Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Thập Niên 90: Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ
  4. Chương 2: Tiếng Quảng Đông

Thập Niên 90: Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

  • 112 lượt xem
  • 910 chữ
  • 2024-07-16 19:35:58

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Cô bé tóc hai ngoe á? Cả người Tô Niệm Tinh rùng mình một cái, tuy cô có bện tóc hai ngoe thật nhưng cách gọi này vẫn khiến cô không thích ứng được cho lắm.

Lúc lại mở mắt ra, lọt vào mắt chính là một gương mặt già như vỏ cây khô, đây là một bà lão, tuổi chừng sáu đến bảy mươi, lưng còng, ánh mắt hiền từ tràn đầy vẻ lo lắng, mở miệng là tiếng Quảng Đông chính thống:

"Cháu không sao chứ?”

Tô Niệm Tinh không biết tiếng Quảng Đông nhưng cô cũng có thể đoán được đại khái ý của đối phương, cô nở nụ cười với bà ta, theo bản năng dùng tiếng phổ thông đáp: "Cháu không sao?"

Lời vừa nói ra cô đã hối hận ngay rồi, bây giờ vẫn không thể bại lộ chuyện mình là người đại lục, lỡ như đối phương báo cảnh sát vậy cô không có giấy thông hành Hồng Kông sẽ trực tiếp bị trục xuất về ngay.

Bà lão dường như không nhìn thấy vẻ mặt phiền não của cô, ngược lại cẩn thận đỡ cô dậy, bàn tay run rẩy đưa một củ khoai lang nướng cho cô.

Mùi thơm của thức ăn khơi dậy vị giác của cô, cô nôn nóng nhận lấy, cắn một miếng rồi mới nói cảm ơn đối phương.

Thức ăn thật sự quá thơm, tướng ăn của cô tuyệt đối không thể nói là dễ nhìn, nhưng bà lão lại nhìn cô mà cười, sợ cô nghẹn còn đưa một cốc nước nóng cho cô.

Cốc nước này làm bằng nhựa, màu hồng thiếu nữ trông rất đáng yêu, không ngờ vậy mà bà lão lại dùng loại cốc trẻ con như thế, cô nhận lấy nói tiếng cảm ơn. Bụng đã có thức ăn, lúc này Tô Niệm Tinh mới thanh thản quan sát xung quanh. Đây là một con phố, phía sau phố chính là các tòa nhà cao tâng mọc san sát, cảm giác áp lực vọt thẳng lên tầng mây.

Hai bên đường đều là hàng quán, xung quanh người đi đường đi qua đi lại, mật độ dân cư này còn tập trung hơn cả thủ đô ba mươi năm sau.

Mà chỗ cô đang ở chính là một ngã rẽ, có vài tiểu thương đang bày sạp. Trong đó có một quán bán khoai lang nướng, thiết nghĩ khoai lang mà cô vừa ăn được mua từ quán này.

Về phần bà lão thì không bán đồ mà phụ trách xem quẻ cho người ta, bày trí cũng rất đơn giản, một chiếc bàn hình chữ nhật bày một tấm bát quái đồ, bên trên đặt một ống thẻ, phụ trách xem bói cát hung cho người ta.

Nhưng lâu như vậy cũng không có người nào để ý đến hàng của bà ta, Tô Niệm Tinh có lý do nghỉ ngờ trình độ xem bói của bà lão này rất bình thường.

Bà lão sống rất khó khăn, cứ nhìn quần áo của bà ta là biết.

Tô Niệm Tinh không tiện ăn uống miễn phí, chiếm lời của người già, nhưng bây giờ cô không một xu dính túi, cho dù cô muốn giúp đối phương hô to mời khách vào nhưng người ngay cả một chữ tiếng Quảng còn không biết như cô thật sự giống như phế vật vậy.

Khóe miệng Tô Niệm Tinh lộ ra nụ cười khổ, bà lão thấy cô không nói gì mới chủ động an ủi cô:

"Không sao, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, tôi vừa tới Hương Giang cũng không biết một câu tiếng Quảng Đông nào, nhưng cháu xem, không phải bây giờ tôi rất tốt hay sao?"

Tô Niệm Tinh ngạc nhiên nhìn bà lão, vậy mà đối phương còn biết tiếng phổ thông, lẽ nào bà ta cũng là người đại lục? Bà lão thấy vẻ mặt kinh ngạc của cô, cũng nở nụ cười theo:

"Năm sáu mươi sáu, tôi cảm thấy tình hình ở đại lục không đúng mới vượt biên đến Hương Giang, chỉ tốn nửa năm đã học xong tiếng Quảng Đông. Cháu còn trẻ như vậy chắc chắn vừa học là biết."

Tô Niệm Tinh không lo không học được tiếng Quảng Đông, chỉ cân ném người vào trong môi trường đó, cho dù chỉ là vì sinh tôn, cô cũng rất nhanh có thể học được ngôn ngữ ở đấy.

Nhưng cô không có hộ khẩu, không tìm được công việc bình thường ở bên này, lẽ nào chỉ có thể bị trục xuất về hay sao? Nhưng cô không có tiền, lại không có hộ khẩu Thâm Quyến, cũng không ở đó được mấy ngày đi?

Tô Niệm Tinh đưa cốc nước đã uống hết cho bà lão, mu bàn tay của hai người không tránh khỏi chạm vào nhau, đột nhiên trước mắt cô xuất hiện một hình ảnh cực ngắn:

Quảng trường náo nhiệt người đông như biển, bà cụ đang dắt tay một đứa trẻ năm tuổi chen vào trong đám người xem vũ công biểu diễn, xem đến đoạn đặc sắc, cô bé buông bàn tay của bà lão ra mà hoan hô nhiệt liệt, thi thoảng còn cười ngọt ngào với bà lão, lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp...

Hai tay vừa mới tách ra, hình ảnh cũng theo đó mà biến mất, Tô Niệm Tinh lại kinh hãi tột độ, theo bản năng quan sát hai tay mình, hình ảnh mà cô vừa mới nhìn thấy là gì?

Cô theo bản năng nhìn về phía bà lão, hỏi dò: "Có phải bà có một đứa cháu gái không?”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top