Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Thập Niên 90: Nữ Phụ Làm Giàu Mau Chóng (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 121: 121

Thập Niên 90: Nữ Phụ Làm Giàu Mau Chóng (Dịch) (Đã Full)

  • 103 lượt xem
  • 945 chữ
  • 2024-12-15 10:24:35

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Khụ, khụ...' Lâm Khiên bị sặc không ngừng ho. Cơm khô nhét hết vào miệng, ngay cả một ngụm nước canh cũng không có, vì thế hắn nghẹn đến cả hai má đều đã ửng đỏ.

Phương Thanh Nghiên thấy Tần Thục Huệ lo lắng nhìn sang bên đây, liền vội giải thích với bà: "Cậu ấy ăn nhanh nên mới như thế, xem ra thật sự đói bụng rồi."

Tần Thục Huệ nhanh chóng rót ly nước đưa tới, nói: "Mau cho cậu ấy uống chút nước đi."

Phương Thanh Nghiên nhận lấy ly nước, cười híp mắt nói: "Mẹ, mẹ cứ chăm sóc cho chú Hồng thật tốt đi, bên này giao cho con là được rồi."

Tần Thục Huệ gật đầu, bà liếc nhìn Lâm Khiên một cái, thấy hắn đúng là không có việc gì mới yên tâm đi ăn cơm với Hồng Minh Viễn.

Phương Thanh Nghiên thừa dịp mẹ cô không để ý bên này, trực tiếp bóp chặt hai má Lâm Khiên, khiến hắn há miệng to ra, sau đó cô đem ly nước trong tay rót hết vào trong miệng hắn.

Lâm Khiên nổi giận, theo phản xạ có điều kiện đẩy ly nước trong tay Phương Thanh Nghiên ra.

Rầm một tiếng, ly nước rơi xuống đất vỡ tan tành.

Hắn thở phì phò trừng mắt nhìn Phương Thanh Nghiên, còn đang muốn phát tiết với cô thì lại phát hiện đối phương giống như đã sớm dự đoán được ý định của hắn. Phương Thanh Nghiên không rời mắt nhìn chằm chằm vào cái tay được băng bó kỹ lưỡng đang giơ lên trên không trung kia.

Tần Thục Huệ cùng Hồng Minh Viễn cũng bị động tĩnh bên này thu hút, hai người cũng đều nhìn chằm chằm vào bàn tay kia của hắn.

Bốn phía yên tĩnh vài giây.

Phương Thanh Nghiên cười nói: "Xem ra cái tay này của cậu đã khỏi rồi."

Lâm Khiên đỏ mặt, hắn vội che cánh tay đứng lên, xoay người đi nhanh ra khỏi phòng bệnh.

Tần Thục Huệ cũng phục hồi tinh thần lại, vội vàng đuổi theo nói: "Tiểu Lâm, không phải con vẫn còn chưa ăn xong sao?"

Ăn cái gì mà ăn, có quỷ mới ăn cơm của con nha đầu thối kial

Bước chân Lâm Khiên ngược lại càng nhanh hơn.

Phương Thanh Nghiên hai tay khoanh ngực, thẳng đến khi đối phương rời khỏi phòng bệnh, cô mới cầm lấy cây chổi quét dọn sạch sẽ những mảnh vụn kia, sau đó nhìn về phía mẹ mình nói: "Để con đem cơm đưa cho cậu ta."

Cô xách hộp cơm ra cửa, nhưng cái cửa phòng bên cạnh lại đóng chặt.

Phương Thanh Nghiên nhẫn nại gõ cửa, hạ giọng nói: "Mở cửa đi, tôi có lời muốn nói với cậu!"

Giọng nói Lâm Khiên từ bên trong vang lên: "Bổn đại gia không ăn cơm của cô."

A, ai lại dư thời gian dỗ hắn ăn cơm chứ?

Phương Thanh Nghiên căn bản không quan tâm đến chuyện này, cô chỉ muốn cảnh cáo cái thằng nhóc thối nhàm chán này, về sau có chuyện gì thì cứ nhắm vào cô, đừng có đánh chủ ý lên mẹ cô.

Nhưng mà Lâm Khiên quyết tâm không mở cửa, Phương Thanh Nghiên cũng không có biện pháp gì với hắn, vì thế cô đành phải trở vê phòng bệnh. Tần Thục Huệ kỳ quái nhìn cô về nhanh như vậy, hỏi: "Tiểu Lâm ăn cơm nhanh vậy sao?”

"Cậu ấy không có khẩu vị, nên muốn nghỉ ngơi một lát." Phương Thanh Nghiên tìm đại một cái cớ qua loa tắc trách để đối phó với mẹ.

Tân Thục Huệ tất nhiên là đã nhìn ra điểm mờ ám của hai bọn họ, vì thế bà nhắc nhở cô: "Cha mẹ của thằng bé hiện không có bên cạnh, con phải để ý đến thằng bé một chút, hai đứa đừng có sinh ra cái mâu thuẫn gì hết, có biết không?”

Phương Thanh Nghiên nhu thuận gật đầu, chờ bọn họ ăn cơm xong, cô liền dọn dẹp rồi trở về nhà.

Lúc ra khỏi phòng bệnh, cô theo bản năng còn nhìn thoáng qua phòng bên cạnh nhưng cửa phòng vẫn đóng chặt, cô không nhìn thấy được gì.

Khi cô đang định đi xuống lầu, thì lại ngoài ý muốn đụng phải Tần Vĩnh Thọ ở đầu cầu thang.

"Nghiên Nghiên, sao cháu lại ở đây?”

"Bạn của mẹ cháu nằm viện, cháu mang cơm đến cho bọn họ." Phương Thanh Nghiên giơ hộp thức ăn trong tay lên cho ông nhìn xem, sau đó dừng lại một chút, dò hỏi: "Ông đến thăm Lâm Khiên sao?"

Tân Vĩnh Thọ nở nụ cười: "Đúng vậy, cháu cũng biết Tiểu Khiên à?" Vừa nói xong, ông không khỏi thở dài một tiếng: "Đứa nhỏ này sống cũng không dễ dàng, một mình một thân bị người nhà ném ở một nơi xa như vậy..."

Tần Vĩnh Thọ cũng biết cháu gái mình không thích Lâm Khiên, khẳng định không ít lần ở trước mặt Phương Thanh Nghiên nói xấu người ta, vì thế ông liền nói: 'Cháu cũng đi khuyên nhủ Viện Viện nhà ta đi, bảo nó đừng có cãi nhau với thằng bé nữa." Phương Thanh Nghiên lại không cảm thấy Tần Viện làm sai cái gì, tự nhiên là bị người ta ác ý trêu chọc như vậy, cô ấy còn không thể chán ghét đối phương được sao?

Hơn nữa, dù sao cũng là cha mẹ của hắn muốn mặc kệ hắn, vậy thì nếu hắn có tức giận gì cũng nên trút hết lên đầu bọn họ, suốt ngày đều đi kiếm chuyện với người khác là có ý gì đây?

Phương Thanh Nghiên cũng chỉ có thể an ủi ông ấy, cô đành cười nói: " Ông Tần, ông cứ yên tâm đi, cô ấy cũng sẽ có chừng mực."

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top