- Trang Chủ
- Xuyên không
- Thập Niên 70: Sống Lại Trước Khi Bỏ Chồng Bỏ Con (Dịch) (Đã Full)
- Chương 100: Một nhà năm người đi nhặt củi 1
Làm xong khoai tây thịt băm, Thẩm Y Y bưng đồ ăn đến nhà chính, trở về nhìn thấy Lý Thâm đang chỉnh lý chút củi ít ỏi trong phòng bếp.
Sau sự kiện lợn rừng, cô liền không lên núi nhặt củi nữa. Lý Thâm vốn tính toán có thể sử dụng hơn mười ngày củi nhưng bởi vì mấy ngày nay cô nấu cơm nhiều, đến bây giờ đã còn thừa lại bao nhiêu.
Đại khái cũng chỉ đủ cho buổi tối hôm nay.
Thẩm Y Y liền nói, "Chiều hôm nay em sẽ đi nhặt củi."
Biết Lý Thâm còn lo lắng chuyện bọn họ gặp lợn rừng hôm trước, cô lại bồi thêm một câu, "Em hẳn là không xui xẻo như vậy, mỗi lần đều sẽ gặp lợn rừng, nếu anh lo lắng, hôm nay mẹ không đi làm việc, nếu như bà có thời gian rảnh em sẽ nhờ bà trông Tiểu Bảo, đến lúc đó cho bà mấy quả trứng gà."
"Không cần." Lý Thâm không đồng ý, "Buổi chiều anh đi là được, em ở nhà."
"Ừm?" Thẩm Y Y nhìn về phía anh: "Buổi chiều anh không cần đi làm việc sao?"
"Ngày mùa thu hoạch đã kết thúc rồi." Lý Thâm giải thích, "Chỉ còn chút công việc, không cần nhiều người như vậy, trong thôn quyết định buổi chiều tự nguyện làm việc, ai làm việc thì có công điểm, anh đi nhặt củi thì không cần đi."
Thẩm Y Y lập tức mừng rỡ, ngày mùa thu hoạch này xem như đã kết thúc, nhiều ngày gần đây thấy anh đi sớm về tối làm việc như thế, cô đau lòng muốn chết.
Nếu như không phải bị hạn chế bởi tình hình trong nước của niên đại này, và không tiện giải thích chuyện cô có không gian thì cô thật sự muốn bảo anh đừng đi làm việc.
"Ngày mùa thu hoạch khổ cực như vậy, thật vất vả mới kết thúc, bằng không anh ở nhà nghỉ ngơi hai ngày lại đi nhặt củi nhé?"
"Không cần, " Lý Thâm từ chối, "Chút công việc ấy anh có thể làm."
Trước đó cường độ công việc lớn hơn so với việc này, anh đã sớm thành thói quen, hiện tại anh trở về không cần tự mình làm cơm chăm sóc ba đứa nhỏ, anh hoàn toàn có thể ứng phó.
"..." Thẩm Y Y nhìn dáng vẻ cố chấp của anh, cộng thêm trong nhà đúng là đã hết củi, liền không khuyên anh nữa, "Vậy buổi chiều ngủ trưa một chút, chờ mặt trời bớt gắt thì em cũng đi chung với anh!"
Lý Thâm do dự một chút, đồng ý, "Được."
Vừa ăn cơm no, tất nhiên không thể lập tức ngủ trưa.
Thẩm Y Y cầm len mà đan áo, Lý Thâm không chịu ngồi yên, dọn dẹp sạch sẽ hầm lò, lại cầm mấy khối gạch và gậy gỗ, đệm lại mái hiên phòng bếp, đến lúc đó nhặt củi về có thể chất ở bên dưới.
Sau khi làm xong, anh rửa tay một cái, kêu một tiếng, "Vợ."
Thẩm Y Y giật mình trong lòng, ngẩng đầu nhìn anh.
Người đàn ông thần sắc tự nhiên, có vẻ như xưng hô thế này anh gọi đã quen rồi vậy.
Thẩm Y Y: "..."
Người đàn ông này... Đúng là có lòng rồi, không hề cần thời gian thích ứng chút nào cả.
Trái lại là mình, vậy mà có chút vô dụng!
Khụ ~
"Sao vậy?"
Thật tình không biết Lý Thâm thấy thần sắc của cô không có gì thay đổi, lặng lẽ thở dài một hơi.
Xưng hô này anh đã gọi hồi hôm qua rồi, nhưng với tình huống ngày hôm qua, mục đích chủ yếu của anh là tuyên bố chủ quyền với Lâm Gia Đống, cũng không cân nhắc đến hậu quả quá nhiều.
Vừa mới trở về, anh vẫn còn ấp ủ, mỗi lần nói đến trong miệng, đều e sợ đêm đó cô sẽ tỏ vẻ chán ghét anh.
Lúc này kêu ra khỏi miệng thì phát hiện cũng không khó như vậy.
Lý Thâm: "Anh đến nhà Cường Tử một chuyến, mượn chiếc xe đẩy về."
Có xe đẩy tất nhiên là tốt nhất, cũng không cần khổ cực dùng sức người cõng về nữa, cũng có thể nhặt được nhiều củi hơn.
Nhưng.
Thẩm Y Y nhìn hai tay anh trống trơn, "Anh định cứ đi như thế hả?"
? ? ?
Lý Thâm không rõ.
Quả nhiên, đàn ông đối với mấy chuyện nhân tình thế cố này đều không biết gì cả.
Thẩm Y Y buồn cười, buông áo len đang đan trên tay ra, "Mượn đồ của người ta sao có thể đi tay không, anh chờ một chút."
Thẩm Y Y đi lấy ba quả trứng gà, đặt ở trong một cái túi nhỏ, đưa cho Lý Thâm, "Mặc dù quan hệ của anh và Cường Tử tốt, không quan tâm những vật này, nhưng Cường Tử chung quy đã kết hôn rồi, mặc kệ Đại Nữu không thèm để ý, nhưng chúng ta vẫn phải làm đúng lễ tiết."
"Được." Lý Thâm cầm trứng gà, bỗng nhiên có cảm giác chân thực về mối quan hệ vợ chồng của bọn họ.
Rất nhanh, Lý Thâm liền đẩy xe đẩy tay trở về.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận