"Con không đánh? Con không đánh thì mẹ đánh!" Triệu Quế Phân nói, quơ lấy thuổng sắt bọn họ dùng để làm việc, muốn động thủ, ai biết một giây sau, dưới chân trượt một cái, người trực tiếp ngã ngửa.
"Ngây ra đó làm gì? Còn không đỡ mẹ tụi bây dậy! Con dâu cả, con mau đi nấu nước đi." Vương Thủ Thành đen mặt quát.
Những người khác liền đi đỡ người, Bạch Tú Tú nghe vậy, lập tức vịn tường, mặt không biểu cảm bắt đầu nói dối: "Cha, con lại bị bệnh rồi, không được, con phải nghỉ một chút."
Vương Thủ Thành:...
Vương Thủ Thành bị chọc tức đến mức con mắt sắp trừng thành Trương Phi rồi!
Nhưng lại không có cách nào với Bạch Tú Tú, đứa con dâu này giống như lưu manh! Căn bản không có cách nào làm gì cô!
Chỉ có thể tức giận gọi Chu Kiều Kiều: "Vợ thằng năm! Con đi nấu nước đi."
Chu Kiều Kiều mới bị mẹ chồng đạp một cước, hận không thể nấu Triệu Quế Phân, nghe thấy phải tự đi nấu nước, cũng rất muốn giả bệnh.
Nhưng chồng cô ta còn có chuyện cần đến người trong nhà, cô ta chỉ có thể chịu đựng trước.
Vì thế đen mặt đi vào phòng bếp.
Bạch Tú Tú nhìn bọn họ ầm ĩ thành như vậy, khóe miệng cũng không đè xuống được.
Quả nhiên, có thể tránh được xui xẻo, chỉ cần gắp lửa bỏ tay người, dẫn tới trên người Chu Kiều Kiều, xui xẻo sẽ tự động biến mất. Mà Chu Kiều Kiều, có thể cũng sẽ mất đi may mắn trong khoảng thời gian ngắn.
Nếu không, không có cách nào giải thích chuyện Triệu Quế Phân rơi vào trong hầm phân, liên lụy đến Chu Kiều Kiều.
Chờ cả nhà bận bịu xong, phân trâu trong sân được dọn dẹp, còn có Triệu Quế Phân và Chu Kiều Kiều đều tắm rửa sạch sẽ thì trời cũng đã tối một nửa rồi.
Bên ngoài, mấy người lên núi cũng đã trở về. Vương Thanh Hòa vẫn đi ở cuối cùng.
Triệu Thúy Hoa và Trần Phương, đỡ Lưu Tiểu Nga một hai đòi lên núi, trở về viện.
Ba người vừa tiến vào đã bị mùi phân trâu trong sân xộc vào làm sặc.
"Sao mùi phân lại nhiều như vậy?" Triệu Thúy Hoa đi vào trước cau mày hỏi.
Triệu Quế Phân nghe vậy mặt tối sầm lại: "Làm màu cái gì? Sao còn có thể hun chết cô được? Hôm nay sao tụi bây lên núi lại trở về sớm như vậy? Kiếm được bao nhiêu đồ rồi?"
Bà ta liên tục chất vấn, lúc này đi đường cũng không quá nhanh nhẹn, vừa rồi trượt đến mức chân cũng bị trẹo.
Chờ sau khi nhìn thấy đồ vật trong giỏ của bọn họ, Triệu Quế Phân liền hoàn toàn nổi khùng: "Thế nào? Chỉ có mấy thứ này?"
"Nếu không thì sao? Nhà ai lên núi không phải chỉ có mấy thứ này?" Triệu Thúy Hoa đem lời nói của chị dâu cả lúc ấy, đúng lý hợp tình.
Quan trọng là, lúc ấy chị dâu cả nói dối, bây giờ cô ta nói là thật!
Cũng không biết vì sao, quá kỳ lạ.
Hôm nay bọn họ lên núi, người cũng không ngã, đều không gặp xui xẻo.
Nhưng thứ tốt gì cũng không nhìn thấy, ngay cả nấm cũng không phải nơi nào cũng có.
Triệu Quế Phân nhìn ba con dâu, nghiêm trọng hoài nghi có phải bọn họ giấu riêng hay không!
Chu Kiều Kiều nhìn dáng vẻ của bọn họ, trong lòng hừ lạnh một tiếng, cảm thấy nên tự mình ra mặt. Cô ta đứng dậy, nhỏ giọng nói: "Mẹ, chúng ta đều là người một nhà, con có mấy lời muốn nói."
Triệu Quế Phân bây giờ nhìn Chu Kiều Kiều thế nào cũng không vừa mắt: "Cô vừa gả tới đây, muốn nói cái gì?"
Chu Kiều Kiều vẻ mặt kiêu ngạo, nhưng chỉ dùng âm lượng đủ cho cô ta và Triệu Quế Phân có thể nghe thấy, nói: "Mẹ, từ nhỏ con đã rất may mắn, ai ra ngoài với con đều sẽ gặp may mắn. Mẹ xem mấy lần lên núi có thu hoạch, không phải đều là vì con đi theo sao? Hôm nay con không đi cùng, thu hoạch này không phải sẽ khác sao?"
Triệu Quế Phân:...
Bà ta im lặng một lúc, nhưng cũng cảm thấy đúng là như vậy.
Vợ thằng năm, đúng là có chút may mắn nha!
Chu Kiều Kiều cảm thấy, vận may của mình, cô ta phải nói cho mỗi người, không thể nói ra trước mặt mọi người.
Như vậy, tất cả mọi người sẽ âm thầm lấy lòng mình.
Nghĩ vậy, ánh mắt của cô ta liền rơi vào trên người chị dâu hai Lưu Tiểu Nga, người này, là thiếu may mắn nhất. Nhất định sẽ chủ động nịnh bợ cô ta!
Tổ ba người ở cửa nhìn thấy mẹ chồng và vợ chú năm xì xào bàn tán, đều cảm thấy đây là đang nói xấu bọn họ!
“Thằng cả, thu hoạch hôm nay của con thế nào?" Vương Thủ Thành nhìn mấy đứa con dâu không có thu hoạch gì tốt, có chút không vui. Lại nhìn con trai lớn vừa mới vào, nhanh chóng vặn hỏi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận