Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Thập Niên 60: Xuyên Thành Chị Cả, Nuôi Dạy Đàn Em (Dịch)
  4. Chương 27: Tự Lập Môn Hộ 2

Thập Niên 60: Xuyên Thành Chị Cả, Nuôi Dạy Đàn Em (Dịch)

  • 146 lượt xem
  • 949 chữ
  • 2023-11-15 13:48:22

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Buổi tối, Tống Hòa dẫn ba đứa em vào phòng con gái út của Trương Tú Quyên ngủ.

Tống Ninh Ngọc ôm một đứa bé đi vào, thấy trên giường là chăn dày mới yên tâm.

Tống Hòa có hơi xấu hổ nói: “Cô, chúng cháu ngủ đây, vậy con gái bà nội Trương về rồi thì ngủ đâu?”

Tống Ninh Ngọc vén một góc chăn lên ngồi lên giường, “Hiểu Mẫn đi học ở công xã, sau khi vào thu trời tối sớm, thường sẽ không về nhà, đều ở nhà chị nó.”

“Ồ,” Tống Hòa gật đầu. Nói đến đây, cô cảm thấy mình cần phải tìm hiểu một chút về tình hình thành viên trong gia đình của cô mình.

“Cô ơi, không phải bà nội Trương còn có một đứa con trai út sao, sao hôm nay con không nhìn thấy?”

Sau khi đóng cửa sổ phòng lại, nhiệt độ trong phòng tăng lên một chút.

Thằng bé sơ sinh Thạch Đầu được đặt lên giường, ba đứa nhỏ vây quanh tò mò xem, nhưng không dám động vào.

Tống Ninh Ngọc lúc này không thể không bỏ đi cái nhìn phiến diện trước đây, nghiêm túc xem kỹ lại đứa cháu gái này của mình.

Cô ấy thật sự cảm thấy đứa cháu gái này của mình thay đổi rất nhiều so với khi còn bé, khi còn bé thì vô tâm biết bao chứ, bây giờ nhìn đã giống người trưởng thành rồi.

Tống Ninh Ngọc chợt thấy hơi chua sót, đứa trẻ không có mẹ chính là như vậy…

Hiểu Mẫn cũng học lớp 7, còn lớn hơn Hà Hoa nhà cô ấy hai tuổi, nhưng trong cách hành xử quả thật không chu đáo được như Hà Hoa.

Cô ấy không khỏi thì thào: “Hà Hoa à…”

“Đợi đã cô, cô cứ gọi cháu là tiểu Hòa đi, nếu không sau này người trong thôn cũng sẽ gọi cháu là Hà Hoa.” Tống Hòa nhịn không được sửa sai cho cô ấy.

Thứ như này, nếu như sau này người trong thôn gọi quen rồi thì sẽ rất khó sửa, không chừng cô sẽ phải mang cái tên Hà Hoa này cả đời.

Ừ, buồn phiền trong lòng Tống Ninh Ngọc lập tức biến mất không còn tăm hơi, kìm nén nửa ngày: “Tiểu Hòa, sau này cháu phải miệng ngọt một chút, nhưng cô cũng không phải là bảo cháu đi lấy lòng người khác, chỉ là…”

“Chỉ là miệng ngọt để người ta thích.”

“Đúng, chính là đạo lý này!” Tống Ninh Ngọc ngồi trên giường nắm tay cô cười nói, “Nhà dượng cháu ai cũng tốt, có giao tình với nhà chúng ta.”

Nói rồi, cô ấy cẩn thận nhìn ra cửa một cái, sau đón nghé vào tai Tống Hòa nói nhỏ: “Cháu còn nhỏ nên không biết, thực ra ông cụ của cháu đã từng cứu ông nội dượng cháu một mạng, nếu không bà nội Trương của cháu cũng sẽ không thoải mái để cho các cháu ở lại như vậy.”

Tống Ninh Ngọc cảm thấy bản thân gả đến nhà họ Lý nhiều năm như vậy có thể sống sống thoải mái hơn hầu hết những cô con dâu khác trong thôn không tránh khỏi chính là vì nguyên nhân này.

Dù sao thì cha chồng cô ấy, cũng chính là đại đội trưởng chưa từng bày sắc mặt với cô ấy. Mẹ chồng mặc dù lắm lời nhưng tuyệt không khắt khe, càng không vì nhà mẹ đẻ cô ấy ở xa mà ức hiếp cô ấy. Ngay cả Cường Tử dám ngang ngược với cô ấy cũng phải bị cha chồng xử lý.

“Nhưng chúng ta cũng không thể vì vậy mà cho rằng nhà họ nợ chúng ta. Ông nội Lý cùng bà nội Trương là người như nào chứ, nếu để người ta biết cháu có suy nghĩ này, cho dù ngoài miệng không nói, trong lòng cũng sẽ cảm thấy khinh thường có biết không?”

Tống Ninh Ngọc khuyên nhủ, đây là điều cô ấy nghiền ngẫm ra, bây giờ nói cho Tống Hòa.

Tống Hòa gật đầu, chẳng trách nhà họ Lý không cự tuyệt sự xuất hiện của họ. Thời đại này, bình thường người khác sẽ không bằng lòng cung cấp thức ăn nơi ở nuôi mấy đứa nhỏ.

Tống Ninh Ngọc biết Tống Hòa muốn biết tình hình nên nói: “Bà Lý sinh năm người con, đứa lớn nhất đã nhập ngũ từ sớm, đã mất năm 1951, con cứ coi như không biết người này là được.”

Tống Hòa hiểu rõ, sự ra đi của con trai cả tuyệt đối là nỗi đau của vợ chồng đại đội trưởng.

“Tiếp theo là cô lớn, cô ấy gả cho con trai cả của kế toán công xã, còn cô nhỏ đang đi học là Hiểu Mẫn, ngày thường đều ở chỗ chị nó. Hai người này tính tình cũng tốt, tuy nhiên cô lớn lanh lẹ hơn, chỉ là cái miệng không buông tha người.”

“Dượng cháu xếp thứ ba trong nhà, hôm nay cháu cũng nhìn thấy rồi, ăn nói vụng về, chỉ biết cắm mặt làm việc. Giống như con lừa vậy, đánh một gậy đi được một bước!”

Tống Hòa phụt cười ra tiếng.

Tống Ninh Ngọc cũng nở nụ cười, “Nhưng mà người thật thà cũng tốt, cái loại đàn ông miệng toàn lời ngon tiếng ngọt, còn thích động tay động chân với phụ nữ chúng ta đó mới hỏng.”

“Ôi, cô nói mấy cái này với cháu làm gì chứ.” Tống Ninh Ngọc đột nhiên trở nên buồn cảm, vỗ vỗ tay Tống Hòa, hốc mắt bỗng chốc ánh lên nước lấp lánh.

“Đây đều là trước đây bà nội cháu nói với cô…Hà Hoa của chúng ta còn nhỏ, không nghe cái này.”

Tống Hòa bỗng chốc cảm thấy áy náy, Hà Hoa đã đi rồi, cô là Tống Hòa.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top