Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Thập Niên 60: Làm Giàu, Dạy Con (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 68: Mùng 1 Tết

Thập Niên 60: Làm Giàu, Dạy Con (Dịch) (Đã Full)

  • 415 lượt xem
  • 1434 chữ
  • 2023-06-25 20:09:44

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Nhìn ba thằng cháu nội trắng trẻo mập mạp ngồi cạnh đứa con trai út đã nhớ nhung lo lắng bao lâu nay, bữa cơm tất niên năm nay là bữa cơm hạnh phúc nhất của ông bà.

 Ngay cả chị hai Chu cũng không vô cớ kiếm chuyện với người khác. Kể cũng đúng thôi, khó khăn lắm cả năm mới được một bữa ăn ngon, không tranh thủ ăn thêm vài miếng ngu gì gây sự lúc này.

 Ăn xong cơm tất niên là tới tục lệ cả nhà quây quần bên nhau, hàn huyên tâm sự về một năm đã qua và chờ đón thời khắc giao thừa.

 Nhưng thú thực là Lâm Thanh Hoà không mấy hứng thú với tiết mục này, cô chỉ ngồi một lúc, tới 9 giờ tối liền dắt các con về nhà ngủ.

 Đêm nay một mình Chu Thanh Bách đại diện ở lại là được rồi.

 Bà Chu lôi lôi kéo kéo con trai út vào phòng nói chuyện riêng, chủ yếu là bà muốn biết tình hình con dâu.

 Chu Thanh Bách: “Mẹ không cần lo lắng, vợ con rất tốt.”

 Bà Chu: “Mẹ biết vợ con đang dần thay đổi nhưng chớ có lơ là, chuyện con xuất ngũ vẫn là cái gai trong lòng nó, không có việc gì cũng nên để mắt tới nó một chút.”

 Chu Thanh Bách gật đầu.

 Vợ anh vất vả lo liệu cho cả một nhà lớn bé, tất nhiên anh phải quan tâm tới cô ấy rồi.

 Bà Chu tuy đau lòng khi thấy con trai mình phải ăn nói khép nép, đi theo sau nịnh nọt con gái nhà người ta nhưng hết cách, đều lớn hết cả rồi, thành gia lập thất hết cả rồi. Huống hồ bà cũng làm đương gia, bà là người hiểu rõ nhất nếu nữ chủ nhân không thèm quán xuyến chuyện nhà cửa thì cả gia đình đừng mong sống yên ổn.

 Đây chính là quyền lực lớn nhất của người phụ nữ.

 Vì vậy bà thà nhìn thằng con trai yêu quý của mình ép dạ cầu toàn, ít nhất thì hiện tại vợ nó đã yên phận sinh sống.

 Bà trằn trọc lo lắng bao lâu nay, sợ nhất là vợ thằng tư cắn mãi không buông chuyện này, nháo loạn hết ngày này sang tháng nọ. Bây giờ tốt quá rồi, không có rắc rồi gì nữa!

 Qua giao thừa, Chu Thanh Bách đi về nhà mình.

 Chu Hiểu Mai liền hỏi bà Chu: “Mẹ gọi anh tư đi vào nói chuyện gì thế?”

 “Có nói gì đâu.” Bà không muốn nói nhiều với đứa con gái này, bằng không có bao nhiêu là nó đi ton hót với bên chị tư nó ngay.

 Chu Hiểu Mai: “Xuỳ, mẹ không nói thì con cũng biết, chắc là nói anh tư phải nhường nhịn chị tư chứ gì?”

 Bà Chu lườm con gái út một cái: “Ngươi là con khỉ thành tinh đấy hả?”

 Chu Hiểu Mai: “Con không phải con khỉ thành tinh, con chỉ ăn ngay nói thật thôi, mẹ phải khuyên bảo anh tư nhiều vào, cỡ anh ấy có thể cưới được một người vợ như chị tư, chỉ có thể nói là do tốt số, nên biết quý trọng.”

 Bà Chu không vui: “Anh tư của cô thua kém chỗ nào?”

 “Anh tư không kém, nhưng để mà xứng với chị tư thì vẫn còn thiếu một chút. Điểm này con không nói ra thì hẳn trong lòng mẹ cũng đã rõ, chị tư cả người từ trên xuống dưới vừa có khí chất vừa có học thức, mấy cô nương lớn lên trong thành phố vẫn còn kém xa.”

 Bà Chu: “Mấy cái đó ăn thay cơm được à?”

 Chu Hiểu Mai: “Mẹ, làm sao lại nói tới mấy cái dung tục đó, con đang nói chuyện nghiêm túc với mẹ mà. Không phải mẹ không nhìn ra chị tư ngày càng xinh đẹp hơn à?”

 Bà Chu chỉ liếc xéo một cái, không lên tiếng. Quả thực tướng mạo cô con dâu này của bà không thể chê, hơn hẳn mấy nữ thanh niên trí thức từ thành phố xuống nông thôn. Cách nói năng lẫn hành xử vừa phóng khoáng vừa khéo léo hơn trước rất nhiều. Ví dụ như tối nay, vợ thằng tư đưa sang hai khay đồ ăn, ngay cả đứa chuyên bới lông tìm vết như vợ thằng hai cũng phải á khẩu.

