Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Thập Niên 70: Đoàn Sủng Cẩm Lý (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 26: Hổ báo cáo chồn 1

Thập Niên 70: Đoàn Sủng Cẩm Lý (Dịch) (Đã Full)

  • 172 lượt xem
  • 917 chữ
  • 2023-07-31 15:26:32

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mặc dù Phương Tiểu Quyên không quan tâm đến Kiều Chấn Quân nhưng bà ta tuyệt đối không cho phép những người phụ nữ khác thèm muốn người đàn ông của mình!

Cũng giống như loài vật không cho phép các loài động vật khác xâm phạm lãnh thổ của chúng!

Nhưng phải quay về để đòi lại công đạo thì bà ta cũng hơi sợ: “Gặp phải mẹ chồng thì làm sao?”

“Gặp thì gặp, ông đây không sợ." Phương Phú Quý đập tay lên bàn khiến nó rung lên, “Hơn nữa bây giờ Kiều lão nhị là người sai, ông đây đánh cậu ta chết ngay tại chỗ cũng không có ai nói gì được!”

Trong vùng này, Phương Phú Quý nổi tiếng là một tên côn đồ đầu đường xó chợ nên hầu hết mọi người đều không dám khiêu khích ông ta.

Có anh trai chống lưng, Phương Tiểu Quyên ngay lập tức cảm thấy tự tin hơn hẳn, hai anh em hùng hổ đến nhà họ Kiều.

Sau khi Kiều Tú Chi làm xong việc nhà chuẩn bị rời đi, không nghĩ đến mới đi đến cổng thì nhìn thấy hai anh em Phương Tiểu Quyên hùng hổ đi tới, nhìn bộ dáng kia chắc chắn là đến gây sự.

Bà nhếch miệng, nhìn họ một cách lạnh lùng.

Phương Tiểu Quyên bắt gặp ánh mắt băng giá của mẹ chồng, khí thế cao ngất không khỏi chùng xuống, nuốt một ngụm nước bọt nói: “Anh trai, em… sao em cảm thấy chân mềm một chút?”

Thật ra Phương Phú Quý cũng cảm thấy chân có chút mềm nhũn, nhưng vì mặt mũi ông ta không thể hiện ra: “Em gái, không cần sợ, cứ việc đi lên làm đi!” Nhưng Phương Tiểu Quyên vẫn không nhịn được sợ hãi, đi tới nở nụ cười nói: “Mẹ, sao mẹ lại ở đây?"

Kiều Tú Chi chế nhạo: “Đây là nhà của con trai tôi, sao tôi không thể có ở đây? Cô nghĩ là ai cũng giống như cô, gả đi rồi nhưng ngày nào cũng về nhà mẹ đẻ ở sao?”

Phương Tiểu Quyên không nghĩ tới vừa đến đã bị mắng, việc về nhà mẹ đẻ bà ta cũng biết mình đuối lý nên khí thế liền giảm xuống.

"Mẹ, con nghe người ta nói Chấn Quân cặp kè với con ả lẳng lơ Lâm Tuệ kia, anh ấy thật quá đáng! Con theo anh ấy về đây chịu không biết bao khổ nhọc vậy mà anh ấy đối xử với con như thế, con không thể sống được nữa...”

Phương Tiểu Quyên đúng thật biết diễn, nước mắt nói đến là đến.

Bà ta vốn lớn lên cũng là một người đẹp, khóc hoa lê đái vũ như này thì nhìn cũng rất xinh đẹp.

Đáng tiếc, người trước mặt bà ta không phải là một người đàn ông sẽ thương hương tiếc ngọc mà là một Kiều Tú Chi tâm địa sắt đá.

"Thu lại nước tiểu mèo đó của cô đi, vẫn câu nói đó, không muốn sống nên liền đi tìm chết! Không muốn sống! Đi làm loạn bên ngoài? Cô nói cho tôi biết một người bị bại liệt rồi thì gian díu với người khác như thế nào, nếu không tôi đánh cho cô cũng liệt đi, rồi cô làm cho tôi xem một chút?”

"Con... con cũng chỉ nghe người khác nói vậy.” Khí thế của Phương Tiểu Quyên ngày càng suy giảm, hoàn toàn không thể tiếp tục biện minh cho mình nữa: “Nhưng nếu Chấn Quân và ả đàn bà Lâm Tuệ kia không có chuyện gì thì sao anh ta lại đưa cá cho Lâm Tuệ?”

Vậy mà một lần cho hẳn ba con nhưng nhà họ Phương đến ngay cả nửa con cũng không có!

Kiều Tú Chi mỉm cười: “Là tặng cho Lâm Tuệ cá đó, sao, cô không phục?”

Lúc cần cô ta chăm sóc cho chồng thì cô ta chạy về nhà mẹ đẻ, giờ thấy có lợi ích lại chạy đến?

Nghĩ thật là đẹp!

Mẹ chồng đúng là ra bài không theo lẽ thường, rõ ràng là nhà họ Kiều đuối lý, bà dựa vào đâu mà lại có dáng vẻ kiêu ngạo như vậy?

Đương nhiên Phương Tiểu Quyên không phục nhưng bà ta cũng không dám nói thẳng: "Mẹ, tại sao mẹ lại mang cá cho người ngoài? Nhà bà ngoại của Kiều Kiều còn không được nửa con cá. Mẹ làm vậy không phải là muốn để cho người ta đàm tiếu sao?”

Kiều Tú Chi trào phúng cười: “Nhà họ Phương các người dựa vào đâu mà được cá? Dựa vào mặt mũi của mấy người lớn ư?”

"...”

Phương Tiểu Quyên bị nghẹn muốn chết.

Đột nhiên bà ta phát hiện người anh trai vừa rồi còn vỗ ngực nói đi hỗ trợ cho bà ta, vậy mà sau khi đến ông ta đến một lời còn không dám hó hé!

Bà ta quay đầu lại không thấy ai, xoay người nhìn lại thì thấy anh trai mình không biết từ lúc nào đã lùi về phía sau cách bà ta tận hai thước!

Không phải nói tới chống lưng sao?

Không phải nói muốn đánh chết Kiều Chấn Quân hả?

Bà ta không khỏi tức giận: “Anh, anh đứng xa như vậy làm gì?”

Phương Phú Quý chớp mắt, ngồi xổm xuống sờ lên mũ giày nói: “Dây giày của anh bị lỏng. Anh phải buộc lại dây giày nếu không đi đường sẽ bị vấp.”

Ánh mắt Phương Tiểu Quyên dừng trên giày của ông ta, bà ta thực sự tin rằng ông ta mới là lạ!

Giày của ông ta còn không có dây buộc, buộc dây cái gì!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top