Lý Thâm nghe vậy, sau khi hấp cơm xong thì đi vào vườn nhà cắt một gốc cải trắng và nhổ mấy củ cải trắng về.
Anh không muốn để Thẩm Y Y làm, nhưng cũng bó tay, anh không biết làm món móng heo kho tàu cô nói, cũng sợ mình làm không hợp khẩu vị của cô, chỉ có thể trả vị trí đầu bếp lại cho cô, mình thì ôm Tiểu Bảo hỗ trợ nhóm lửa.
Thẩm Y Y đắc ý tha hồ vẫy vùng, trước tiên luộc ống xương và móng heo để khử tanh. Bởi vì móng heo mua hai cái nên sau khi luộc sẽ chia làm hai phần, đem cất một phần trong đó để lại ngày mai ăn. Một phần khác và ống xương chiên lên đến khi vàng óng thì vớt để riêng. Phần móng heo sẽ thêm đường thỏi, sau khi đường thỏi tan ra thì xào đều để thịt bám đường thỏi, đổ nước tương, muối, hành tây, gừng và quế các loại nguyên liệu, đổ nước vào từ từ hầm một giờ. Phần xương ống sẽ cho nguyên liệu như táo tàu khô các loại, thêm nước sôi để lửa nhỏ đun nhừ hơn một tiếng, sau đó cho củ cải trắng vào là có thể nhấc nồi xuống. Cải trắng sẽ đem xào, bởi vì dầu muối vừa đúng và lửa vừa đủ, thành phẩm xào ra cũng cực kỳ hấp dẫn.
Đồ ăn vừa làm xong, Đại Bảo và Nhị Bảo đã nghe mùi mà trở về, bám vào rèm cửa ngóng mắt mà nhìn, Tiểu Bảo chảy nước miếng làm ướt một mảng lớn quần áo trước ngực của cha.
Chuẩn bị ăn cơm thôi!
Đương nhiên Thẩm Y Y không quên bảo Nhị Bảo cầm một chén qua nhà cũ cho hai vợ chồng già bên đó. Bởi vì hôm nay nhà nào cũng được ăn thịt, vả lại bởi vì vị thịt heo rừng nặng mùi, lấn át mùi vị móng heo, ống xương bên Thẩm Y Y nên cũng không có bao nhiêu người chú ý. Người chú ý tới cũng chỉ là người ăn bằng hai cái miệng, cảm thán nhà họ Lý hai câu thật sự là tốt số, cưới được cục vàng từ thành phố đến là Thẩm Y Y, về sau có phúc hưởng rồi.
Mà bên nhà cũ, bởi vì có sáu người lao động nên cũng được chia gần bảy cân thịt heo rừng, mọi người đều vui vẻ vô cùng, Giang Ái Linh cũng không cần Đại Hoa làm đầu bếp mà tự mình động thủ.
Lý Thiết Trụ và Cẩu Đản đã sớm bưng chén chờ ở cửa bếp, trông mong nhìn.
Chờ thịt được bưng ra, không chờ mọi người có mặt đầy đủ đã không thể chờ đợi được mà bắt đầu ăn, Giang Ái Linh cười ha hả nhìn, không hề có ý ngăn cản. Mẹ Lý sau khi xong việc thì lại chạy đi xử lý vườn nhà, vừa về đến đã thấy cảnh này, chịu đựng tức giận không quát lớn. Vốn tưởng rằng như vậy thì thôi, đến khi nhà thằng hai bảo Nhị Bảo đưa móng heo tới, Thiết Trụ vốn đang ăn thịt heo rừng ngon lành say mê thì trong nháy mắt lại cảm thấy thịt heo rừng nặng mùi tanh, khó nhai, thật sự là quá khó ăn, không bằng móng heo kho tàu thơm ngào ngạt, vì vậy lại ngóng mắt nhìn bà nội nó.
Sau khi bà nội nó từ chối, nó vậy mà náo loạn lên, ném cái chén, khiến cho đầu mẹ Lý u một cục. Mẹ Lý vốn đang vụng trộm giấu một cái móng heo, muốn thừa dịp ít người sẽ cho Lý Thiết Trụ ăn, thế này cũng không cần cho nữa, bà đã hoàn toàn lạnh lòng rồi, biết đứa cháu trai trưởng của mình xem như đã bị Giang Ái Linh dạy hư rồi.
Thẩm Y Y hoàn toàn không biết gì về việc mình đưa móng heo sang nhà cũ đã dẫn đến phong ba, một nhà năm người bên cô đang ăn rất mãn nguyện.
Sau khi cơm nước xong xuôi, Lý Thâm lại giành nhiệm vụ rửa chén, Thẩm Y Y không cảm thấy kinh ngạc, cũng không cướp với anh, cô dẫn theo mấy đứa nhỏ đi bộ trong sân.
Thời đại này hoạt động giải trí thật sự là quá ít, lại vừa không có điện, sắc trời vừa tối xuống là gần như không có người đi ra ngoài đi lại nữa. Cơm nước xong xuôi đều không cần tắm rửa, ngâm chân xong là có thể lên giường. Mấy đứa nhỏ trước kia cũng như vậy, lúc nào thật sự bẩn không chịu được nữa thì cầm một chậu nước lạnh, giội từ đầu đến chân coi như là đã tắm rửa.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận