàng từ nhỏ lớn lên trong vùng rừng rậm, thế giới như vậy mới thật sự là bầu trời thuộc về nàng.

 

Lăng Hàn đi ở phía trước, Hổ Nữu vui sướng chạy, một hồi ở trước mặt Lăng Hàn, một hồi ở phía sau, một hồi bên trái, một hồi bên phải, để Lăng Hàn cũng bị cảm hoá, không khỏi lộ ra nụ cười.

 

- Nguy hiểm!

 

Đột nhiên hắn có báo động, thân hình tung lên, nhảy tới Hổ Nữu.

 

Vèo, một con vật nhỏ màu trắng nhảy ra, hóa ra là một con thỏ, đang gặm cỏ xanh, bởi vì Hổ Nữu chạy tới dọa nó sợ, mới khiến Lăng Hàn cho rằng có kẻ địch.

 

Hắn cười dừng lại, nhưng hai mắt của Hổ Nữu thì tỏa ánh sáng, duỗi ra tứ chi, nhanh chóng đuổi theo con thỏ, miệng nhỏ mở to, không ngừng cắn cắn.

 

Hiển nhiên, không phải Hổ Nữu cảm thấy con thỏ này đáng yêu, mà thuần túy xem nó là con mồi.

 

Vèo, thỏ chạy trốn rất nhanh, nhưng Hổ Nữu cũng không chậm, nhanh chóng truy đuổi ở phía sau, Lăng Hàn gọi lại nhưng Hổ Nữu không ngừng, không thể làm gì khác hơn là chạy theo sau.

 

Chỉ một hồi, con thỏ xuyên vào trong bụi cỏ, đã mất bóng, hóa ra là chạy vào hang. Hổ Nữu múa hai tay, bắt đầu đào lên, quyết tâm muốn bắt cho bằng được.

 

- Quên đi, tuy nó rất béo tốt, nhưng lấy khẩu vị của ngươi, căn bản nhét kẽ răng cũng không đủ.

 

Lăng Hàn xách Hổ Nữu lên, nhưng tiểu nha đầu rất không cao hứng, chu cái miệng biểu đạt bất mãn.

 

Vèo vèo vèo vèo, lúc này, trong hang lại nhảy ra rất nhiều thỏ. Nhưng những con thỏ này hoàn toàn không có chút đáng yêu, lớn như một con chó, hai mắt đỏ chót, tỏa ra khí tức khát máu.

 

Đệt!

 

Lăng Hàn thầm nói một câu, không khỏi lộ ra vẻ đề phòng, bởi vì những con thỏ này đều là Tụ Nguyên Cảnh, thậm chí có hai con là Dũng Tuyền Cảnh.

 

Ba mươi, bốn mươi, năm mươi, số lượng càng ngày càng nhiều, cuối cùng nhảy ra một con thỏ lớn như Nhân loại, tỏa ra khí tức mạnh mẽ của Dũng Tuyền Cảnh hậu kỳ.

 

Người ta nói chọc vào tổ ong vò vẽ, hiện tại là chọc vào hang thỏ a.

 

Ánh mắt Lăng Hàn đảo qua, trong lòng hiểu rõ: Một Dũng Tuyền hậu kỳ, bảy Dũng Tuyền trung kỳ, hai mươi mốt con Dũng Tuyền sơ kỳ, mà Tụ Nguyên Cảnh thì nhiều đến mấy trăm con.

 

Đánh không lại.

 

Hắn thầm nói, vội ôm Hổ Nữu bỏ chạy.

 

Đánh không lại thì bỏ chạy, đây là chuyện đơn giản nhất.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top