Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Thập Niên 80: Tiểu Kiều Thê (Dịch)
  4. Chương 35: 35

Thập Niên 80: Tiểu Kiều Thê (Dịch)

  • 121 lượt xem
  • 768 chữ
  • 2024-03-12 21:57:21

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 Tống Nguyệt Minh ngậm đường phèn cười với bà cụ Tống, hương vị ngọt thanh lan ra khắp đầu lưỡi.

“Bà nội, cháu tới làm việc giúp bà!”

Bà cụ Tống cười ha hả: “Ngoan quá, cháu phải ráng học cho nhanh lên, nếu để gả muộn thì không tốt đâu!”

Cứ nghe người ta nói đến chuyện gả chồng mãi nên Tống Nguyệt Minh đã miễn dịch rồi, cô tràn đầy tự tin ngồi bên cạnh khung cửi, nhìn con thoi trong tay bà cụ Tống chạy tới chạy lui, trong đầu cảm thấy đã biết rồi nên nóng lòng muốn thử, nhưng tới khi bắt đầu lại nhận được sự cười nhạo của khung cửi! Lần đầu tiên cô mới phát hiện tay chân của mình không biết phối hợp đến thế! Đã vậy con thoi còn không nghe lời! Bàn đạp cũng không nghe lời! Đến chân cũng không nghe lời nốt!

“Thôi, cháu đừng có dệt hỏng tấm vải này, tới đó bà còn phải tháo ra, bà còn muốn giữ nó làm của hồi môn cho cháu đấy.” Bà cụ Tống đã nhận thức rõ ràng về khả năng của cháu gái ở mặt dệt vải rồi.

Tống Nguyệt Minh đành phải đứng bên cạnh, từ từ xem bà dệt vài và làm chân chạy.

Qua một khoảng thời gian, dệt đến 10 giờ thì bà cụ Tống mới dừng tay, bảo Tống Nguyệt Minh về nhà kêu Vương Quyên và Đại Bảo tới.

“Hôm qua quên bảo cháu kêu hai mẹ con nó tới đây chung, hôm nay cho nhà chúng ta ăn một bữa, mua cả thịt rồi, chúng ta phải ăn thật ngon!”

Tống Nguyệt Minh chợt nhớ ra, cô nghe Hoàng Chi Tử nói hôm nay là sinh nhật 69 tuổi của bà cụ Tống, nhưng thời này đâu nhà nào dám làm tiệc mừng tuổi mạnh tay chứ, thế là hai anh em chuẩn bị cho mẹ già một bữa ăn ngon rồi hiếu kính thêm chút tiền riêng.

“Bà nội, chờ mừng tuổi sang năm của bà, cháu sẽ làm tiệc cơ động* cho bà!”

Tiệc cơ động là tiệc mà ai cũng có thể tới, ăn hết món này thì dọn món kia lên. Khá giống với cách người Việt Nam thuê người về nấu tiệc tại nhà.

Bà cụ Tống lập tức cười vui vẻ đến nỗi thấy răng không thấy mắt, gật đầu liên tục: “Được, bé ngoan à, bà nhớ kỹ mấy lời này của cháu đấy!”

Tống Nguyệt Minh ra cửa về nhà với khát khao về tương lai, ngày thường thì hơn một giờ cô đã về tới nhà rồi, ở nhà Tống Vệ Dân học dệt vải thì thôi chứ ở lại nhà người ta ăn cơm thì cô thấy không quen, huống chi mợ cả cũng không nuông chiều cô như cha mẹ ruột, thế nên ăn cơm ở nhà vẫn là thoải mái nhất.

Buổi sáng trong thôn rất yên tĩnh, thanh niên trai tráng đều xuống ruộng làm việc, những người ở nhà hầu như là người già, phụ nữ có thai và trẻ nhỏ thế nên trong thôn có vẻ vô cùng tĩnh lặng, suốt đường đi không gặp phải người nào, cũng may tới đây được non nửa tháng rồi nên Tống Nguyệt Minh cũng đã quen dần.

Bước ra từ nhà Tống Vệ Quốc phải đi qua cổng lớn của trường trung học, sau đó lại rẽ vào hẻm nhỏ đi dọc theo bờ tường của sân trường, bây giờ vẫn còn đang nghỉ hè, thế nên trong sân trường yên tĩnh giống như bỏ hoang.

Đi đến ngã rẽ rồi đi thêm bốn, năm chục mét là tới nhà mình, thế nên Tống Nguyệt Minh rẽ vào mà không thèm để ý, ai ngờ đột nhiên trước mắt lại có người nhảy ra!

“Nguyệt Minh...”

Tống Nguyệt Minh bị dọa nhảy dựng nên lùi về sau một bước theo bản năng: “Dương Hồng Vệ?!”

Trong ánh mắt Dương Hồng Vệ toàn là ánh sáng cuồng nhiệt, dáng vẻ cười lưu manh bước tới định nắm lấy cổ tay Tống Nguyệt Minh: “Nguyệt Minh, anh chờ em rất lâu rồi đấy!”

Tống Nguyệt Minh cảm thấy chán ghét nụ cười này theo bản năng, trong lòng không nhịn được bắt đầu đề phòng: “Anh muốn nói gì thì nói chứ đừng động tay động chân, còn nữa, tôi với anh chẳng thân thiết gì, anh tỏ vẻ tôn trọng một chút cho tôi!”Tống Nguyệt Minh từ chối với lời lẽ chính đáng khiến Dương Hồng Vệ như bị chọc trúng sợi dây thần kinh nào đó, khiến anh ta càng thấy hưng phấn hơn, thậm chí còn nhỏ giọng lẩm nhẩm: “Nếu anh không tôn trọng em thì em làm gì được anh nào?”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top