- Trang Chủ
- Xuyên không
- Thập Niên 70: Cứu Mạng, Thương Binh Sắp Bị Cô Vợ Xinh Đẹp Dị Năng Làm Cho Tức Điên (Dịch)
- Chương 58: Tính Toán Của Bác Hai Tống 1
Ăn xong, Kiều Niệm Dao đưa cho Tống Thanh Phong một nắm kẹo sữa: "Anh ở nhà chờ em."
Tống Thanh Phong nhìn vợ bỏ lại kéo rồi gấp gáp rời đi, khuôn mặt không khỏi lộ ra nụ cười.
Coi anh như trẻ con mà dỗ sao...
Chuyển bàn sang, lấy vở ra soạn đề thi cho vợ khảo nghiệm thành tích.
Soạn đến một nửa, liền có người tới.
"Thanh Phong, vợ Thanh Phong, hai đứa có nhà không? Bác hai đây."
"Gâu gâu!"
Bác hai Tống chỉ kêu ngoài cửa, không vào trong được, bị Đại Hoàng chặn.
Đại Hoàng được nuôi mập mạp, được dị năng bồi bổ, răng rất sắc bén, đe dọa người vừa dữ vừa hung, làm hai mẹ con bác hai Tống và Trần Hữu Minh gọi bên ngoài, không dám tiến vào.
Tống Thanh Phong hô: "Đại Hoàng, để bác hai vào."
Đại Hoàng liền lùi lại, bác hai Tống định dẫn Trần Hữu Minh vào, chỉ là, vừa nhìn thấy Trần Hữu Minh cũng định tiến vào, Đại Hoàng liền muốn cắn người!
Trần Hữu Minh vội vàng lui ra ngoài: "Em họ, sao chó nhà em dữ vậy!"
"Mày không nghe chủ mày bảo để bọn tao vào sao?" Bác hai Tống tức giận mắng Đại Hoàng.
"Gâu gâu!" Đại Hoàng mặc kệ bà ta, sủa Trần Hữu Minh.
"Đại Hoàng, để bọn họ vào."
Nghe tiếng của chủ phát ra từ trong phòng, Đại Hoàng do dự một chút, rồi mới để cho mẹ con bọn họ vào, chỉ là nó vô cùng cảnh giác đi cùng theo bọn họ vào nhà!
"Con chó này sao còn đi theo thế!" Bác hai Tống bất mãn nói.
Tống Thanh Phong nhìn Đại Hoàng, Đại Hoàng liền ngồi xuống, nhìn chằm chằm vào bác hai Tống và Trần Hữu Minh, như một lính canh phòng!
Tống Thanh Phong rất ngạc nhiên trước chỉ số thông minh của con chó cỏ này, có thể so sánh với cảnh khuyển rồi.
Nhưng không nhắc đến Đại Hoàng, nhìn về phía bác hai Tống và anh họ Trần Hữu Minh: "Bác hai, Hữu Minh, sao hai người có rảnh tới vậy? Hiện giờ không bận sao?"
"Bận, hai ngày trước Chu Lương qua báo tin, nhưng lúc đó không thể rút ra được, bây giờ hết bận rồi, tranh thủ qua thăm cháu." Bác hai Tống mặc kệ con chó kia, nhìn về phía cháu trai, vén chăn lên nhìn một chút, bày ra dáng vẻ thương tâm muốn chết: "Cháu bị thương thế này, chẳng lẽ quân đội không cho lời giải thích sao?"
"Cháu là quân nhân, hoàn thành nhiệm vụ là thiên chức của cháu, này không phải bàn, không cần giải thích gì."
"Cháu là hy sinh vì tổ quốc." Bác hai Tống nói.
"Cháu chỉ làm chuyện quân nhân nên làm." Tống Thanh Phong nói, quân nhân bọn họ chính là thế, cầm trợ cấp và tiền lương không thấp, khi cần bọn họ, nhất định phải lên, này không có gì để tranh công.
"Em họ đúng là đàn ông thật sự!" Trần Hữu Minh nghiêm túc tán dương.
"Vợ cháu đâu?" Bác hai Tống hỏi: "Sao không thấy đâu?"
"Hôm nay đại đội bọn cháu chia lương."
"Bác nói này." Bác hai Tống nhìn đứa cháu này: "Sau khi cháu xảy ra chuyện, vợ cháu có nói gì không? Có muốn chạy không?"
"Không."
Bác hai Tống hài lòng hơn chút: "Xem như nó hiểu chuyện, lúc đầu nếu cháu không cứu nó, nó đã mất mạng rồi, còn bỏ ra năm trăm đồng tiền sính lễ trên trời, nếu nó dám thấy cháu không ổn chạy mất, bác là người đầu tiên không đồng ý!"
Tống Thanh Phong không nói nhiều về chuyện này, nhìn về phía Trần Hữu Minh: "Anh được ra khi nào?"
Người anh họ này là một tội phạm lao động cải tạo, lúc đầu tụ tập đánh bài đánh bạc, lúc bị bên họ nghiêm tra, bị xử nhiều năm.
Vì chuyện này, người vợ cũ không chút do dự trực tiếp tái hôn, không muốn lãng phí thời gian của mình.
"Anh về hai tháng trước." Trần Hữu Minh thẳng lưng nói.
Hôm nay bác hai Tống sang đây thăm cháu trai, đương nhiên không phải tới hỏi thăm sức khỏe đơn thuần, mà còn một chuyện khác.
"Bây giờ anh họ cháu đã học gương tốt rồi, sau khi về cũng nghiêm túc làm việc, luôn lấy đủ công điểm, cũng xem như đứng đắn!" Bác hai Tống cười nói.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận