Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Thập Niên 60: Làm Giàu, Dạy Con (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 28: Trữ Củi Cho Mùa Đông

Thập Niên 60: Làm Giàu, Dạy Con (Dịch) (Đã Full)

  • 392 lượt xem
  • 1462 chữ
  • 2023-06-25 14:56:40

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Bất quá dân thôn vẫn nghe được từ miệng chị dâu hai nào bếp lò nào than đá, lại còn có hai cái nồi mới tinh.

 Đợt trước Lâm Thanh Hoà mua một lúc mấy cân gạo liền, giá đã đắt lại còn yêu cầu không ít phiếu gạo. Mà mua lâu lắm rồi ăn tới giờ chắc hẳn phải hết rồi chứ làm gì còn, khẳng định hôm qua đi huyện thành đã mua thêm không ít.

 Đại đội còn chưa phân thịt xuống đâu đấy, thế mà nhà đó ăn cháo rồi còn hạt mè với cả xương sườn, ôi dào, đúng là đồ tham ăn!

 Còn nhớ lần cuối cùng được ăn thịt là vào lúc thu hoạch vụ thu năm ngoái lận!

 Theo thông lệ, đại đội mỗi năm phân hai lần thịt, thu hoạch vụ thu một lần và trước tết một lần. Muốn ăn nữa thì phải đợi sang năm.

 Nhà này ăn uống thật là phách lối, có tiền muốn làm gì làm chắc, xì?!

 Chu Đại Oa di chuyển tròng mắt, liền nói: “Trong nhà chỉ còn lại một ít, không có nhiều đâu.”

 Không ai nghi ngờ một thằng nhóc năm tuổi biết nói dối, kể cũng phải gạo đâu phải thứ dễ mua, chỉ dành cho người trên huyện đâu tới lượt người nông thôn.

 Thứ nhất là quá đắt đỏ, ngang với bột mì tinh, thứ hai là cần phải có phiếu gạo, người nông thôn lấy đâu ra cơ chứ.

 Cuối năm xã viên cũng được phát phiếu nhưng tuyệt nhiên không có phiếu gạo, chỉ có phiếu dầu hoả, phiếu vải, phiếu bông với vài phiếu cho mấy thứ linh tinh.

 Khoảng sáu giờ, Chu Đông mang hai bó củi tới. Lâm Thanh Hoà trả tiền nhưng Chu Đông không nhận.

 Tối hôm qua hai anh em có một đêm ngon giấc nhất từ trước tới nay. Cái chăn bông thím cho tuy nói là cũ nhưng quả thực dùng rất tốt vừa mềm mại, vừa ấm áp, so với cái mà chúng đắp hàng ngày thì không đáng được gọi là chăn bông vì nó vừa rách nát vừa cứng vừa nặng, đắp cũng như không đắp, chẳng giữ ấm được tí gì. Mùa đông năm nay em gái nó sẽ không phải lạnh cóng nữa rồi, còn nó thì không sao thanh niên mình đồng da sắt chút lạnh này thấm vào đâu.

 Đã nhận chăn bông của thím thì nó làm sao dám nhận tiền công nữa. Nó định từ giờ sẽ kiếm củi miễn phí cho nhà thím luôn.

 Lâm Thanh Hoà: “Nếu cháu không tính tiền, thím trả lại củi.”

 “Thím….” Chu Đông chưa nói hết câu đã bị Lâm Thanh Hoà chặn ngang: “Cái chăn kia thím không dùng được nữa, nếu còn dùng tốt làm sao thím mang đi cho. Vì thế cháu không cần phải áy náy. Hôm nay cháu kéo lương thực giúp thím từ đại đội về nhà cũng mất công mất sức, Tiểu Tây còn đang giúp thím may giày may vớ kia kìa. Cháu đừng tính tới tính lui với thím nữa, việc nào ra việc đó.”

 Nói xong Lâm Thanh Hoà nhét ba hào vào tay nó: “Sau khi gieo hạt vụ đông xong, lại đi kiếm củi về cho thím, nhớ đừng quên đấy.”

 “Thôi mau về ăn cơm rồi nghỉ ngơi đi, hôm nay bận rộn cả ngày rồi. Đi nhanh đi.” Lâm Thanh Hoà xua xua nó, rồi nhanh tay đóng cửa nhà lại.

 Thời gian không còn sớm, sáu giờ tối trời bắt đầu se se lạnh, sắc trời xám xịt.

 Trong nhà không còn nhiều dầu hoả, mỗi tháng được cấp có hơn nửa cân, không đủ dùng. Lần tới đi tìm chị Mai mua thịt phải hỏi chị ấy xem có cách nào mua thêm dầu hoả mới được.

 Lâm Thanh Hoà nấu nước nóng cho bọn Đại Oa rửa ráy. Ba ngày tắm một lần nhưng tay chân mặt mũi mỗi ngày phải mỗi rửa. Sạch sẽ mới được lên giường đất ngủ.

 Xong xuôi cô vặn nhỏ đèn dầu, dưới ánh đèn leo lét tiếp tục ngồi đan áo len.

 Đại Oa: “Mẹ, lúc nãy chơi ngoài của có người hỏi nhà mình còn gạo không, con trả lời còn ít lắm.”

 “Thông minh” Lâm Thanh Hoà cho nó một ánh mắt tán thưởng.

 “Hắc hắc.” Đại Oa nhếch miệng cười đắc ý.

 Lâm Thanh Hoà chợt nghĩ, hiện tại vừa mới phân lương, tuy rằng niên đại này con người rất chất phát, rất nhiều nhà ngủ còn không thèm đóng cửa nẻo, nhưng cô vẫn cảm thấy phải đề phòng vạn nhất vẫn tốt hơn.

 Đợi mấy hôm nữa gặp Chu Tây cô phải nhắc nhở nó cẩn thận một chút mới được.

 Ba ngày sau Chu Tây đã chạy sang nhà giao giày và vớ, con bé định ngày mai sẽ theo anh trai lên núi kiếm củi.

 Lâm Thanh Hoà: “Cháu về bảo anh trai tìm thanh niên nào trong thôn đi cùng đi, hai người kết hợp tiền công chia đôi, cháu đừng đi, ở nhà trông nhà thì hơn.”

 Trong thôn vẫn luôn có một ít người tay chân không sạch sẽ, cuộc sống của hai anh em hoàn toàn dựa vào số lương thực này thôi đấy.

 Chu Tây sửng sốt: “Thím, có chuyện gì hả thím?”

 “Bình thường thì sẽ không có gì, tuy nhiên không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, cứ để anh cháu tìm ai đó đi cùng đi. Một người một ngày giỏi lắm chỉ kiếm được hai bó củi thôi, chia tiền công là được, cháu nghe lời thím đừng đi.”

 Chu Tây nghiêm túc gật đầu, cẩn thận ghi nhớ từng lời dặn dò của Lâm Thanh Hoà để còn về nói lại với Chu Đông. Chu Đông nghe vậy cũng cảm thấy những lời này có lý, có người ở lại giữ nhà sẽ tốt hơn, cho nên nó liền chạy ra ngoài tìm đồng bọn.

 Chu Đông là điển hình của người lao động cần cù và tính tình thật thà, đồng bọn của nó cũng vậy, có việc sẽ đi gọi hai đứa bạn thân, tiền kiếm được chia đều.

 Hai người bạn vừa nghe nói tới việc đi kiếm củi bán cho Lâm Thanh Hoà thì đồng ý ngay lập tức. Bình thường bọn họ cũng đi kiếm củi rồi mang lên tận huyện thành bán, hai bó củi cũng có giá ba hào nhưng đường xá xa xôi đi lại vất vả, ngồi xổi nửa ngày kiếm khách, hôm nào xui xui gặp phải khách khó tính trừ đầu trừ đuôi còn không kiếm được ba hào ấy chứ. Trước giờ họ đều rất hâm mộ Chu Đông có mối làm ăn ngon, bán thẳng cho thím tư Chu ngay trong thôn, chẳng cần phải đi đâu xa.

 Trước giờ thím tư Chu không thuê người khác, sợ bị nói là nhà tư bản bóc lột, thím chỉ gọi mỗi Chu Đông, cái này ai cũng hiểu là xuất phát từ việc muốn tạo cơ hội cho hai anh em Chu Đông Chu Tây có thêm thu nhập.

 Chu Đông: “Thím bảo tao đi kiếm nhưng một mình tao kiếm không xuể cho nên tao mới tìm chúng mày, tuyệt đối không được nói lung tung, bằng không về sau có chuyện tốt tao không kiếm chúng mày nữa.”

 Hai đứa bạn đồng thanh nói: “Mày yên tâm, bọn tao hiểu mà.”

 Có ngu mới mang chuyện này đi nói linh tinh, hơn nữa thím tư Chu quả thật có bản lĩnh tiêu tiền hơn người nhưng thím ấy chưa bao giờ ra ngoài kiếm chuyện thị phi.

 Ngày hôm sau trời chưa sáng, ba người đã mang theo xe kéo lên đường. Đi giờ này thì trước ba giờ chiều sẽ về tới, ước chừng cũng phải được mười ba bó củi chứ chẳng chơi.

 Buổi chiều, Chu Đông kéo một xe đầy ắp toàn củi là củi tới trước cửa nhà Lâm Thanh Hoà. Chu Đông tới một mình, bởi hai người bạn hiểu đây là công việc Chu Đông kiếm được, họ không nên đi theo giành công.

 Xe củi này ngoài sức tưởng tưởng của Lâm Thanh Hoà luôn, cô nghĩ nhiều lắm chỉ bảy tám bó thôi, ai dè lại nhiều đến vậy.

 Mười ba bó củi được Chu Đông xếp gọn gàng vào kho củi ở hậu viện. Đây là toàn bộ củi Lâm Thanh Hoà tích trữ cho cả nhà dùng qua mùa đông năm nay.

 Lâm Thanh Hoà đưa cho nó một ly nước đường đỏ, lúc đầu Chu Đông ngại ngùng nhưng sau đó đành phải uống hết vì thím đã hù nếu không uống thì không thanh toán tiền.

 Hai đồng tiền cho mười ba bó củi, Lâm Thanh Hoà ra tay rất hào phóng. Chu Đông đã quen thuộc với phong cách này của thím tư, nó vừa ngại vừa vui nhận tiền rồi chạy ào đi chia với hai thằng bạn.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top