Triệu Quế Phân lập tức thay đổi sắc mặt, chỉa mũi nhọn về phía Lưu Tiểu Nga.
Người nhà mẹ đẻ của vợ thằng năm đúng là quá biết điều! Đó là một con gà đó, thời buổi này làm gì có nhà nào có thể tùy tùy tiện tiện tặng một con gà cho người khác chứ?
Nghĩ đến chuyện ngày mai sẽ được ăn, lúc Triệu Quế Phân nhìn về phía Chu Kiều Kiều, vẻ mặt còn lộ ra một chút vẻ hiền từ.
Chu Kiều Kiều nghĩ đến những lời mẹ nói lúc cô ta chạy về nhà khóc lóc kể lể là lại cảm thấy ấm ức tủi thân.
Mẹ ruột còn bảo cô ta phải lấy lòng bà mẹ chồng độc ác nham hiểm Triệu Quế Phân này! Còn nói cái gì mà lấy lòng Triệu Quế Phân rồi, lúc phân gia mới có thể được chia của nhiều hơn một chút. Hơn nữa lúc cô ta làm việc, Triệu Quế Phân giúp cô ta, cô ta có thể bớt việc rất nhiều chứ.
Nói trắng ra là còn chẳng phải là không muốn quan tâm đến cô ta sao?
Chu Kiều Kiều chưa bao giờ cảm thấy tủi thân như bây giờ, trên đời này đã không còn ai đồng lòng với cô ta nữa rồi!
Cô ta nhất định phải làm cho chồng mình trở thành công nhân, nhất định phải ăn sung mặc sướng!
Nghĩ đến đây, Chu Kiều Kiều lại nhịn không được nhìn về phía Bạch Tú Tú đang dựa vào người Vương Thanh Hòa hóng chuyện, trong lòng lại càng hụt hẫng.
Dựa vào cái gì chứ? Đều là con dâu như nhau, sao Bạch Tú Tú lại có thể không cần vào núi, không cần làm cái gì hết chứ?
Chỉ bởi vì cô gả cho người tốt thôi sao?
Sao cô không đi chết đi? Nếu Bạch Tú Tú chết đi thì tốt biết bao nhiêu.
Chu Kiều Kiều chưa bao giờ mong đợi một người gặp chuyện ngoài ý muốn chết đi như bây giờ! Cô ta nghĩ đến vận may của mình, trong lòng lại dâng lên một chút vui vẻ.
Có lẽ…
“Vợ thằng hai, đừng ngẩn ra đó, mau đi nấu cơm đi!” Triệu Quế Phân thúc giục Lưu Tiểu Nga đang trợn mắt há hốc mồm.
Cuối cùng, Lưu Tiểu Nga xụ mặt, khập khiễng đi ra ngoài.
Bạch Tú Tú nhìn cảnh này, khóe môi hơi cong lên.
Vận may của Chu Kiều Kiều được tích lũy dần bằng cách dựa vào xui xẻo của người khác.
Hơn nữa kiếp trước Chu Kiều Kiều cũng gặp được rất nhiều thời khắc nguy hiểm, chỉ là cả gia đình này đều bám vào cô ta, trông chờ cô ta dẫn dắt cả gia đình cùng nhau sống sung sướng, cho nên mới đồng tâm hiệp lực với cô ta, lúc này mới có thể vượt qua nguy hiểm cho cô ta.
Hiện tại Chu Kiều Kiều mới sang đây ở được mấy ngày mà đã đắc tội với không ít người.
Cấp dưới trung thành nhất kiếp trước của cô ta là Lưu Tiểu Nga, hiện tại đại khái trong lòng đang nghĩ phải làm thế nào mới có thể bóp chết cô ta.
Đối đầu với Chu Kiều Kiều sẽ xui xẻo, vậy thì, không đối đầu trực diện là được rồi, đúng không?
Bạch Tú Tú vô cùng vui vẻ, cô vốn dĩ không phải người tốt bụng gì, kiếp trước không thích lo chuyện bao đồng, chỉ muốn sống cuộc sống của mình. Hiện tại Chu Kiều Kiều lại chắn trước mặt, cô không thể sống yên được nữa.
Vậy cách tốt nhất đương nhiên là phải dời cái người đang chặn trước mặt mình đi!
Được rồi, đừng có đứng trước mặt tôi chướng mắt nữa, biến hết đi!” Triệu Quế Phân đang khó chịu, nhìn thấy những người khác đều không nói cái gì, lập tức không muốn nhìn thấy bọn họ nữa.
Bạch Tú Tú vừa nghe bà ta đuổi mình đi, nhanh chóng lôi chồng và hai đứa con về phòng ngay.
Về phòng, Vương Thanh Hòa thành thạo pha nước mật ong cho Bạch Tú Tú và hai đứa nhỏ, Bạch Tú Tú thì lại lấy mấy thứ cô vào huyện mua được ngày hôm nay ra: “Mau lại đây.”
Vương Thanh Hòa đưa nước mật ong cho cô, lại khiêng bàn nhỏ trong phòng lên.
Bạch Tú Tú ôm hai đứa nhỏ lên giường đất.
Cô tìm một tờ giấy dầu sạch sẽ, sau đó mới lấy bánh bao ra: “Hôm nay trời lạnh, bánh bao thịt không còn nóng hổi nữa, nhưng mà may là không bị cứng, mau ăn đi.”
Cô lấy toàn bộ mười chín cái bánh bao ra.
“Mẹ, hôm nay ăn tết sao?” Nguyệt Nguyệt nhìn núi bánh bao trước mặt, sợ đến ngây người. Đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm vào bánh bao, không dời đi được nữa.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận