- Trang Chủ
- Xuyên không
- Thập Niên 70: Cứu Mạng, Thương Binh Sắp Bị Cô Vợ Xinh Đẹp Dị Năng Làm Cho Tức Điên (Dịch)
- Chương 59: Tính Toán Của Bác Hai Tống 2
Trần Hữu Minh xua tay: "Này không phải nên làm sao, trước kia là con không hiểu chuyện, làm mẹ bận tâm nhiều năm như vậy!"
Khuôn mặt bác hai Tống hài lòng, nói với Tống Thanh Phong: "Sau khi Hữu Minh về, có mấy nhà đến bàn chuyện, bác đều không đồng ý, bác thấy nó thật sự hiểu chuyện rồi, phải chọn một cô vợ thật tốt đúng không? Đừng giống cái người trước, vừa có chuyện chạy còn nhanh hơn bất kỳ ai!"
Tống Thanh Phong im lặng.
Bác hai Tống săn sóc nói: "Lần này cháu về, nghe chuyện của cháu, vậy nên, cầm tiền trong đội chia cho đến, muốn cháu giữ lại dùng!"
Trần Hữu Minh móc hai tờ nhân dân tệ nhăn nhúm từ trong túi ra: "Thanh Phong, anh họ không có nhiều tiền, em đừng chê!"
Tống Thanh Phong lắc đầu: "Em không cần, tiền này anh cất đi đi."
"Anh họ cháu cho cháu, cháu cứ nhận đi!" Bác hai Tống nói: "Thanh Phong, cháu đã nghĩ tới sau này chưa?"
Tống Thanh Phong nhìn bà ta: "Sau này?"
"Cháu không nghĩ tới sau này sống làm sao sao?" Bác hai Tống vẻ mặt đau lòng nói: "Bác biết hẳn là cháu tích được chút tài sản, nhưng bây giờ cháu thế này, sau này cả đời phải sống trên giường, ăn uống giải quyết đều cần người chăm, coi như vợ cháu không tệ, bằng lòng ở lại, nhưng vẫn nói bệnh lâu, trước giường không có hiếu tử, vợ cháu một mình vừa phải lo liệu việc nhà vừa phải chăm sóc cháu, lâu dần, có thể chịu được sao? Đến lúc đó khó tránh sinh ra một bụng oán khí."
Tống Thanh Phong biết những lời kế tiếp, chính là điều bác hai của anh muốn nói.
"Nhà họ Tống chúng ta chỉ còn cháu là dòng độc đinh, nếu có thể, người làm cô này cũng hận không thể chịu khổ thay cháu, bác hai không muốn nhìn cháu sống như vậy cả đời, muốn đích thân đến chăm sóc cháu, nhưng cả một đại gia đình, bác hai cũng không thể phân thân! Mấy ngày nay, cô ở nhà, nghĩ đi nghĩ lại, rốt cuộc nghĩ ra một cách song toàn!"
"Cách song toàn gì?" Tống Thanh Phong mơ hồ cảm thấy, những lời tiếp theo từ miệng bác hai không phải những gì anh nguyện ý nghe.
"Hữu Minh cũng lo lắng cho cháu, nó bằng lòng qua đây chăm sóc cháu, bằng lòng đến nhà cháu làm lao động chính, có nó, bác hai có thể yên tâm hơn nhiều, bên ngoài cháu có người chống đỡ, về nhà nó cũng có thể giúp chăm sóc cháu!"
Trần Hữu Minh vỗ ngực: "Thanh Phong, em yên tâm, anh nhất định sẽ chăm sóc em thật tốt!"
Tống Thanh Phong ngây ra một hồi lâu sau, mới hoàn hồn sau những lời hai mẹ con bọn họ nói: "Này là... ý gì?"
Là ý anh nghĩ sao?
"Hữu Minh chưa có vợ, để nó đến sống với hai đứa, sau này Dao Dao sinh con, bất kể của ai, cũng là của nhà họ Tống chúng ta."
Bác hai Tống nhìn anh, nói: "Như vậy không cần lo nhà họ Tống chúng ta tuyệt hậu, nửa đời sau của cháu cũng có người chăm sóc, có được bảo đảm!"
Tống Thanh Phong ngây ra một lúc, rồi mới tỉnh táo lại!
"Ý tốt của hai người, cháu nhận, nếu không còn chuyện gì khác, hai người đi được rồi!" Tống Thanh Phong không một chút do dự, trực tiếp hạ lệnh trục khách.
Anh không phản đối vợ mình tái hôn, sẵn sàng để cô rời đi, nhưng anh tuyệt đối sẽ không bằng lòng làm chuyện như thế!
"Tiền này anh tự giữ lấy đi!" Tống Thanh Phong càng nghĩ càng giận, vo viên hai tờ nhân dân tệ, ném lên mặt Trần Hữu Minh.
Một tội phạm lao động cải tạo, còn dám thèm muốn vợ anh!
Chỉ là bây giờ anh không khỏe, bên cạnh cũng không có vũ khí thuận tay, nếu không anh đã trực tiếp đánh đuổi thứ hỗn trưởng này đi rồi!
Bác hai Tống và Trần Hữu Minh vạn vạn không ngờ anh lại không đồng ý!
Trần Hữu Minh vội vàng nhìn về phía mẹ anh ta.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận