Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Thập Niên 80: Tiểu Kiều Thê (Dịch)
  4. Chương 38: 38

Thập Niên 80: Tiểu Kiều Thê (Dịch)

  • 122 lượt xem
  • 825 chữ
  • 2024-03-12 21:58:29

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 Nếu lần này có thể thành công, vậy thì anh ta sẽ trở thành con rể của đại đội trưởng, thân thiết với đại đội trưởng, còn có ông anh rể đi lính, vậy thì anh ta muốn đi ngang ở thôn thế nào mà chẳng được?

Nhưng những chuyện bên trong này nhất định không thể nói với Tống Nguyệt Minh, anh ta thà chịu đánh một trận còn hơn.

“Nguyệt Minh, anh với anh trai em chơi thân như thế, vậy nên chỉ muốn trêu em tí thôi, sao em nghiêm túc thế, thật sự không cố ý mà.”

Tống Nguyệt Minh hoàn toàn không tin lý do mà Dương Hồng Vệ giải thích, cô nghi rằng chuyện này do Tống Kiến Cương và Dương Hồng Vệ cấu kết với nhau, lúc cô còn đang ngẫm nghĩ xem nên tra hỏi thế nào thì vô tình ngẩng đầu lên đối diện với Vệ Vân Khai, chợt nhớ ra vị này vẫn còn ở hiện trường, cô lại quay đầu nhìn về hướng mà Vệ Vân Khai đến, trên mặt đất vẫn còn một chiếc xe đạp Đại Giang 28, hồi nãy có nghe một tiếng ầm, chắc không phải là anh ném xe xuống để tới giúp cô đấy chứ?

“Anh...”

Cô còn chưa nói xong đã nghe thấy tiếng gọi ngập ngừng truyền tới từ hướng nhà họ Tống: “Nguyệt Minh?”

Là giọng của Tống Kiến Cương.

Dương Hồng Vệ cũng nghe ra được, lập tức hô to: “Anh Cương, em là Hồng Vệ đây, anh mau tới cứu em với!”

Tống Kiến Cương lạch bạch chạy tới từ cổng nhà họ Tống, khoảng cách mấy chục mét mà cứ như chỉ mất vài giây để chạy tới, anh ta để trần thân trên, ánh mắt lo lắng khó hiểu, còn Dương Hồng Vệ thì bị Vệ Vân Khai túm chặt, anh ta bước tới trước, thấy rõ Dương Hồng Vệ đang giằng co với Tống Nguyệt Minh, lập tức nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Có chuyện gì xảy ra?”

“Anh Cương, em chỉ nói đùa hai câu với Nguyệt thôi mà cô ấy lại tới đánh em, anh phải giúp em...”

Còn chưa nói dứt lời thì Tống Kiến Cương đã vung một nắm đấm lên mặt Dương Hồng Vệ, Vệ Vân Khai hơi cau mày nhưng vẫn thuận thế buông tay ra, lui về sau một bước, thờ ơ nhìn từng nắm đấm của Tống Kiến Cương giáng xuống mặt Dương Hồng Vệ.

“Tao đã nói với mày là đừng chọc vào em gái tao nữa mà, sao mày còn dám tới chọc con bé? Có phải thấy anh em bọn tao dễ bắt nạt đúng không? Hả? Lúc trước tao còn xem mày như anh em tốt!”

“Anh Cương, đừng đánh, đừng đánh nữa, em biết sai thật rồi!”

“Dương Hồng Vệ, mày dám chơi lưu manh đến chỗ em gái tao, có tin tao gọi cảnh sát tới bắt mày không? Hả?”

Tống Nguyệt Minh nheo mắt lại, cứ cảm thấy lời này quen tai thế nào ấy, có điều gì đó đang hiện dần ra nhưng cô còn chưa kịp nhớ tới thì Vương Quyên đã vác bụng dắt Đại Bảo ra, nhìn thấy cảnh tượng này thì kêu lên.

“Chuyện gì đang xảy ra thế? Sao lại đánh ra thế này? Nguyệt Minh, em mau kêu anh hai em đừng đánh nữa!” Vương Quyên nhìn thấy trên mặt Dương Hồng Vệ có vết thương, dáng vẻ nằm dưới mặt đất nửa chết nửa sống không phản kháng nổi, còn tưởng rằng Tống Kiến Cương đánh người ta ra vấn đề rồi, cô lớn bụng nên không dám bước tới, chỉ có thể kêu to.

Tống Nguyệt Minh không dao động, “Để bọn họ đánh đi.”

Dù sao Tống Kiến Cương cũng sẽ không đánh chết người ta.

Vương Quyên bị dọa cho nhảy dựng, không trông cậy vào được cô em chồng thì chỉ đành tự mình bước tới: “Cương Tử, đừng đánh nữa, cha mẹ sắp về tới rồi, thấy chú đánh nhau thì nhất định sẽ đánh chú đấy!”

Dường như Tống Kiến Cương bị những lời này tác động, nhịn không được lại giáng một cú tát lên mặt Dương Hồng Vệ rồi mới đứng lên nói với Vương Quyên: “Chị dâu, chị đi lấy dây thừng ra đây!”

“Làm gì?”

“Trói cậu ta lại!”

Vương Quyên chần chờ không nhúc nhích, Tống Nguyệt Minh lại nói với cô: “Chị dâu, chị đi lấy đi.”

“...Vậy được.”

Vương Quyên vội vàng dắt Đại Bảo quay về, Tống Nguyệt Minh nhìn Dương Hồng Vệ mặt mũi bầm dập, còn có vẻ mặt oán giận của Tống Kiến Cương, trong mắt hiện lên một chút ý cười trào phúng, Vệ Vân Khai bắt giữ được chút cảm xúc thoáng qua này của cô, lại dời mắt khi thấy cô nhìn sang.

Tống Kiến Cương cũng không biết Vệ Vân Khai là ai nên thử dò hỏi: “Người anh em, cảm ơn anh đã cứu em gái tôi.”“Không có gì.” Vệ Vân Khai phủi chút bụi bám trên quần áo rồi đi nâng xe đạp của mình dậy.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top