 Phải như thế mới xứng với Thanh Bách nhà bà chứ, con nhóc Hiểu Mai này toàn ăn nói bậy bạ.

 Chu Hiểu Mai: “Thì con có nói là không xứng đâu. Ý của con là anh tư phải chiều chuộng vợ hơn nữa. Lần này về con thấy mấy thằng nhóc Đại Oa được chăm sóc kỹ càng từ chân tơ tới kẽ tóc. Nếu mà lỡ làm chị tư không vui ấy hả thể nào chị ấy cũng ly hôn với anh tư cho mà xem. Mẹ đừng có mà vội gạt đi, con hiểu chị tư hơn mẹ nhiều.”

 Bà Chu tức điên nhéo con gái út một cái, mắng: “Tết nhất kiêng kị mấy lời xúi quẩy. Mẹ thấy vợ thằng tư cứ như hiện giờ là khá tốt.”

 “Ừ thì khá tốt, nhưng đừng để chị tư chịu uỷ khuất, đến nhà mẹ đẻ người ta còn không cần kia kìa, nhà mẹ chồng đã là gì. Xét theo ngoại hình cùng vóc dáng của chị tư, gả vào thành phố là chuyện dễ như trở bàn tay. Chị ấy lợi hại như thế, chắc chắn sẽ không bị người thành phố bắt nạt. Lúc trước anh tư có lợi thế nhưng mà giờ phong thuỷ xoay vần, mộng nát hương tan, vậy mà chị ấy vẫn bình thản, chẹp chẹp…thật là hi hữu.”

 Lúc mới nghe tin anh tư xuất ngũ về hẳn, điều cô lo lắng nhất chính là chị dâu tư sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này.

 Bà Chu mất kiên nhẫn nghe con gái lảm nhảm: “Được rồi, đi ngủ đi.”

 Bà quay về phòng đem chuyện này nói lại với ông Chu.

 Ông Chu: “Bà bớt nhọc lòng chuyện nhà thằng tư đi, tôi thấy tình cảm vợ chồng chúng nó rất tốt.”

 Điều quan trọng nhất là vợ thằng tư biết quan tâm chăm sóc ba thằng cháu nội, nhìn ba đứa nó khoẻ khoắn hoạt bát ông rất vui lòng.

 Không thể không nói tới gen cha mẹ đóng vai trò rất quan trọng, cha mẹ đẹp làm sao đẻ ra con xấu được.

 Ông Chu hôm nay đặc biệt cao hứng: “Ba anh em Đại Oa cứ như mấy đứa trẻ con lớn lên trong thành phố ấy nhỉ.”

 Bà Chu không đáp lời, điều này còn phải nói à, xét về hàng cháu chắt thì con thằng cả, thằng hai, thằng ba đều không thể so sánh với con thằng tư.

 Đừng nói nhà họ Chu, có mà cả cái thôn này đốt đuốc cũng không kiếm được một đứa nào giống thế.

 Khó trách, cha mẹ chúng nó đẹp cả đôi, ai bì lại cơ chứ.

 * * *

 Chu Thanh Bách về tới nhà thấy bốn mẹ con đang ngủ ngon lành.

 Anh cởi bỏ quần áo rồi leo lên giường đất, nằm xuống.

 Lâm Thanh Hoà theo thói quen không kháng cự lại cái ôm của anh, cảm nhận được hơi thở nam tính quen thuộc, cô tự động nhích lại gần, vòng tay ôm ngang hông anh, vùi mình vào ngực anh, tìm tư thế thoải mái nhất tiếp tục say giấc nồng.

 Trong bóng đêm, khuôn mặt lạnh lùng của Chu Thanh Bách dịu xuống vài phần, anh ôm lấy cái eo mảnh khảnh, ngửi mùi thơm toả ra từ mái tóc vợ, dần dần chìm vào giấc mộng đẹp.

 Sáng sớm hôm sau, khi Lâm Thanh Hoà thức dậy, Chu Thanh Bách đã nấu xong bữa sáng.

 Hôm nay là mùng 1 Tết nhưng không cần quá cầu kỳ, cháo gạo kê ăn kèm bánh bao bột tinh là được.

 Lâm Thanh Hoà đánh thức các con dậy. Ba con sâu lười nằm ườn trong ổ chăn ấm áp đòi ngủ nướng thêm một lúc nữa.

 Ai bảo mùa đông năm nay mẹ trang bị chăn bông vừa dày vừa ấm thế làm gì, bọn nó hận không thể cả ngày ăn, ngủ, chơi đều ở trên giường hết thì tốt biết mấy.

 Thú thật thì Lâm Thanh Hoà cũng không muốn rời giường nhưng hôm nay là ngày mùng 1 năm mới, còn phải đưa bọn nhỏ đi chúc Tết nữa.

 Mấy đứa trẻ mặc quần áo, ăn sáng rồi chuẩn bị đi ra đường.

 Tết nhất không thể thiếu lì xì, mỗi đứa được hai xu. Vẫn theo quy định cũ, của Tam Oa đưa mẹ giữ, hai đứa lớn thì của đứa nào đứa ấy tự bảo quản.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top