Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Thập Niên 90: Nữ Phụ Làm Giàu Mau Chóng (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 123: 123

Thập Niên 90: Nữ Phụ Làm Giàu Mau Chóng (Dịch) (Đã Full)

  • 105 lượt xem
  • 948 chữ
  • 2024-12-15 10:24:55

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Buổi tối, Phương Thanh Nghiên theo thường lệ đến bệnh viện đưa cơm tối cho mẹ cô.

Tần Thục Huệ còn lo lắng nói: "Cả một buổi chiều rồi nhưng mẹ vẫn không thấy Tiểu Lâm đi ra ngoài, cũng không biết thằng bé có bị làm sao không?”

Phương Thanh Nghiên: "Để con đi thăm cậu ấy."

Nói xong, cô đi tới cửa phòng bệnh bên cạnh, gõ cửa.

Bên trong vẫn không có phản ứng.

Phương Thanh Nghiên liên nhéo mũi nói: "Cơm tối đến đây."

Một lát sau, cánh cửa phòng bệnh được mở ra.

Nhưng khi Lâm Khiên nhìn thấy Phương Thanh Nghiên thì theo bản năng muốn đóng cửa lại.

Phương Thanh Nghiên nhanh tay lẹ mắt cản lại, động tác vô cùng nhanh nhẹn chui vào từ khe cửa.

Lâm Khiên nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn cô, ác ý nói: "Tôi không muốn nhìn thấy cậu, cút ra ngoài!"

Phương Thanh Nghiên bình tĩnh nói: "Tôi cũng không phải tới đây để cãi nhau với cậu, mà là vì chuyện đánh cậu lần trước nên mới đến đây."

Lâm Khiên kinh ngạc nhìn cô: "Cậu biết rôi?"

Phương Thanh Nghiên ừ một tiếng, nói: "Biết hết rồi."

Sắc mặt Lâm Khiên nhất thời khó coi như ăn phải ruồi vậy, hắn cắn răng trừng mắt nhìn Phương Thanh Nghiên, đây rõ ràng là biểu tình vừa tức giận nhưng vừa bất lực mà.

Hắn có thể làm sao bây giờ, hắn đánh không lại cô.

Rất nhanh, hắn thu hồi ánh mắt lại, nói: "Tôi thấy cậu là con gái, nên mới không so đo với cậu, đã hiểu chưa?"

Lời này nghe ngay cả một chút uy lực cũng không có.

Phương Thanh Nghiên cũng không vạch trân hắn, đem hộp cơm đặt ở trên tủ đầu giường, nói: "Lần trước đánh cậu là tôi không đúng, cơm này là do tôi làm, coi như là nhận lỗi, hi vọng mâu thuẫn giữa chúng ta có thể dừng lại ở đây."

Vừa nói xong, cô cũng không quên bổ sung thêm một câu: "Đương nhiên, nếu như cậu vẫn còn cảm thấy không hài lòng, vậy có thể đưa ra một yêu cầu trong khả năng của tôi, tôi nhất định sẽ làm cho cậu."

Phương Thanh Nghiên thật lòng không muốn tiếp tục dây dưa không rõ với cái tên nam sinh ngây thơ ấu trĩ này. Hơn nữa đối phương còn là một người bệnh, nếu thật có chuyện gì không may xảy ra, cô cũng không gánh nổi trách nhiệm.

Lâm Khiên không ngờ cô lại thốt ra một câu như vậy, khiến hắn không khỏi ngây ngẩn cả người.

Hắn vẻ mặt hồ nghi, nói: "Cô uống lộn thuốc sao?"

Phương Thanh Nghiên: ... Cô lại ngứa tay rồi, phải làm sao bây giờ?

Lâm Khiên hừ lạnh một tiếng: "Bổn đại gia cũng không phải người tính toán chỉ li gì, chỉ cần ngươi cam đoan sau này không xuất hiện trước mặt tôi nữa, thì tôi có thể bỏ qua cho cậu!" Phương Thanh Nghiên thản nhiên nói: "Cái này chỉ sợ không được rồi. Dù sao chúng ta cũng học chung trường với nhau, nhưng nếu như cậu thật sự không muốn nhìn thấy tôi, thì cậu vẫn có thể tự mình chuyển trường đi."

Trán Lâm Khiên tức đến nổi gân xanh, nhịn không được cả giận nói: "Cậu đừng có mà được voi đòi tiên, nếu tôi thật sự so đo với cậu, cậu còn có thể đứng yên được ở đây sao?"

Nha đầu này ngay cả một chút não để suy nghĩ cũng không có, hắn đã cho bậc thang như vậy rồi, cũng không biết nắm lấy nó mà đi xuống được sao?

Phương Thanh Nghiên vẻ mặt tán thành gật đầu, nói: "Được rồi, nếu cậu đã không muốn so đo nữa, vậy tôi sẽ coi như ân oán của chúng ta đã chấm dứt tại đây. Tạm biệt."

Vừa nói xong, cô cũng không chân chừ mà rời khỏi phòng.

Lâm Khiên tức giận đến mức phổi sắp nổ tung, trên đời này sao lại có một nha đầu đáng giận như vậy?

Nhưng nhớ tới lúc trước ở trong hành lang bị một quyền kia, cả người hắn lại không khỏi run lên, hắn cảm thấy cách Phương Thanh Nghiên xa một chút cũng tốt.

Lâm Khiên ngã nhào xuống giường, lấy gối đắp lên đầu, cả người buồn bực khó chịu. Sau đó hắn lại đột nhiên xoay người rời khỏi giường, nhìn chằm chằm vào hộp cơm trên tủ đầu giường.

Hắn sờ sờ bụng dưới đói meo của mình, thầm nghĩ: Nếu như mùi vị thức ăn này không tệ thì hắn sẽ bỏ qua, không so đo với cô.

Vì thế, hắn cầm hộp cơm lên mở ra xem.

Thịt bò xào vàng, sườn hấp bột, rau muống tỏi, khoai tây thái sợi xào... Ngoài ra còn có một bát canh gà.

Bàn ăn này thoạt nhìn có chút thanh đạm, bề ngoài cũng rất đẹp mắt, khi mở hộp ra mùi thơm xông thẳng vào mũi, làm cho cái con sâu đói trong bụng người ta không ngừng réo vang.

Thơm quá...

Lâm Khiên nuốt nước miếng một cái, không nhịn được nếm thử một miếng thịt bò. Thịt bò tươi, nhiều nước, khi cắn vào thì hương thơm tràn ngập trong khoang miệng, khiến cho hai mắt của hắn không khỏi sáng ngời.

Tiếp theo, hắn lựa rau dưa ra, sau đó ăn sạch sẽ món mặn, ngay cả nước canh cũng không lãng phí dù chỉ một giọt.

Hắn nhịn đói từ trưa đến bây giờ, hiện tại được ăn ngon hắn vẫn cảm thấy ăn chưa đủ, nên lại tiếp tục ăn hết những rau dưa kia.

Ăn xong, hắn không khỏi 'ợ lên một hơi, thầm nghĩ.

Nếu không phải đói bụng, hắn mới không thèm ăn cơm của nha đầu kia làm.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top