Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch)
  4. Chương 63: 63

Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch)

  • 108 lượt xem
  • 786 chữ
  • 2024-02-19 11:41:52

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ai biết Tiền Hồng Khánh căn bản không muốn trở về, khiến cho người làm thầy như anh rất xấu hổ.

Vương Văn Quảng sầm mặt ngồi trên sô pha, không chịu nói chuyện.

Triệu Trân Trân cảm thấy, ngay cả tử tù cũng phải được cho một bữa cơm trước lúc tử hình. Khi còn nhỏ, cô từng bị bỏ đói, thoạt nhìn Tiền Hồng Khánh cũng đã nhịn đói ít nhất hai bữa rồi. Cô bảo mẹ Trương nấu một tô mì bưng lên.

Tiền Hồng Khánh cảm kích cười với cô, sau đó ăn như hổ đói.

Vương Văn Quảng hút xong một điếu thuốc, ném vào một chén trà để không trên bàn, lạnh lùng nói: “Tiền Hồng Khánh, trước kia thầy đã nói với anh, anh có thể bao nhiêu cơm thì ăn bằng đó, đừng bao giờ có suy nghĩ không an phận. Học tập hay làm việc đều phải thực tế, không có con đường tắt. Đất nước bồi dưỡng anh, anh đừng để Đảng và nhân dân thất vọng, cũng đừng phụ tài năng của mình.”

Tiền Hồng Khánh rũ đầu không nói lời nào.

Cuối cùng Vương Văn Quảng vẫn mềm lòng. Hồ sơ của Tiền Hồng Khánh đã được ghi lại, e rằng những đơn vị bình thường sẽ không dám sử dụng cậu ta nữa, muốn đến các đơn vị cấp tỉnh ở Sơn Tây là chuyện không thể. Nhưng mà lần trước anh đi dạy học ở Sơn Tây, bên đó có một xưởng Hóa chất mới xây dựng ở một thành phố cấp địa khu, đúng lúc đang cần người, có lẽ họ sẽ cho anh chút thể diện.

Tiền Hồng Khánh cất tờ giấy mà thầy viết cho, biết ơn rời đi.

Mặc dù xưởng Hóa chất ở Sơn Tây đó được tài trợ bởi chính quyền thành phố cấp địa khu, nhưng địa chỉ lại cách thành phố hơn năm mươi cây số, có thể nhìn thấy vùng đất màu vàng vô tận từ trên cao.

Đoán chừng Tiền Hồng Khánh sẽ khó chịu được tịch mịch, nhanh chóng ổn định ở đó.

Kỳ nghỉ hè sắp kết thúc, Kiến Dân và Kiến Quốc cũng sắp lên tiểu học rồi, Kiến Xương cũng phải đi mẫu giáo. Vương Văn Quảng cảm thấy nên đưa bọn trẻ về nhà cha mẹ một chuyến trước khi kết thúc nghỉ hè.

Buổi tối trước lúc dọn cơm, anh nhân lúc Triệu Trân Trân đi vào phòng bếp, bế cậu con trai thứ ba Kiến Xương từ sàn nhà lên, hôn một cái lên khuôn mặt mũm mĩm của thằng nhóc, hỏi: “Tam Bảo, con có nhớ ông bà nội không?”

Tiểu Kiến Xương vốn đang chơi đồ chơi xếp gỗ mới mua, thằng nhóc định xây một tòa lâu đài cao lớn, bị cha quấy rầy nên nó hơi mất hứng, lập tức nói: “Không nhớ!”

Vừa nói, thằng nhóc vừa thoát khỏi vòng tay của Vương Văn Quảng, sau đó ngồi xuống tập trung chơi với các miếng gỗ đồ chơi.

Vương Văn Quảng có chút thất vọng, chậm rãi đi đến đầu kia của phòng khách. Bên cửa sổ có hai chiếc bàn nhỏ, bình thường Kiến Dân và Kiến Quốc ngồi ở đây làm bài tập. Lúc này hai anh em đang mở vở bài tập ra đối chiếu cẩn thận, sợ bỏ sót chỗ nào.

Kiến Dân và Kiến Quốc nhập học sớm một năm so với những đứa trẻ khác, nhưng thành tích học tập vẫn luôn rất tốt. Nhất là Kiến Dân, điểm thi lần nào cũng đạt điểm tối đa.

Vương Văn Quảng thấy chúng thu dọn bài tập, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, vỗ đầu đứa lớn một cái, hỏi: “Kiến Dân, con và em làm xong bài tập chưa? Mấy ngày trước cha có bảo hai đứa mỗi ngày viết một đoạn văn ngắn bằng tiếng Anh, có viết đều không?”

Kiến Dân sửng sốt, đúng là cha đã từng nói thế, nhưng mà nói ở nhà ông nội. Lúc đó mọi người đang ăn cơm, đặc biệt là ông nội Vương Giá Hiên sau đó có nói, tiếng Anh là một môn ngôn ngữ, lúc đầu học viết không phải là điều quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là phải nói.

Hơn nữa ông còn sửa phát âm cho mọi người ngay trên bàn cơm.

Sau đó cũng không để tâm đến lời nói của Vương Văn Quảng!

Trên mặt Vương Kiến Dân lộ ra chút xấu hổ của một học sinh giỏi chưa làm xong bài tập.

Trường tiểu học không có lớp tiếng Anh, nhưng đứa nhỏ hai ba tuổi đã theo Vương Văn Quảng học tiếng Anh rồi. Vương Văn Quảng dạy rất nghiêm túc, nhưng hai năm gần đây anh quá bận, thời gian cũng không cố định, thời gian mỗi lần học cũng không cố định, hơn nữa nội dung cũng rất tùy ý.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top