Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 82: Quả thật không phải người

Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính (Dịch) (Đã Full)

  • 122 lượt xem
  • 944 chữ
  • 2024-05-15 07:38:11

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lúc hầm gà, mẹ Lâm lại dọn dẹp cho hai đứa con trai, lau nhà thật sạch sẽ, mặc cho chúng quần đùi và áo gọn gàng. Bọn họ không ra ngoài nên mùa hè không có áo dài quần dài.

Khi cha Lâm xay bột về, Lâm Uyển đã nhờ ông cõng hai anh trai xuống cho thông thoáng.

Cô giúp đỡ quét dọn nhà cửa sạch sẽ, còn trải lên một lớp cỏ khô, để ở gần chỗ hai anh nằm, như thế cho dù có phát bệnh cũng không ngã bị thương.

Cha Lâm thấy cô thực sự không ghét các anh, trước đó chỉ ước gì có thể trốn tránh, trong lòng ông cũng vui, bèn tới dìu hai đứa con xuống.

Thực chất bên trong anh hai Lâm là một người rất hiếu động và hoạt bát, trước đây anh ta rất vui khi được xuống, anh cả Lâm thì từ chối, nhưng hôm nay anh ta cũng không phản kháng.

Vốn dĩ Tiểu Minh Quang vẫn luôn ngồi yên ổn trên chiếc ghế nhỏ, hai bàn tay nhỏ quy củ đặt lên đầu gối, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Uyển và Lục Chính Đình. Lúc này nhìn thấy hai cậu đi xuống, cậu bé lập tức đi qua, ngồi xổm xuống, tò mò nhìn anh cả Lâm và anh hai Lâm.

Anh hai Lâm cũng tò mò nhìn Tiểu Minh Quang, trêu đùa thằng bé: “Cháu tên là gì? Mấy tuổi rồi? Cậu là cậu hai của cháu, gọi cậu đi.”

Anh ta run rẩy, Tiểu Minh Quang lại không sợ hãi, cũng không chán ghét, chỉ nhìn chằm chằm anh ta bằng một đôi mắt to đen sâu thẳm.

Lục Chính Đình đi tới nói chuyện với hai anh.

Anh cả Lâm kiên trì không nói chuyện. Anh hai Lâm thì vừa run rẩy vừa nói chuyện không ngừng.

Lục Chính Đình hơi tốn sức đọc khẩu hình miệng của anh ta. Có điều rất nhanh anh đã phát hiện ra anh hai Lâm vì hay bị bệnh liên miên, con người đơn giản, đề tài nói chuyện cũng rất đơn giản, mối quan tâm cơ bản là về Lâm Uyển, ăn cái gì làm cái gì, làm thầy thuốc vân vân. Nắm được sự hứng thú của anh hai Lâm, Lục Chính Đình có thể nói chuyện với anh ta rất đúng nhịp.

Đang nói thì có đứa trẻ vô cùng vui vẻ chạy tới đưa thảo dược.

“Chị Uyển Uyển, anh Cường Tử nói thật sao? Chị trả tiền?”

Lâm Uyển bận rộn đi ra: “Đương nhiên rồi, là thật đó.”

Cô thấy mấy đứa trẻ xách giỏ, buộc bằng dây thừng và đẩy xe rùa nhỏ, mấy đứa đều đến để đưa thảo dược.

Lâm Uyển khen: “Mấy đứa giỏi quá.”

Có một đứa trẻ cười hi hi: “Có mấy thứ gia súc không thích ăn, bình thường trong đội không muốn đào. Hôm nay chị nói là cần nên chúng em đã đào rất nhiều.”

Đặc biệt là những loại cỏ gai, gia súc không thích ăn, nhưng chúng đều là những loại thảo dược tốt.

Lâm Uyển muốn nói mình cần mượn cái cân, lúc này Lục Chính Đình lăn xe lăn đi tới, anh ra hiệu muốn giúp cô ước lượng.

Anh nhấc chúng lên một lúc, sau đó báo trọng lượng, rồi trừ đi cân nặng của giỏ. So sánh cái ở trên xe được dỡ và ở dưới đất, hình như cũng cùng một trọng lượng.

Lâm Uyển kinh ngạc nhìn anh, giỏi quá vậy. Ông chồng của cô còn biết dùng tay không ước lượng.

Lục Chính Đình cười với cô: “Làm nhiều quen tay thôi mà, cơ bản thì mấy người ghi công điểm đều biết cái này.”

Quả nhiều, mấy đứa trẻ không có ý kiến gì cả, dường như l rất khâm phục cách làm này. Chỉ cần là người ghi công điểm hay cán bộ nói thì mấy đứa đều nghe cả.

Lâm Uyển có chút không nhịn được muốn lén đi mượn cân về thử. Cô tính tiền cho bọn trẻ, thu được một đống thế này mà chỉ phải chi một hào, đúng là có lời.

Mấy đứa trẻ vui vẻ chạy đi, Tiểu Cửu vui vẻ hơn bọn chúng nhiều, phát ra tiếng nuốt nước bọt ừng ực, không nhịn nổi mà muốn ăn một bữa no.

Lâm Uyển lại ngồi xổm xuống chọn lựa, chọn ra những thứ có dược tính tốt nhất, hay dùng, chọn thêm cả những thứ có tác dụng trị liệu hiệu quả, đến lúc đó treo dưới mái hiên nhà mẹ, để bọn nhỏ có cái so sánh, đào được nhiều thảo dược hơn. Những cái khác cô bảo 999 hấp thu hết.

Nó thực sự rất nỗ lực. Trước đây còn chán ghét mấy mùi thảo dược không tốt, bây giờ thì dáng vẻ như muốn nuốt luôn vậy.

Lâm Uyển không nhịn được, lặng lẽ hỏi: “Ngon thế à? Sao nhìn mi như ăn thịt kho tàu vậy?’

999: “Hi hi, có khó ăn Tiểu Cửu cũng nỗ lực, phải để ký chủ trở thành thần y!”

Một lúc sau, bỗng nhiên nó thở dài một tiếng: “Mình ngốc quá, mình có thể không bật mô phỏng mùi vị mà.”

Lâm Uyển:… Mi quả thật không phải người.

Hoàng hôn buông xuống, mặt trời xuống núi, nhưng vẫn còn ánh sáng.

Mẹ Lâm thấy sắp đến giờ rồi, bèn bảo cha Lâm dìu hai đứa con trai đến giường đất. Hai đứa mà ngồi ở dưới thì người khác ăn cơm không tự nhiên.

Một lúc sau, đội trưởng Chu, bí thư, kế toán Lâm và chú ba Lâm đều đi tới, mỗi người mang một ít đồ. Xách một ít rau trong vườn, hoặc là một con cá bắt ở sông, rồi lại trứng gà nữa, dù sao không ai tới tay không cả.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top