- Trang Chủ
- Xuyên không
- Thập Niên 70: Sống Lại Trước Khi Bỏ Chồng Bỏ Con (Dịch) (Đã Full)
- Chương 96: Tối hôm qua thật sự là mệt muốn chết 1
Cái gì gọi là sống sót sau tai nạn? Đại khái chính là tâm tình của Lý Thâm thời khắc này.
Lý Thâm nhịn không được ôm chặt người trong ngực, cúi đầu vùi đầu, chỉ có như thế, anh mới có thể xác nhận đây không phải mình tưởng tượng.
Đây đều là sự thật!
Một hồi lâu sau, anh ngẩng mặt lên, con ngươi tối đen tỏa sáng nhìn cô.
Anh đang hỏi ý kiến của cô.
Thẩm Y Y khẩn trương đến mức trái tim đều sắp nhảy đến cổ họng.
Đối với cô mà nói, việc này từ một loại ý nghĩa nào đó, đây coi như là lần đầu tiên của bọn họ.
Không cần bất luận ngôn từ nào, cô ôm cổ của anh.
...
Trời vừa sáng, Lý Thâm liền tỉnh.
Anh mở mắt lim dim, bỗng nhiên ý thức được cái gì đó, cúi đầu nhìn lại, cách bóng tối mà miêu tả hình dáng của cô, lại nhịn không được nắm chặt cánh tay.
Đây không phải mơ!
Anh không thể tự đè xuống nỗi kích động trong lòng, đẩy mái tóc thấm mồ hôi của cô ra, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô.
Nên thức dậy rồi, anh còn phải làm việc nữa.
Lý Thâm lưu luyến không rời mà thức dậy, nhẹ chân nhẹ tay mặc xong quần áo đi ra ngoài, trong phòng có hơi tối, anh vừa không chú ý một cái liền đá phải thứ gì đó, phát ra một tiếng vang "Loảng xoảng".
Anh nín thở nín thở, khẩn trương nhìn về phía sau một cái.
Không có tỉnh!
Anh thở dài một hơi, đáy mắt lại nhịn không được hiện lên một tia đắc ý.
Ngủ sâu như vậy, xem ra tối hôm qua thật sự là mệt muốn chết.
Đi đến phòng bếp, chuẩn bị làm điểm tâm.
Mấy ngày nay, đều là anh và cùng nhau thức dậy làm điểm tâm, rạng sáng tĩnh mịch phảng phất đã trở thành thời gian hai người bọn họ ở bên nhau mà cả hai đều ngầm hiểu với nhau.
Buổi sáng hôm nay không có cô, Lý Thâm lại có chút không quen.
Anh nấu một nồi cháo thịt nạc, còn tinh tế cắt hành gừng bỏ vào.
Trước khi Thẩm Y Y còn chưa thay đổi, anh cũng là tự mình nấu cơm, nhưng anh sẽ rất ít khi tốn nhiều tâm ý như vậy.
Ngay cả bánh bột ngô và bánh cao lương anh đều chẳng muốn làm, nhiều khi chính là thả một nắm gạo, sau đó cho một chút khoai lang vào, cao lương hoặc là bắp ngô nấu chung, lại đi đất phần trăm ngắt một nắm rau trở về xào.
Lên núi sẽ bắt chút thịt rừng, đi vào trong thành phố cũng sẽ cắt một chút thịt trở về.
Nhưng phần lớn thời gian đều là một nắm dưa muối cho xong việc.
Đó cũng không phải anh lười, một mình anh phải đi làm kiếm công điểm, trở về còn phải làm việc nhà xử lý đất phần trăm, lại thêm chăm sóc ba đứa nhỏ, căn bản không có nhiều tâm tư đi làm đồ ăn ngon như vậy.
Nhưng mà, so với rất nhiều người trong thôn thì tốt hơn, bởi vì Lý Thâm chí ít ăn no, tỉ lệ cơm so với tỉ lệ thô lương thì nhiều hơn rất nhiều.
Đây cũng là lý do vì sao ba đứa nhỏ nhìn gầy, nhưng cũng không đến mức gầy như que củi như đám trẻ trong thôn, ngay cả cơm cũng ăn không đủ no.
Lý Thâm lúc đầu cũng nghĩ nấu một nồi cháo hoa màu là được rồi, nhưng nghĩ đến Thẩm Y Y mấy ngày nay luôn nhấn mạnh phải cân đối dinh dưỡng, lại nghĩ đến đêm qua cô đã khổ cực như vậy.
Lúc này anh mới tốn chút tâm tư đi tìm thịt hôm qua cô đã mua về.
Sau khi nấu xong, còn chu đáo đem than vào, chờ khi cô tỉnh cũng không đến mức sẽ bị lạnh.
Sau khi anh ăn xong, trực tiếp vào nhà, đánh thức Đại Bảo và Nhị Bảo.
Bảo bọn chúng thức dậy, dặn dò chúng nó, mẹ ngủ bên cạnh, đừng đi làm phiền cô, anh đã nấu cháo thịt nạc, bảo chúng tự mình ăn, chờ em trai tỉnh lại thì trông chừng em trai, đừng đi ra ngoài chơi, chờ mẹ tỉnh rồi nói.
Sau đó liền đi làm việc.
Đại Bảo và Nhị Bảo: "..."
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận