Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Thập Niên 70: Đoàn Sủng Cẩm Lý (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 90: Đàn ông nhu nhược 2

Thập Niên 70: Đoàn Sủng Cẩm Lý (Dịch) (Đã Full)

  • 176 lượt xem
  • 954 chữ
  • 2023-07-31 16:48:25

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Hai mắt Kiều Hồng Hà đỏ hoe, nghiến răng nghiến lợi nhìn ông ta: "Triệu Gia Phóng, lúc trước tôi đúng mà mắt mù mới coi trọng loại đàn ông như anh! Anh còn không bảo vệ được vợ mình, huống chi là con của mình, ngoại trừ cái vật dưới thân kia thì anh có chỗ nào giống đàn ông không?”

Chị hai Triệu chế nhạo: “Em ba, vợ em đúng là không giữ lại chút mặt mũi nào cho em nha, nào có ai nói chồng mình như vậy?”

Mặt Triệu Giải Phóng đỏ bừng bừng, lộ cả gân xanh trên trán.

“Phanh!”

Kiều Tú Chi ôm Đại Kiều dùng chân đá văng cửa phòng bệnh!

Người nhà họ Triệu nhìn thấy bà sắc mặt đều trắng bệch.

“Thông… thông gia, mọi người tới rồi sao?” Âm thanh của Tiêu Thúy Hoa rõ ràng đã yếu đi rất nhiều.

Kiều Tú Chi lạnh lùng nhìn họ: "Tốt lắm, trong lúc tôi không có ở đây, hóa ra các người lại bắt nạt con gái tôi như thế này!"

Tiêu Thúy Hoa: "Thông gia, mọi người hiểu lầm rồi, chúng tôi không có khi dễ Hồng Hà! Chúng tôi chỉ đang giúp con bé hiểu rõ thôi."

Kiều Tú Chi xoay người đưa Đại Kiều cho Tiết Xuyên, xong quay người lại, bà siết chặt nắm đấm của mình: “Tốt lắm, vậy chúng ta cũng tới giúp thông suốt!”

Triệu Thúy Hoa nhìn thấy nắm đấm to như bao cát của bà chân liền mềm nhũn.

"Bà thông gia, bình tĩnh đi...”

Kiều Tú Chi tỏ vẻ không bình tĩnh được!

Bà bước nhanh đi lên, một tay nắm lấy một người, giơ tay “Bốp Bốp Bốp!”

Trong phòng bệnh vang lên hết đợt nhà đến đợt khác âm thanh tát vào mặt!

Không ít không nhiều, người nhà họ Triệu đều bị bảy tám cái tát vào mặt, hai má đều sưng đỏ.

Tiêu Thúy Hoa nghiến răng hận muốn chết: "Kiều Tú Chi, bà đừng khinh người quá đáng! Nếu bà còn dám ra tay, tôi sẽ..."

Kiều Tú Chi quay đầu nhìn bà ta, lạnh lùng hỏi: "Bà sẽ thế nào?”

Cả người Tiêu Thúy Hoa run run.

Hai chân của bà ta run rẩy.

Tiêu Thúy Hoa đến cái rắm cũng không dám thả!

Lúc Kiều Tú Chi dạy dỗ nhà họ Triệu, Đại Kiều vùng vẫy thoát ra khỏi vòng tay của ông nội và trộm chạy đến chỗ giường bệnh của em Nhất Minh.

Thân thể gầy yếu của Tiêu Nhất Minh nằm trên giường bệnh rộng lớn trông càng nhỏ bé.

Khuôn mặt cậu trắng hơn cả ga trải giường, đôi mắt nhắm chặt, cậu sẽ không bao giờ mở mắt và gọi cô là "Chị Niệm Niệm" nữa.

Đôi mắt Đại Kiều đau xót, hai giọt nước mắt to như hạt đậu rơi xuống.

“Em Nhất Minh, chị Niệm Niệm đến thăm em nè, em mở mắt ra được không?”

Cô đưa tay ra chọc vào khuôn mặt phờ phạc của em trai Nhất Minh, cảm thấy vô cùng buồn bã.

Nhất Minh không trả lời cô, ngay cả hơi thở của cậu cũng rất yếu ớt.

Đại Kiều không dám chậm trễ, xoay người đi tìm nước.

Kiều Chấn Dân thấy vậy, không khỏi tò mò hỏi cô: “Cô nhóc, con muốn làm gì vậy?”

Trên hàng mi dài của Đại Kiều còn vương giọt nước mắt chưa không kịp lau: “Chú năm, con muốn mớm cho em Nhất Minh nước, chú có thể giúp con rót một cốc nước tới đây không?”

Kiều Chấn Dân đưa tay ra xoa đầu cô, giọng ông ấy hơi nghẹn lại: “Em Nhất Minh của con bây giờ không thể uống nước được. Chờ khi nào em ấy thức dậy con cho em ấy uống nhé.”

Sự thật là nước Nhất Minh cũng không vào, cậu cũng không bao giờ có cơ hội tỉnh lại.

Đại Kiều cắn môi, gấp đến độ vội vàng nói:" Nhưng con muốn cho em Nhất Minh uống nước bây giờ. Chú năm, chú có thể giúp con được không?"

Bình nước nóng đặt ở trên bàn cao hơn cô, nếu cô không có người lớn giúp thì cô không thể lấy được.

Kiều Chấn Dân thấy cháu gái lớn của mình ngày thường rất ngoan và hiểu chuyện, không hiểu sao hôm nay đột nhiên cô lại "tùy hứng" như vậy, nhưng ông ấy luôn là một người rất có nguyên tắc: "Đại Kiều ngoan, đừng làm loạn!”

Ông ấy đứng dậy bỏ đi.

Đại Kiều gấp đến độ cắn môi, đôi mắt to ngấn lệ.

Tại sao chú năm không giúp cô?

Cô muốn tìm ông nội và bà nội, nhưng lúc này họ đang thương lượng với nhà họ Triệu, cô cắn môi suy nghĩ rồi lại chạy về phía em Nhất Minh.

Trong lúc mọi người không để ý, cô từ trong lòng bàn tay lấy ra hai hạt ngọc, sau đó mở miệng của em trai Nhất Minh, nhét hạt ngọc vào.

Ngọc Châu có thể bị hòa tan khi gặp nước, trong miệng em trai Nhất Minh có nước bọt, hẳn là cũng có thể hòa tan.

Cô nghiêng người nhẹ nhàng nói: “Em Nhất Minh, em hãy ngoan ngoãn nuốt Ngọc Châu vào, sẽ mau chóng khỏi bệnh thôi!”

Mặt mũi người nhà họ Triệu gia đều bầm dập, bị khí thế của Kiều Tú Chi chèn ép đến nỗi không thể kiêu ngạo được nữa.

Chị hai Triệu bị đánh nặng nề nhất, trong lòng bà ta vừa căm hận vừa lo lắng.

Nhất Minh bị con trai bà ta đẩy xuống sông, nếu Kiều Tú Chi cứ tiếp tục không buông tha như vậy, mẹ chồng bà ta không bảo vệ được sẽ đẩy con trai bà ta ra.

Không được, bà ta không được để con trai mình xảy ra chuyện gì!

Ánh mắt bà ta đột nhiên rơi vào Đại Kiều, cau mày.

Sao đứa nhỏ này nhìn quen mắt quá.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top