Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thập Niên 70: Mỹ Nhân Nũng Nĩu Trong Niên Đại Văn (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 33: Mua chuộc (2)

Thập Niên 70: Mỹ Nhân Nũng Nĩu Trong Niên Đại Văn (Dịch) (Đã Full)

  • 87 lượt xem
  • 924 chữ
  • 2024-12-15 23:08:24

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Đúng vậy, không thì sao?”

Thịnh Ngọc Châu khẳng định, thấy Lục Dữ không nhận, còn tưởng rằng Lục Dữ đã phát hiện ra ý đồ của mình, cô mạnh mẽ nhét hai xiên thịt thỏ kia vào tay Lục Dữ.

Lúc định bảo anh ăn đi, đột nhiên Thịnh Ngọc Châu nhớ ra trong nhà Lục Dữ còn một người bạn nhỏ: “Hay là, mang chút về cho em trai anh ăn cùng?

Chúng ta ăn mảnh như vậy không tốt lắm.”

Thấy Thịnh Ngọc Châu quan tâm tới em trai mình, Lục Dữ lại dùng ánh mắt mang theo thâm ý nhìn Thịnh Ngọc Châu thêm vài lần.

“Mau ăn đi…… Ừm, có cần giấu vào sọt không?

Lát nữa anh định mang về nhà thế nào?

Lỡ bị người ta phát hiện ra thì phải làm sao?

Thơm quá…” Tuy rằng không bỏ gia vị gì vào, nhưng vẫn rất thơm ngon.

Ừm… Có lẽ là vì vừa rồi trên đường qua bên này, cô hái được mấy quả ớt dại, vừa cay lại vừa thơm.

“Lục Dữ, tay nghề của anh quá tuyệt vời!

Ngày nào cũng được ăn thì tốt biết mấy…” Sau khi gặm hai miếng, Thịnh Ngọc Châu không nhịn được mở miệng cảm khái, sau dó đột nhiên lại chuyển sang bi thương.

Bây giờ nguyện vọng của cô càng ngày càng nhỏ rồi, chỉ cần mỗi ngày đều có thịt ăn, đã thỏa mãn… Hu hu hu… Còn Lục Dữ, khi nghe câu cảm khái này của Thịnh Ngọc Châu, tầm mắt anh vô thức nhìn về phía hai xiên thịt thỏ trong tay mình, trầm mặc vài giây, môi mím lại, không biết đang nghĩ gì.

Anh không nói chuyện, cứ lặng lặng như vậy chờ Thịnh Ngọc Châu ăn xong, sau đó dọn dẹp sạch sẽ, rồi dùng dây cỏ cột số củi anh vừa nhặt được lại với nhau, cho Thịnh Ngọc Châu mang về.

Thịnh Ngọc Châu xách bó củi theo, đến ngã rẽ về khu tập thể thanh niên trí thức, cô đứng lại vẫy tay chào Lục Dữ, bước chân nhẹ nhàng thảnh thơi.

Lục Dữ nhìn theo bóng dáng rời đi của Thịnh Ngọc Châu, hơi thất thần, mãi cho đến khi cô biến mất trong tầm mắt, mới nhét hai xiên thịt thỏ nướng kia vào sọt, cũng không vội vàng lên núi, mà đi về phía nhà mình.

…… Lục Dữ vừa về đến nhà, Lục Thu Hạo đã khóc hu hu chạy tới.

“Anh ơi, anh ơi, thỏ… Thỏ đào hố chạy trốn… Hu hu… Không thấy thỏ đâu, mất một con rồi…” Lục Thu Hạo vô cùng ấm ức, mấy con thỏ này là bảo bối cậu nuôi nấng từng ngày đó.

Vì sao bọn nó lại muốn rời xa cậu?

“A Hạo, cho em này.”

Lục Dữ vào nhà, đóng chặt cửa sổ, lấy thịt thỏ trong sọt ra, đưa cả cho Lục Thu Hạo.

“Anh, anh… Đây là cái gì?”

Vốn dĩ Lục Thu Hạo đang khóc hu hu, khi ngửi thấy mùi thịt thỏ nướng thơm ngào ngạt kia, tiếng khóc lập tức im bặt, đổi sang vẻ mặt kinh ngạc.

Cặp mắt cậu không nhịn được nhìn về phía hai miếng thịt thỏ kia, âm thầm nuốt nước miếng.

“Thịt thỏ!” Lục Dữ trầm mặc một lát, mới trả lời.

Lục Thu Hạo vừa nghe xong, đã sửng sốt, giây tiếp theo, lại bật khóc thành tiếng… … Khu tập thể thanh niên trí thức.

Bởi vì bận ăn thịt thỏ, Thịnh Ngọc Châu trì hoãn rất nhiều thời gian, khi về đến nơi, mọi người đều về rồi.

Trên đường về, cô còn gặp không ít thôn dân.

Đối với đóa hoa phú quý này, ngoài mấy bà thím có con trai bị cô thu hút tương đối chướng mắt ra, những người khác vẫn rất thân thiện.

“Đồng chí Thịnh Ngọc Châu, lên núi về đấy à?

Nhặt được không ít củi nhỉ?”

“Đúng vậy, vốn dĩ định tìm xem có thể tìm được măng dại gì đó linh tinh hay không, đáng tiếc không tìm được, đành thuận tiện nhặt chút củi mang về.”

Thịnh Ngọc Châu cười lên tiếng, không hề kiêu căng ngạo mạn tí nào.

Nhìn đóa hoa phú quý xinh đẹp ôn hòa thân thiện hiếm có như vậy, thôn dân đều có chút kinh ngạc, cũng nhiệt tình chào hỏi lại.

Vừa ăn hai miếng thịt thỏ lớn xong, tâm trạng Thịnh Ngọc Châu đang rất thoải mái, nụ cười trên mặt vô cùng ngọt ngào.

Có mấy cậu thanh niên vừa kết hôn chưa lâu nhìn thấy đỏ mặt thẹn thùng, lập tức bị vợ mình hung hăng nhéo một cái.

“Không phải đồng chí Thịnh ở khu tập thể thanh niên trí thức nổi tiếng ham ăn biếng làm, không động tay vào việc gì cả sao?”

“Ai biết được?

Nhìn có vẻ không giống lắm, còn chủ động nhặt nhiều củi mang về như vậy, nhìn qua rất chăm chỉ…” “Bà cứ xem ngày thường cô ta làm việc thế nào thì biết, làm cả một ngày, đừng nói năm công điểm, dù hai công điểm cũng khó.”

“Người ta là con gái thành phố, có yếu ớt tý cũng phải thôi.

Nhưng mà như vậy sao có thể tự nuôi sống bản thân nhỉ?”

“Cương Tử còn muốn cười cô ta kìa, bị mẹ cậu ta mắng cho một trận vẫn chưa chịu từ bỏ ý định.”

Một đám chỉ chỉ trỏ trỏ, không khiến Thịnh Ngọc Châu để trong lòng.

Thanh niên trí thức khác đã về nhà, có người đang rửa rau, có người đang chẻ củi, nhìn thấy Thịnh Ngọc Châu kéo một bó củi lớn về, tất cả đều trợn tròn mắt.

Từ khi nào… Thịnh Ngọc Châu lại chăm chỉ như vậy?

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top