“Sao nào? Còn có điều kiện nữa à? Nó không làm việc gì mà còn đòi ăn trứng gà?” Triệu Quế Phân vừa nghe đến muốn đụng vào trứng gà của mình, suýt chút nữa đã nhảy cẫng lên.
“Được rồi, bà kêu la cái gì? Vợ thằng hai, con đi hấp cái trứng gà cho chị cả của con đi.” Vương Thủ Thành bị bà già này la lối đến điếc lỗ tai.
Mụ già ngu xuẩn này không lẽ không nghe ra hàm ý mà thằng cả ám chỉ sao?
Anh đang nói nếu không hấp trứng cho con dâu cả thì hôm nay anh sẽ bỏ gánh không làm đó!
Đúng là xui xẻo!
Mới sáng sớm, nói không lại người ta, còn cứ thích kiếm chuyện gây sự.
Làm mẹ chồng mà đến con dâu mình cũng không quản được thì còn có thể làm gì nữa?
Lưu Tiểu Nga nghe thế, lập tức ngẩn người, cô ta còn chưa ăn được mấy miếng cơm, cái chuyện phiền phức này đã rơi xuống đầu cô ta rồi! Với lại, dựa vào cái gì chứ?
Sao chị cả lại có thể được ăn ngon?
Vương Thủ Thành nhìn dáng vẻ mọi người trong phòng đều không tình nguyện, khá hài lòng.
Phải như thế thì mấy đứa con trai khác mới có thành kiến với thằng cả, như vậy mới có thể đoàn kết với nhau!
“Mấy đứa cũng đừng cảm thấy cha làm cha lại bất công, anh cả của mấy đứa giúp đỡ nhà mình rất nhiều, nếu mấy đứa cũng biết đi săn thì cha cũng sẽ làm trứng hấp cho mấy đứa. Đây là do anh cả của mấy đứa dựa vào bản lĩnh đạt được!”
Vương Thủ Thành nói ra những lời này, lập tức khơi gợi lên sự bất mãn trong lòng những người khác.
Lưu Tiểu Nga xụ mặt đi hấp trứng.
Bạch Tú Tú nhìn thoáng qua cha chồng của cô, trong lòng cảm thấy buồn cười.
Đôi cha mẹ chồng này thật đúng là cố gắng hết sức đào hố cho chồng cô mà.
Nếu không phải cô biết rõ bản tính thích hại người ích ta của hai người này sẽ rất khó có thể nuôi con của người khác thì cô thậm chí bắt đầu nghi ngờ chồng của cô có phải là con ruột của hai người này hay không.
Nồi và bếp còn chưa tắt lửa, không bao lâu sau, trứng hấp đã được bưng lên. Hai quả trứng gà làm thành trứng hấp cũng không ít, mùi thơm này lập tức làm tất cả mọi người đều quay sang nhìn!
Triệu Quế Phân gần như muốn bẻ gãy đũa, thứ tốt như thế sao lại có thể để cho thằng cả và vợ của nó ăn được chứ?
Bọn nó xứng sao?
Nếu như cho thằng hai, hoặc là cho thằng năm, để bọn họ bồi bổ thì tốt biết bao nhiêu.
So với Triệu Quế Phân thì còn có một người tức giận hơn nữa, đó chính là Chu Kiều Kiều.
Chu Kiều Kiều ngửi được mùi thơm, trong lòng ấm ức muốn chết.
Trước kia cô ta ở nhà mẹ đẻ cũng không có đãi ngộ này! Bạch Tú Tú dựa vào cái gì chứ? Cô chỉ là một con quỷ xui xẻo không có cha, mẹ lại không ở bên cạnh!
Tuy rằng Bạch Tú Tú không biết những người này đang suy nghĩ cái gì, nhưng mà nhìn sắc mặt của bọn họ cũng có thể đoán ra được.
Nhưng mà cô cũng không để ý, cô cũng không cần phải để lại danh tiếng tốt gì trước mặt mấy người này!
Chỉ cần cô và Vương Thanh Hòa có thể lấy lại một chút lợi ích, vậy là được rồi.
Nhìn chằm chằm ánh mắt của những người này, Bạch Tú Tú chia trứng hấp thành bốn phần, cô, Vương Thanh Hòa và hai đứa nhỏ mỗi người một phần.
Triệu Quế Phân nhìn chằm chằm như muốn đâm thủng chén, lại không thấy con dâu cả nhường cho mình chút nào.
Trong lòng bà ta lại hùng hùng hổ hổ một chút!
Vương Thủ Thành sợ bà già này lại kiếm chuyện gì nữa, nhanh chóng nói: “Được rồi, mau ăn cơm đi. Ăn cơm xong còn phải đi làm việc nữa.”
Cả gia đình ăn sáng xong, những người cần lên núi và làm việc đều bắt đầu đi làm.
Triệu Thúy Hoa tranh thủ lúc mẹ chồng dẫn theo chị hai đi vào bếp chuẩn bị trưa nay ăn cái gì, nhanh chóng chạy đến tìm Bạch Tú Tú.
“Chị cả… Chúng ta lúc trước?”
“Hôm qua tôi đã đi xem giá cả rồi, chờ vài ngày nữa chồng tôi có rảnh, bán đi sẽ báo tin cho thím.” Bạch Tú Tú hiểu ý của cô ta, nhân sâm cũng không phải là thứ bình thường, tất cả những thứ mấy ngày nay cộng lại cũng không đáng giá bằng nó. Triệu Thúy Hoa không lo lắng mới là lạ!
Triệu Thúy Hoa nghe vậy trong lòng càng thêm vui vẻ, sau đó nhắc đến một chuyện khác: “Chị cả, tối hôm qua em thấy thím năm lén lút đi ra ngoài, em đi theo, không đi được bao xa thì đã nhìn thấy chị dâu ba ở nhà mẹ đẻ cô ta đứng ở đầu hẻm nhà chúng ta chờ sẵn…”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận