“Thím hai à, thím cũng lớn rồi, chắc không đến mức muốn ăn chùa kẹo của tôi đúng không? Kẹo này tôi và anh cả của thím cũng không nỡ ăn, mỗi ngày đều tiết kiệm cho bọn nhỏ ăn. Cuộc sống của thím và chú hai lại sung sướng hơn tôi và anh cả thím nhiều lắm đó. Sao lại không nỡ tiết kiệm chút tiền mua kẹo cho con ăn vậy?”
Bạch Tú Tú trào phúng hỏi lại cô ta.
Mặt mày Lưu Tiểu Nga đỏ bừng: “Kẹo, kẹo đắt lắm…”
“Đúng vậy, thím cũng biết đắt à. Nó đắt như thế, đến cả thím cũng không nỡ mua, lại mở miệng xin của tôi? Vậy nếu tôi không nỡ bỏ tiền ra mua có phải cũng có thể đi xin thím một chút không? Đúng là điên!” Bạch Tú Tú ôm hai đứa nhỏ vào phòng.
Bạch Tú Tú cãi nhau vài câu với Lưu Tiểu Nga, để hai đứa nhỏ vào phòng, hiện tại bọn nhỏ đều rất yên lặng.
Nguyệt Nguyệt ngoan ngoãn ngồi trên giường đất, không nói tiếng nào.
Bạch Tú Tú cầm kẹo đi ra ngoài, thấy cô bé như thế, có chút khó hiểu nói: “Con làm sao thế?”
“Mẹ ơi, có phải con làm sai rồi không? Con xin kẹo với mẹ ở bên ngoài, thím hai mới cãi nhau với mẹ…” Nguyệt Nguyệt có chút lo lắng.
Thím hai to con như thế! To hơn mẹ rất nhiều.
Nếu mẹ bị đánh thì phải làm sao đây?
Bạch Tú Tú thấy cô bé lo lắng như thế lại bật cười, hôn nhẹ lên khuôn mặt nhỏ của con gái: “Nguyệt Nguyệt chỉ xin kẹo của mẹ thôi mà, có làm chuyện gì sai sao? Thím hai của con đầu óc không được bình thường, sau này con gặp thím hai nhất định phải trốn thật xa, biết chưa? Trong nhà này, cho dù là ai nói cái gì với con, con cũng không được phép đi theo bọn họ. Chỉ có cha mẹ dẫn các con đi ra ngoài chơi, các con mới được đi theo.”
Bạch Tú Tú lại dặn dò con lần nữa, không cần đi ra ngoài lung tung.
Nguyệt Nguyệt ăn kẹo, ngoan ngoãn gật đầu.
Minh Minh ở một góc cũng gật đầu theo.
Suốt một buổi sáng, Bạch Tú Tú đều ở trong phòng đan áo không đi ra ngoài.
Lúc này đã cuối mùa thu rồi, nếu đan áo chậm chút nữa thì phải chờ sang năm sau mới mặc được, dù sao thì mùa đông phải mặc quần bông!
Ăn cơm xong không được bao lâu, Bạch Tú Tú đang móc một bông hoa trên áo.
Bên ngoài lại có người đến.
“Chú Vương, con dâu cả của chú có ở nhà không? Tôi có tin vui cần tìm cô ấy.” Trần Kim Hoa từ ngoài sân đi vào.
Thấy nhà bọn họ đang mở rộng nhà cửa, trong lòng có chút hâm mộ.
Mấy đứa con trong nhà họ Vương đều rất giỏi giang, nhất là con trai cả. Tuy rằng cưới phải một cô vợ có sức khỏe không được tốt cho lắm, nhưng một mình anh lại có thể làm việc của cả hai người.
Nhìn thử mà xem?
Đứa con thứ năm nhà này vừa cưới vợ là lập tức mở rộng nhà cửa ra ngay. Nhưng gia đình khác muốn xây nhà mới, có nhà nào mà không chờ đến khi đất trồng rau và trong núi thu hoạch hết toàn bộ thứ tốt rồi mới bắt đầu làm việc chứ?
Cũng chỉ có nhà họ Vương đông người.
Trần Kim Hoa đi vào sân, Vương Thủ Thành lập tức nhìn thấy bà ấy.
Nghe bà ấy nói muốn tìm con dâu cả, trong lòng lập tức căng thẳng.
Cái con ranh chỉ biết kiếm chuyện kia lại nói cái gì với vợ của đại đội trưởng nữa hả?
Dạo gần đây danh dự của gia đình sắp bị Bạch Tú Tú phá hủy hết rồi!
Lần trước khi thu hoạch vụ thu, vợ của đại đội trưởng đứng trong ruộng trực tiếp vả mặt bà già nhà ông ta, đến bây giờ người trong thôn vẫn còn nhắc đến đó.
Hai vợ chồng già bọn họ đi ra ngoài, người ta vẫn cứ chỉ chỉ trỏ trỏ.
Bây giờ mới được bao lâu chứ?
Sao vợ của đại đội trưởng lại tìm đến nữa rồi?
“Bà tìm Tú Tú…” Vương Thủ Thành đang định hỏi.
Bạch Tú Tú ở trong phòng đã mở cửa đi ra hỏi: “Thím Kim Hoa, sao thím lại đến đây?”
Nhìn thấy Bạch Tú Tú, hai mắt Trần Kim Hoa sáng ngời: “Đến tìm cháu đó!”
“Tìm cháu?” Bạch Tú Tú có chút kinh ngạc.
“Có tin vui, chúng ta vào phòng nói chuyện đi.” Trần Kim Hoa ngó lơ mấy người còn lại trong nhà họ Vương, đi theo Bạch Tú Tú vào phòng riêng.
Vào phòng, Trần Kim Hoa lập tức thích cách bày trí trong nhà này: “Cháu sắp xếp căn phòng nhỏ này gọn gàng ngăn nắp thật đó.”
“Thím ngồi xuống uống ly nước đường đỏ đi.” Bạch Tú Tú lấy bình đựng đồ hộp trong phòng ra, rót nước.
Cái bình này là bình chuyên dụng để cô tiếp khách.
Trần Kim Hoa cũng không khách sáo, uống miếng nước rồi mới nói đến đề tài chính với Bạch Tú Tú: “Tú Tú à, sức khỏe của cháu dạo này thế nào?”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận