Người có thể tiến vào đây, cực hạn cao nhất cũng chỉ là tiểu cực vị đỉnh, đồng cấp đánh nhau, hắn há sợ ai?
Đám người này lạnh lùng quét mắt về phía hắn, thế nhưng Lăng Hàn vẫn như cũ lộ ra ánh mắt lạnh lùng,không có chút nào gọi là sợ hãi.
Thủy Nhạn Ngọc dẫn đội đâu có thể ngờ được rằng Lăng Hàn lại lắm rắc rối tới như vậy. Nhìn đâu cũng thấy đại địch, nào là Triệu Luân, rồi còn La Gia, Tây viện, làm cho nàng chỉ biết cười khổ không biết nên bội phục hắn gan lớn hay là tức giận hắn vì không biết tiến biết lùi đây??
Lệ Vi Vi kéo Quý Vân Nhi qua đây, đứng bên cạnh Lăng Hàn trò chuyện rôm rả, hoàn toàn quên mất sự có mặt của đệ nhất cao thủ phân viện Bắc Sơn Hà cảnh, làm cho sắc mặt Đường Phong rất là khó coi.
Đường Phong năm nay 27 tuổi, có tu vi Sơn Hà cảnh tiểu cực vị đỉnh, ở viện Bắc hắn là đệ nhất cao thủ. Dựa vào cái thân phận này hắn đã làm cho không biết bao nhiêu sư muội, sư tỷ phải thổn thức vì hắn, muốn sinh con cho hắn.
Thế nhưng hắn lại tự kiềm chế bản thân lại, cũng không có đắm chìm trong dục vọng nam nữ. Nhưng thỉnh thoảng trong các cuộc gặp gỡ, các cuộc họp, mọi người thường đồn thổi rằng hắn chưa có lập gia đình, lại có gái đưa tới tận miệng như thế kia, câu dẫn hấp dẫn như thế này, hắn có thể có bao nhiêu sức kháng cự lại cơ chứ?
Lần này được Tả tướng nhờ vả, làm cho hắn nổi lên một ý niệm rất là lớn mật.
Hắn muốn làm phò mã của phủ Tả tướng.
Hành trình bí cảnh ngắn thì nửa tháng, lâu thì nửa năm.Mà bên trong nguy cơ trùng trùng. Hắn và Lệ Vi Vi cô nam quả nữ, sớm chiều ăn ở với nhau, lâu ngày kiểu gì cũng phát sinh tình cẩm với nhau. Hơn nữa, khi gặp nguy hiểm, nữ nhân thường tỏ ra yếu đuối, lúc đó hắn bày ra bộ dạng oai phong lẫm liệt, làm gì có nữ nhân nào không rúng động cơ chứ?
Đường Phong suy nghĩ rất là hay đấy thế nhưng đời không như là mơ, Lệ Vi Vi căn bản không có đặt hắn vào trong mắt, gần như xem hắn là một tên đầy tớ để nàng sai bảo, tới ngay cả nhìn hắn cũng không có nhìn làm cho hắn biệt khuất vô cùng.
Người ta thường nói con gái Tả tướng trời sinh kiêu ngạo, ai cũng như vậy. Thế nhưng nàng đối với cái tên dân đen từ tiểu thế giới tới này lại nhiệt tình, niềm nở, cười cười nói nói, vui vẻ vô cùng, giống như hai người là bằng hữu, không có một chút nào gọi là phòng bị. Điều này làm cho Đường Phong khó lòng mà tiếp nhận nổi!!!
Đường đường là đệ nhất cao thủ, thế mà hắn ngay cả một tên dân đen tới từ tiểu thế giới cũng không bằng!!!
Đường Phong sắc mặt ầm trầm, thầm hạ quyết tâm sau khi tiến vào bí cảnh hắn nhất quyết phải rời xa cái tên Lăng Hàn này mới được.
Mặc dù chưa bao giờ tiến vào Thiên Hải bí cảnh, thế nhưng thân là ái nữ của Tả Tướng, nàng được Tả tướng cho một viên ngọc giản, bên trong có chứa thông tin vô cùng chính xác về cái bí cảnh Thiên Hải này, nên Lăng Hàn cực kỳ tự tin.
Người ta thường nói, phụ nữ ngồi với nhau, không sớm thì muộn cũng thành cái chợ. Và quả thực đúng vậy, Lệ Vi Vi có bạn tới, ra sức nói chuyện rôm rả, làm cho Quý Vân Nhi và Thủy Ngọc Ngạn ở một bên thỉnh thoảng mới chen vào được một câu. Còn Lăng Hàn thì đương nhiên rồi không nói được câu nào cả. Vì vậy hắn bước sang bên cạnh, trò chuyện với Lâm Do.
“Lăng sư huynh, huynh đi với đệ đi.”
Lâm Do gửi lời mời tới,
“Lần này Lâm gia chúng ta tổng cộng lấy được 3 cái danh ngạch. Ngoài trừ ta ra, còn có hai vị huynh trưởng trong tộc nữa, đều là cao thủ Sơn Hà cảnh tiểu cực vị.
Từ lâu đã nghe tiếng Lâm Do trượng nghĩa, vì bằng hữu mà không từ nan, không biết đây là thật hay là giả. Có lẽ do thấy Lăng Hàn rất có thể sẽ bị đuổi giết, nên mới ra sức mời chào Lăng Hàn như vậy.
Lăng Hàn không khỏi cười, nói:
“Đa tạ Lâm sự đệ đã mời ta, thế nhưng ta vẫn thường có thói quen đi một mình.”
Lâm Do nhìn Thủy Nhan Ngọc bên cạnh một cái, hiểu ra vấn đề, liền nói:
“Ta quên mất Lăng sư huynh đang đi cùng với một vị tiền bối xinh đẹp và quyến rũ. Chỉ là Thủy sư tỷ cũng mới vừa vặn bước vào Sơn Hà cảnh. Nếu như gặp phải địch có cảnh giới Tiểu Cực Vị hậu kỳ, hoặc thậm chí là Tiểu Cực Vị đỉnh, vậy thì lúc đó e rằng sẽ không địch lại đâu.”
Thủy Nhan Ngọc ở trên võ đạo rất là có thiên phú. Nàng chính là thiên tài Nhị Tinh. Có thể nói bất cứ ai vào đây đều không phải là người bình thường cả, ít nhất cũng phải là thiên tài Nhất Tinh. Vì vậy, Thủy Nhạn Ngọc tối đa cũng chỉ có thể đối phó được với đối thủ có cảnh giới Tiểu Cực Vị trung kỳ mà thôi. Gặp đối thủ mạnh hơn khẳng định đánh không lại.
Lăng Hàn vỗ vỗ vai Lâm Do, nói:
“Ta biết. Thế nhưng, không sao cả. Tới lúc đó ai là thợ săn, ai là con mồi, còn chưa biết được!”
Thấy Lăng Hàn tự tin như vậy, Lâm Do không tự chủ được tin tưởng hắn.
“Lăng Hàn!”
Đột nhiên một âm thanh kinh ngạc vang lên. Chỉ thấy Cửu Quận Vương tay cầm váy vội vàng chạy tới.
Do nàng có thân phận quá cao cho nên mọi người ở trong Loạn Tinh hoàng triều đều quỳ xuống khi nhìn thấy nàng. Thế là, nàng thì một đường chạy tới, còn người hai bên thì đồng loạt quỳ xuống mặt đất, giống như một làn sóng vậy.
Lăng Hàn kinh ngạc. Cái cô nàng Cửu Quận Vương này tại sao đột nhiên gọi mình vậy??
Hắn còn chưa kịp suy nghĩ thì Cửu Quận Vương đã chạy tới trước mặt hắn rồi. Lâm Do vội vàng cúi nửa người xuống, cung kính hành lễ.
“Miễn miễn”
Cửu Quận Vương giơ tay lên nói. Sau đó nở ra nụ cười tươi như hoa, tấm tắc khen ngợi:
“Cũng chỉ có Lăng Hàn là được nhất. Không giống như cái đám nhu nhược này, thấy ta liền quỳ xuống.”
Phốc!
Mọi người xung quanh nghe thấy vậy xém tí nữa phun một ngụm máu ra. Bọn họ đây là đang kính sợ đấy! Bệ hệ từng nói rồi, thấy Cửu Vương cũng giống như thấy trẫm, có ai không dám quỳ xuống hành lễ chứ?
Nhưng cái tên Lăng Hàn này rõ ràng đại nghịch bất đạo, thấy Vương cũng không có quỳ xuống, thế nhưng theo như lời Cửu Quận Vương nói thì hắn lại biến thành một người có cốt khí??
Lăng Hàn chắp tay lại nói:
“Ra mắt Cửu Quân Vương.”
Đi theo sau Cửu Quân Vương là 3 thị vệ nữ đều có cảnh giới Sơn Hà cảnh Tiểu Cực Vị đỉnh, thấy Lăng Hàn không tỏ rõ thái độ tôn kính, liền quắc mắt lên trừng trừng nhìn hắn.
“Bổn Quận Vương đặc chuẩn, Lăng Hàn không cần quỳ lễ.”
Cửu Quận Vương vội vàng nói, tránh cho 3 nữ thị vệ nổi đóa.
Nghe thấy Cửu Quận Vương nói như vậy, 3 nữ thị vệ lúc này mới ngoan ngoãn im lặng lại - Dù sao thì thấy Cửu Vương như thấy trẫm, điều này cũng áp dụng lên các nàng, ai dám không tuân theo cơ chứ.
“Lăng Hàn, lần này tất cả công lao đều nhờ ngươi cả. Người khiến cho tỷ tỷ ta vô cùng khen ngợi ta!”
Cửu quận chúa cười tươi như hoa nói. Sau đó lấy ra một bình thuốc đưa cho Lăng Hàn,
“Đây là Ngọc Dương Đan, có công dụng tăng lên tu vi, gần tới 5 sao, tặng ngươi!”
???
Cửu Quận Vương lại ở trước mặt mọi người tặng quà cho một nam nhân khác??
Điều này làm cho người của Loạn Tinh hoàng triều hai con mắt như muốn lồi ra, cảm thấy chuyện này thật là hoang đường, không có cách nào tiếp nhận nổi.
Trừ Cửu Quận Vương mới xuất hiện cách đây không được bao lâu ra, Bát Vương khác đều là xuất hiện cách đây trăm vạn năm trước, đều gia nhập vào Loạn Tinh hoàng triều và đều được phong Vương.
Trên thực tế các nàng cũng không có làm ra công lao lớn lao gì cả, mà tất cả đều do nữ hoàng bệ hạ tự mình quyết định, phong cho các nàng làm Vương.
Nhưng sự thật đã chứng minh, nhãn lực của nữ hoàng bệ hạ quả nhiên cao minh hơn người.
Trải qua một thời gian dài, Bát Vương đều đã bước vào cảnh giới Tinh Thần cảnh. Chỉ là không biết hiện tại các nàng đang ở cảnh giới nào mà thôi. Vì vậy, sau khi Cửu Quận Vương xuất hiện, mọi người thường đồn đoán rằng, không có tới mấy vạn năm thì vị Cửu Quận Vương còn lâu mới vào được cảnh giới Tinh Thần xa xôi kia....
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận