Triệu Quế Phân vừa bị Chu Kiều Kiều hù dọa choáng váng, ánh mắt bỗng nhiên mãnh liệt quét về phía cửa.
Vương Thanh Hòa mới vào sân, theo thường lệ cầm con mồi ra, nhưng lần này càng khiến Triệu Quế Phân tức giận.
So với năm con thỏ ngày hôm qua, hai con gà rừng, hôm nay chỉ còn lại năm con thỏ!
Ngay cả chia đều cũng không đủ!
Lập tức, ánh mắt Triệu Quế Phân giống như đao cắt trên người Vương Thanh Hòa: "Thằng cả, sao con mồi săn được càng ngày càng ít vậy? Đừng nói con đang giỡn mặt với chúng ta đó nha?"
Ngoại trừ chuyện của Bạch Tú Tú ra, Vương Thanh Hòa luôn là một người ít nói.
Nửa chữ cũng không muốn giải thích, anh lấy đồ ra, liền không để ý ánh mắt hoài nghi của đám người này, đi về phía vợ mình.
"Con đứng lại, con là con trai cả trong cái nhà này, phía dưới con có bốn em trai đang nhìn kìa. Cha và mẹ con bình thường dạy con thế nào, con đều đã quên rồi? Con... Thật sự giấu đồ?" Vương Thủ Thành hồ nghi hỏi.
Vương Thanh Hòa dừng chân lại, nhìn về phía bọn họ.
Nghênh đón ánh mắt nghi ngờ của cả nhà này.
Bạch Tú Tú nhíu mày, cười lạnh, ngữ khí vẫn rất trào phúng: "Chuyện săn thú này, luôn khó mà nói chắc được sẽ thu hoạch bao nhiêu. Trong núi chỉ có những con mồi kia, hôm qua đã bắt rồi nên đương nhiên hôm nay sẽ không nhiều như vậy. Nếu dựa theo cách nói của mấy người, không săn được, Thanh Hòa còn phải mua mấy con về cho mấy người?
Vậy dứt khoát cũng đừng để cho anh ấy lên núi, trực tiếp xòe tay đòi tiền của anh ấy đi.
Hoặc là dứt khoát một chút, muốn mạng của anh ấy?"
“Vợ thằng cả, chuyện này không liên quan đến cô! Chuyện nhà chồng, cô bớt xen vào!" Vương Thủ Thành sắp phiền chết người con dâu đánh không được, cũng nói không được này.
"Anh ấy là chồng tôi, chuyện của anh ấy chính là chuyện của tôi. Sao? Ức hiếp người còn bắt người ta câm miệng? Nhưng không có chuyện tốt đó đâu!" Tiếng của Bạch Tú Tú không nhỏ, hàng xóm hai bên nghe thấy ồn ào, cũng bắt đầu đi ra rót nước, âm thầm nhìn về phía viện bọn họ.
Vương Thủ Thành là một người cần mặt mũi, lại thêm...
Ông ta nhìn con trai cả, chuyện con trai cả giấu con mồi, ông ta cũng không tin cho lắm.
Nhưng tốt nhất vẫn nên hỏi lại lần nữa.
Nghĩ vậy, Vương Thủ Thành nháy mắt với bà vợ nhà mình.
Triệu Quế Phân đen mặt, dò hỏi: "Thằng cả, con thật sự không giấu?"
Vương Thanh Hòa bởi vì vợ mình che chở anh, tâm tình đang tốt. Vì vậy đáp lại bọn họ, lắc đầu.
Đi theo Bạch Tú Tú cùng nhau trở về phòng.
Triệu Quế Phân nhìn mấy con thỏ này, khẽ cắn môi: "Ngày mai thằng năm đi bán hết mấy con thỏ này đi. Thỏ hôm qua chờ hong gió xong, mẹ sẽ chia cho các con mỗi nhà một chút."
Thật sự là lỗ lớn!
Phải biết rằng con mồi của thằng cả sẽ càng ngày càng ít, ban đầu bà ta không nên nói cái gì mà chia tiền cho bọn họ.
Vừa nghĩ tới số tiền còn lại, trong nhà còn phải chia, trước mắt bà ta liền tối sầm!
Nhất là sau khi biết được phúc khí của vợ thằng năm, là về sau phát huy ổn định, liền càng buồn bực.
Vợ thằng năm cũng thật là, không biết nói sớm một chút cho bà ta biết? Cần gì phải dẫn đến tình cảnh như bây giờ chứ!
Hại bà ta chịu thiệt lớn!
"Vợ thằng ba, hôm nay con nấu cơm, nấu xương gà cho mẹ." Triệu Quế Phân nói xong, trước hết khập khiễng vào nhà.
Triệu Thúy Hoa nghe lén liếc mắt, sao? Xương gà còn có thể nấu ra hoa à?
Triệu Thúy Hoa im lặng đi vào phòng bếp, mà Chu Kiều Kiều thì lòng còn sợ hãi nhìn thoáng qua phòng Bạch Tú Tú, đây hẳn là chị dâu đã quên chuyện vải vóc rồi?
Cô ta nhìn Lưu Tiểu Nga cũng muốn trở về phòng, vội vàng đi qua đỡ: "Chị dâu hai, em đỡ chị đi. Em có chút chuyện muốn nói với chị..."
Lưu Tiểu Nga nhìn thấy Chu Kiều Kiều liền cảm thấy phiền, từ sau khi vợ chú năm vào cửa, cô ta liền không gặp được chuyện gì tốt, vợ chú năm không chừng là sao chổi gì đó?
Nhưng mẹ chồng coi trọng vợ của chú năm, cô ta cũng không tiện trực tiếp từ chối ý tốt của đối phương, nếu như vợ chú năm đến trước mặt mẹ mách lẻo, cuộc sống của cô ta cũng sẽ không dễ chịu.
Lưu Tiểu Nga suy nghĩ một chút, miễn cưỡng cười thân thiện với Chu Kiều Kiều: "Vậy, cảm ơn thím."
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận