Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thần Phật Chính Là Ta (Dịch)
  4. Chương 3: Bắt đầu của bí ẩn

Thần Phật Chính Là Ta (Dịch)

  • 29 lượt xem
  • 1244 chữ
  • 2025-09-14 19:15:51

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tàn dương nhuốm nước, hoàng hôn sắp tàn.

Trương Cửu Dương vội vã bước nhanh trên đường về nhà. Không ai biết, trong ngực hắn đang giấu một vật khủng khiếp đến mức nào — một con mắt của nữ quỷ!

Trong lúc di chuyển, hắn thậm chí còn cảm nhận được nhãn cầu ấy khẽ chuyển động, cùng luồng hàn khí lạnh buốt xương tủy đang tỏa ra từ nó.

“Cửu ca!”

Một giọng trong trẻo cất lên, âm sắc ngọt ngào đặc trưng của thiếu nữ khiến Trương Cửu Dương giật mình hoàn hồn. Không biết từ lúc nào, hắn đã đi ngang qua tiệm bánh bao trong huyện.

Trước cửa tiệm đứng một bé gái chừng bảy tám tuổi, khuôn mặt trắng trẻo như ngọc, thắt tạp dề, hai má lấm tấm bột mì, nở nụ cười rạng rỡ như nắng.

Cô bé ôm vài chiếc bánh bao được gói trong giấy dầu sạch sẽ, chìa ra trước mặt hắn.

“Cửu ca, hôm nay sao huynh về trễ vậy, bánh bao suýt nữa thì nguội mất. Chỉ còn lại mấy cái cuối, may là cha muội giấu trước, không thì bị lão Lý mua hết rồi.”

Nghe vậy, người đàn ông đang âm thầm nhào bột sau lưng ngẩng đầu lên, nở nụ cười chất phác và thân thiện, khẽ ra dấu bằng tay, phát ra vài âm thanh mơ hồ khó nghe.

Cô bé làm phiên dịch, cười tươi rói:

“Cha nói huynh mau ăn khi còn nóng, để nguội sẽ cứng mất đó.”

Trương Cửu Dương đón lấy bánh bao, khom người cảm ơn Giang thúc.

Giang thúc là người câm điếc, sống nhờ bán bánh bao. Ông không thể trò chuyện, nên con gái A Lê chính là giọng nói của ông. Bánh bao nhà họ mềm và thơm ngọt, rất được người trong huyện ưa thích.

Từ sau khi Lâm mù qua đời, Giang thúc đã liên tục bảy ngày mang bánh bao đến cho hắn. Lý do rất đơn giản: năm xưa khi vừa đặt chân tới huyện Vân Hà, Giang thúc bị trộm hết tiền, cha con ông đói lạnh khốn cùng, may nhờ Lâm mù bố thí cho một bát cháo.

Khi Lâm mù qua đời, trong nhà không còn lấy một đồng, tiền mua quan tài cũng là Giang thúc bỏ ra.

Tuy không nói được, nhưng ngày nào ông cũng chuẩn bị sẵn bánh bao nóng hổi, lặng lẽ đợi đến khi Trương Cửu Dương dọn hàng xong trở về để trao tận tay.

Hắn biết, đó là cách Giang thúc âm thầm gửi gắm sự an ủi và động viên.

Nếu là ngày thường, hắn hẳn sẽ nán lại trò chuyện đôi câu, nhưng hôm nay, hắn chỉ vội vã nhận bánh bao, cúi đầu cảm tạ rồi quay bước định đi.

Đúng lúc đó, Giang thúc đang nhào bột bỗng khẽ nhúc nhích cánh mũi, như ngửi thấy gì đó, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc, liên tục ra dấu, thần sắc có phần kích động.

Trương Cửu Dương thoáng ngẩn ra.

“Cửu ca, cha nói… mấy hôm tới tốt nhất huynh đừng ra ngoài…”

Trương Cửu Dương khẽ giật mình:

“Tại sao?”

Chữ “聻” quả thực có thể trừ tà, vậy có lẽ Lâm mù không phải kẻ bịp, mà là người có bản lĩnh thực sự.

Đã vậy, người thân thiết như Giang thúc… có khi cũng biết vài chuyện?

Giang thúc do dự, ra dấu mấy lần rồi dừng lại.

“Cha nói… cũng không biết nữa… chỉ là một linh cảm thôi…”

Trương Cửu Dương đành gật đầu, rồi xoay người rời đi.

Nhìn theo bóng lưng hắn, A Lê nghiêng đầu, đôi mắt linh động ánh lên vẻ nghi hoặc, thì thầm:

“Cảm giác hôm nay Cửu ca có gì đó… rất lạ…”

…..

Hoàng hôn buông xuống, Trương Cửu Dương cuối cùng cũng về tới nhà.

Nói là nhà, thực chất chỉ là một sân nhỏ đổ nát, dựng hai căn nhà đất đơn sơ, đủ thấy lúc sinh thời Lâm mù nghèo đến mức nào.

Nhưng với hắn, trong cái thế giới xa lạ và quỷ dị này, nơi duy nhất khiến hắn thấy an lòng… chính là căn viện nhỏ này.

Về đến nhà, hắn ăn sạch mấy chiếc bánh bao, cơn đói mới tạm lắng xuống. Nhưng hắn biết, chẳng bao lâu nữa nó sẽ lại kéo đến. Trước khi điều đó xảy ra, hắn phải đối mặt với con mắt của nữ quỷ kia.

Con mắt gần như không có tròng trắng, trong hắc sắc có một đồng tử dọc màu trắng nhạt, đang khẽ xoay tròn trong lòng bàn tay hắn, như đang quan sát mọi thứ xung quanh.

Trương Cửu Dương do dự thật lâu, vẫn không sao nuốt nổi nó.

Dù sao là người bình thường, ai lại đi nuốt… mắt của quỷ?

Vả lại, chẳng phải quỷ vốn vô hình sao? Sao lại có thể có hình thể cụ thể thế này?

Suy nghĩ một hồi, hắn quyết định lục soát phòng của Lâm mù một lần nữa. Dù khi mới xuyên tới từng tìm kiếm qua, nhưng lúc ấy chỉ chăm chăm tìm tiền. Bây giờ, hắn cần tìm bùa chú, pháp khí hoặc bất cứ vật hộ thân nào.

Ai biết được nữ quỷ kia có thật đã chết chưa?

Cho dù đã chết, ai dám chắc sẽ không còn thứ bẩn thỉu nào khác?

Lá bùa chữ “聻” trên người hắn đã dùng một lần, nay còn vết cháy đen, có thể đã mất hiệu lực — hắn phải tìm được vật phòng thân khác!

…..

Đêm dần buông, Trương Cửu Dương cầm đèn dầu, đẩy cửa phòng của Lâm mù. Hắn quét tay phủi lớp bụi rơi xuống — đã rất nhiều ngày hắn chưa từng bước vào nơi này.

Căn phòng bày biện đơn sơ: một chiếc ghế mây, một chiếc giường gỗ, một cái bàn, trên bàn còn vài tách trà sứt mẻ tróc sơn.

Chỉ có một chỗ khiến người ta chú ý — bức tường phía đông bị đục một hốc, trông như miếu thờ, nhưng bên trong không phải tượng thần… mà là một bài vị.

“Tiên phụ Hứa Hạc Sơn chi linh vị.”

Kỳ lạ, sao cha của Lâm mù lại họ Hứa?

Đây thật sự là linh vị cha hắn ta sao?

Trương Cửu Dương bỗng thấy sống lưng lạnh toát. Trước kia chưa trải qua chuyện nữ quỷ, hắn sẽ chẳng mấy bận tâm, nhưng giờ chỉ cần nhìn thấy linh vị là đã thấy rợn tóc gáy.

Đó cũng là lý do hắn ít khi vào phòng này.

Người bình thường ai lại đặt linh vị trong phòng ngủ, lại còn hướng thẳng vào giường, như sợ nhắm mắt lại không thấy!

Hắn hít sâu, cố trấn tĩnh rồi bắt đầu lục soát kỹ khắp phòng… nhưng kết quả còn sạch hơn trong túi hắn, hoàn toàn trống không.

Có vẻ lần ra ngoài cuối cùng, Lâm mù đã cố tình mang toàn bộ pháp khí theo.

Trương Cửu Dương ngồi phịch xuống giường, thở dốc, trong lòng hơi thất vọng. Cả căn phòng không còn thứ gì sao?

Lúc này, ánh mắt hắn dừng lại ở bài vị đối diện giường, trong lòng chợt lóe một ý nghĩ.

Người bình thường ai lại đặt bài vị ngay đầu giường, còn hướng thẳng vào như vậy?

Hắn nheo mắt, ánh lên vẻ nghi ngờ, rồi bước đến.

Đầu tiên hắn khom người vái ba cái, sau đó đưa tay chạm thử.

Cảm giác lạnh buốt, cứng như đá. Hắn thử nhấc… nhưng bài vị không nhúc nhích, như bị cố định chặt. Trương Cửu Dương lập tức tinh thần phấn chấn, xoay nhẹ sang trái — bài vị phát ra một tiếng “cách” khô giòn.

Ngay sau đó, bức tường phía sau hốc thờ từ từ xoay lại, lộ ra một chiếc hộp sắt đen ngòm…

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top