Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Thập Niên 70: Nhật Ký Chồng Đểu Vợ Lười (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 30: Hàng xóm

Thập Niên 70: Nhật Ký Chồng Đểu Vợ Lười (Dịch) (Đã Full)

  • 250 lượt xem
  • 918 chữ
  • 2023-03-04 08:44:10

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sau khi xong việc, Sở Đình tự mình về nhà, buổi trưa Dương Vũ không về, một mình cô cũng không biết nên ăn gì, cũng lười nấu, chỉ luộc hai củ khoai lang lấp đầy dạ dày.

Ăn xong, cô bắt đầu ngủ trưa, thời đại này không có máy tính và điện thoại quấy nhiễu, cô vừa nhắm mắt đã ngủ thiếp đi. Ngủ trưa giữa tiết trời thu ngon giấc quá, đến khi tỉnh dậy cứ mơ mơ màng màng, xung quanh vắng lặng, chỉ có vài con ve sầu còn sót lại của mùa hạ không ngừng kêu râm ran, như chút giãy dụa cuối cùng.

Sở Đình cảm thấy có lẽ đã muộn nên nhanh chóng xuống giường, rửa mặt rồi chạy ra ruộng, đến ruộng mới phát hiện chẳng có ai, căn bản là còn chưa bắt đầu làm việc nữa! Giờ mà về thì chút nữa bắt đầu làm việc lại phải chạy ra, cô thấy mình còn chưa đủ phiền chắc, thế là cô tìm một chỗ ngồi dưới bóng cây, nghĩ thầm trong lòng: Vẫn là nên kiếm cái đồng hồ hay gì đó, nếu không thì việc không biết thời gian chẳng phải sẽ rước thêm phiền phức cho bản thân sao.

Buổi chiều đi làm về, Dương Vũ vẫn chưa quay lại, Sở Đình định nấu gì đó để ăn, cô chịu không nổi việc chỉ ăn mỗi khoai lang, mặc dù cô cũng không làm việc gì nặng nhọc, phần lớn thời gian đều lười biếng nhưng bụng vẫn đánh trống.

Trong nhà không có rau, Sở Đình nhìn nhà bếp mà phát sầu, hôm qua bọn họ lên thành phố mua bột mì, gạo, mì dày, bột ngô, còn có các loại gia vị, nhưng lại không mua rau, nếu lại phải ăn bánh rán, cô nghĩ đến thôi là thấy nuốt không trôi rồi.

Ra ngoài sân, nhìn sang sân nhà bên cạnh, phần lớn sân nhà của đội bọn họ đều là hàng rào được đan bằng dây leo khô, cao nhất cũng chỉ được một mét, cũng chẳng phòng chống hay che chắn được gì, vì vậy liếc mắt một cái là thấy được vườn rau trong sân nhà người ta. Từng quả đậu đũa treo lủng lẳng, từng trái bí đao nằm trên mặt đất, còn có ớt xanh, đậu ván, đậu cô ve, nhìn mà muốn ăn cực kỳ.

Sở Đình cứ nhìn chằm chằm vườn rau nhà người ta, cũng không để ý người trong nhà ra sân đã nhìn thấy cô.

Mãi cho đến khi người ta đến hái rau Sở Đình mới phát hiện ra, cảm thấy mình nhìn chằm chằm vào nhà người ta thế rất không hay, lại không biết nên nói gì, nói rau nhà cô tươi tốt lắm liệu có tỏ ra là muốn người ta cho mình ít rau không, Sở Đình chỉ có thể mỉm cười lại với người đó.

Người phụ nữ đối diện kinh ngạc nhìn Sở Đình, cũng không nói gì mà tiếp tục hái rau của mình, Sở Đình xấu hổ vội vàng đi vào phòng ngủ, định đợi người phụ nữ hái rau xong rồi mới đi ra ngoài để khỏi đụng mặt lại xấu hổ.

Người phụ nữ ở phía đối diện cũng chính là Kiều Đại Hồng đã hái xong một nắm đậu đũa, gần nửa chậu đậu ván, vài quả ớt rồi vào lại trong nhà, nhà cô ta xào hai món cộng với dưa chua cũng đủ cho bữa tối rồi. Quay lại bếp, Kiều Đại Hồng vừa múc nước rửa rau vừa nói chuyện với người đang nhào bột là mẹ chồng Lý Chiêu Hỉ: “Vừa nãy lúc hái rau con thấy nàng dâu mới nhà Dương Vũ ở bên cạnh rồi, cô ấy còn cười với con, cũng không biết là có ý gì.”

Lý Chiêu Hỉ vừa nhào bột vừa nói: “Nàng dâu mới? Chính là thanh niên trí thức Sở ấy hả, không ngờ cậu ta cũng có thể cưới được một thanh niên trí thức đến từ thành phố.”

“Còn không phải sao, lúc cậu ta nói muốn kết hôn mọi người trong đội đều rất ngạc nhiên, đúng là không ngờ.”

Dương Vũ kết hôn không làm lớn, chỉ mời gia đình họ hàng và những người thân thiết nhìn anh lớn lên ở nhà cũ ăn một bữa cơm, mặc dù chuyển đến đây nhưng vốn dĩ một người đàn ông độc thân như anh cũng chẳng định sống nghiêm chỉnh, vì thế cũng không thân thiết với hàng xóm láng giềng, kết hôn cũng không mời bọn họ.

“Nhưng giờ xem ra phụ nữ vẫn phải lấy chồng mới có ổn định cuộc sống được.” Kiều Đại Hồng nói: “Ban đầu thanh niên trí thức sở căn bản không hề quan tâm đến người khác, nhất là người trong đội, chẳng thấy cô ấy nói chuyện với ai cả, vậy mà hồi nãy còn cười với con, đúng là lấy chồng rồi mới biết người một nhà.”

Quả thật Sở Đình không thích nói chuyện, nhưng cũng không phải vì kiêu ngạo hay gì đó, một cô gái nhỏ như cô vừa đến đây vẫn chưa quen với cuộc sống nơi này, tự nhiên sẽ thấy lo sợ, cô cũng không biết phải làm sao khi người khác nói chuyện với mình, ngại không dám trả lời, sau một hai lần chẳng có ai nhiệt tình để đi hứng thờ ơ lạnh nhạt nữa, đợi đến khi cô làm quen và điều chỉnh xong xuôi, trong đội không còn ai chủ động bắt chuyện với cô nữa.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top