Mạnh Phồn nhếch miệng, cười khẽ nói:
“Trong khoảng thời gian này quan sát, cậu phát hiện phẩm tính của cô ấy không tệ lắm, đầu óc cũng đủ dùng, hai đứa nhỏ cũng dạy dỗ rất tốt, thật sự cưới cô ấy cũng không có gì không tốt.”
“Cậu chuẩn bị kết hôn trước, cho hai đứa nhỏ thân phận chính thức, sau đó chuyển hộ khẩu đến thủ đô, để đứa bé tới thủ đô học. Còn Đồng Nguyệt, cô ấy không nhiều tuổi lắm, để cô ấy đi làm một thời gian, chuyện kế tiếp từ từ tới.”
Nhìn xem còn không cần Lục Hướng Dương hỏi cụ thể, anh ta đã biết Lục Hướng Dương hỏi gì.
Lục Hướng Dương nghe đến đó, cũng cười: “Cậu chắc chắn Đồng Nguyệt sẽ nguyện ý gả cho cậu như vậy à?”
“Tạm thời có lẽ sẽ do dự, nhưng vì vấn đề thân phận của hai đứa nhỏ cô ấy chắc chắn sẽ đồng ý kết hôn với cậu trước, sau đó ly hôn hay không là do cậu định đoạt.”
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Lục Hướng Dương cười lắc đầu, rót một chén trà nóng cho anh ta.
Hương trà thanh thanh, hòa tan không ít mùi vị gian trá trên người hai người đàn ông giống y như hai con cáo già.
“Cậu thích cô ấy sao?” Lục Hướng Dương hỏi.
Mạnh Phồn trả lời rất thành thật:
“Chưa nói tới thích, nhưng có cảm kích, cũng có thưởng thức. Trong khoảng thời gian này cô ấy vẫn luôn ở cùng cậu, bọn cậu ở chung rất vui vẻ, nhìn hai đứa bé đáng yêu, cậu sẽ nghĩ cô ấy dạy dỗ rất tốt, cho nên không nhịn được có chút ấn tượng tốt đối với cô ấy.”
“Hai ta đều là người đàn ông có trách nhiệm, cậu muốn ở chung với hai đứa bé càng lâu lơn. Theo cậu càng ngày càng thích hai đứa nhỏ, đương nhiên sẽ có nhiều ấn tượng tốt với mẹ đứa bé hơn. Cậu cũng không có người mình thích, thay vì tốn tâm tư trên người người phụ nữ khác, vậy không bằng tốn tâm tư trên người mẹ đứa bé.”
“Tính cách của Đồng Nguyệt rất thích hợp làm vợ của cậu, cưới cô ấy càng lợi cho ổn định gia đình, có thể tránh được rất nhiều phiền phức, chỉ riêng chuyện này đã đủ hấp dẫn cậu. Tình yêu chính là hấp dẫn mà, hai chúng ta là đồng loại, chúng ta thích người phụ nữ kiểu gì trong lòng cháu biết rõ, đừng nói với cậu cháu thích kiểu phụ nữ vì tình yêu không màng tất cả.”
Lục Hướng Dương đã hiểu, lại rót chén trà cho anh ta.
Tình yêu có trăm ngàn loại, có người nhiệt tình, có thể không màng ích lợi, không màng người nhà, thậm chí không màng sống chết, loại tình yêu oanh oanh liệt liệt này cũng có khả năng tới nhanh đi nhanh.
Có một số người tình yêu thâm trầm, ý thức trách nhiệm nặng, mặt ngoài nhìn như yên bình, thậm chí cân nhắc lợi hại, nhưng loại tình yêu này cũng có khả năng rất lâu dài.
Lục Hướng Dương và Mạnh Phồn yêu nhất, là phần ổn định đó.
Bọn họ thích người phụ nữ cảm xúc ổn định, năng lực thưởng thức mạnh mẽ.
Sở dĩ Cố Thanh Thanh lọt vào mắt Lục Hướng Dương, thực ra từ trong xương cốt thẩm mỹ của cô ấy và Lục Hướng Dương nhất trí, hai người đều là người yêu lý tính, còn thiên vị ý thức trách nhiệm nặng.
Chỉ có người có năng lực cho bọn họ hôn nhân ổn định, bọn họ mới có thể yêu.
Đồng Nguyệt sinh hai đứa nhỏ cho Mạnh Phồn, trách nhiệm của Mạnh Phồn chú định anh ta sẽ nể mặt đứa bé mà bao dung mẹ bọn họ hơn.
Đừng nói là Đồng Nguyệt chưa gây phiền phức cho anh ta, cho dù thực sự có phiền phức gì đó, anh ta nể mặt đứa bé cũng sẽ ra tay giúp đỡ.
Khi nhìn thấy hai đứa nhỏ được Đồng Nguyệt dạy dỗ rất tốt, trong lòng Mạnh Phồn vui vẻ, đồng thời cũng có chút ấn tượng tốt đối với Đồng Nguyệt.
Cho nên khi anh ta biết được thân phận của hai đứa nhỏ, trong lòng anh ta đã thiên về phía Đồng Nguyệt.
Đối với người đàn ông có lòng với sự nghiệp, có trách nhiệm với gia tộc như Mạnh Phồn, trong lòng anh ta sẽ bài xích tìm mẹ kế khiến gia đình đầy mâu thuẫn theo bản năng, đặc biệt là Đồng Nguyệt còn có bản lĩnh.
Du học sinh không xấu còn học trường đại học nổi tiếng, nhược điểm duy nhất là điều kiện gia đình không tốt lắm.
Nhưng mà đối với người đàn ông như Mạnh Phồn mà nói, anh ta không để bụng chuyện đó.
“Vốn là có ấn tượng tốt, cô ấy yêu đứa bé cậu cũng yêu đứa bé, sau này cậu sẽ làm người cha tốt, đối xử tử tế với hai đứa bé. Trước mắt Đồng Nguyệt cảm thấy cậu quá có tiền không dám thích cậu, đợi ở chung thời gian dài cô ấy đã quen với mọi thứ, yêu cậu là chỉ là chuyện nước chảy thành sông.”
Lục Hướng Dương cười rót thêm trà cho anh ta, coi thành rượu kính Mạnh Phồn: “Vậy cháu đợi uống rượu mừng!”
(Toàn hoàn văn)
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận