Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Dịch)
  4. Chương 34: Bệnh đường hô hấp (1)

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Dịch)

  • 244 lượt xem
  • 823 chữ
  • 2023-04-13 20:41:01

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dì Phương nghe thấy lời nói của Tạ Uyển Doanh không khỏi che miệng cười thầm, nghĩ thầm cô gái này cũng mơ quá cao rồi, chỉ cần nhìn qua cách ăn mặc và cử chỉ khi ngồi trên ghế tàu hỏa cũng đủ biết được rằng cô và mẹ cô có gia cảnh không mấy tốt đẹp. Với điều kiện như vậy làm gì có khả năng đi nịnh bợ người khác vậy mà còn tỏ vẻ muốn đối phương ngược lại phải nịnh bợ mình, nghe không phải rất tức cười sao.

Vì con gái nên Tôn Dung Phương không đi, chợt bà quay lại hỏi dì Phương: “Bà đi một mình sao?”

“Không, chồng tôi đi đến toa tàu mua cho tôi một chút thức ăn rồi”

Hành khách trên tàu có thể phân được cấp độ giàu nghèo chỉ cần dựa vào khả năng tiêu tiền của họ. Giống như mẹ con Tạ Uyển Doanh căn bản không có nhiều khả năng mua đồ ăn trên tàu vì ai cũng điều biết đồ ăn trên này đắt đến muốn lấy mạng họ.

Dì Phương và chồng bà ta mặc dù có tiền mua đồ ăn nhưng lại không có tiền để mua giường nằm.

Thấm thoát đã đến giờ ăn tối, những hành khách bình thường đã lấy mì gói chuẩn bị từ trước đem ra ăn. Ông Phương, chồng dì Phương đã trở về từ toa đồ ăn và mang theo hai hộp cơm cho vợ và mình, vừa nhìn đã biết giá của nó cực đắt, tận những 20 nhân dân tệ một hộp.

Tạ Uyển Doanh cầm hai gói mì đã mua cho cô và mẹ cô trước đó đi đến bồn nước sôi đổ đầy vào. Thật sự có rất nhiều hành khách đang xếp hàng đợi đổ nước sôi vào mì, nhìn qua phải xếp tận một hàng dài mới tới lượt. Cuối cùng cũng nấu xong mì, Tạ Uyển Doanh đi về chỗ ngồi với hai tô mì trên cả hai tay, bất chợt nghe thấy cuộc đối thoại của vợ chồng dì Phương.

“Ông không biết hai mẹ con ngồi đối diện chúng ta buồn cười như thế nào đâu.”

“Buồn cười như thế nào?”

“Con gái bà ta nói rằng muốn mấy người ở khoa hạng sang phải nịnh bợ họ ha...ha” Dì Phương nói xong lời này, bà ta cười đến muốn nổ tung bụng.

Ông Phương sững sờ một chút, cau mày nói: “Quả thật là buồn cười, bọn họ nghĩ bản thân là ai mà có thể được ngồi ở khoang hạng sang chứ, e là ngay cả bước chân vào cũng không thể nào làm được.”

“Làm sao ông biết?”

“Có một nhân viên đã ngăn tôi vào toa ngủ trừ khi tôi có vé. Bọn họ sợ tôi sẽ vào ngủ trên giường ngủ”. Ông Phương lắc lắc đầu nói: “Tôi chỉ muốn xem giường trong toa tàu trong như thế nào thôi, dù sao tôi cũng chưa từng vào đó bao giờ. Kết quả liền bị ngăn ở cửa không cho vào.”

“Giường nằm tại toa đồ ăn bên kia sao?”

“Đúng vậy, ở đó rất gần toa đồ ăn, đâu như chúng ta muốn mua gì cũng phải di chuyển thật xa”.

Nếu có tiền thì dịch vụ phục vụ trên tàu ắt hẳn cũng cao hơn một bậc, bên ngoài đều là như vậy.

“Tôi nói cho ông biết thứ bọn họ là ăn mì gói.” Bà Phương ghé vào tai chồng bà ta nói.

“Bọn họ chỉ có thể ăn mì ngay cả một hộp cơm cũng mua không nổi, lại còn dám nói những lời như vậy. Bà không nên nói chuyện cùng loại người này, tôi nói với bà hai người bọn họ đoán chừng da mặt cũng rất dày”.

Ông Phương và dì Phương vừa nói xong lời này ngước mặt lên liền phát hiện Tạ Uyển Doanh đang đứng trước mặt bọn họ, trên mặt chợt hiện ra vẻ cứng ngắc, như muốn giải thích gì đó.

Tôn Dung Phương vừa từ nhà vệ sinh trở về, trông thấy con gái đặt hai bát mì gói lên chiếc bàn nhỏ liền nói: “Con ăn trước đi, mẹ đi đến toa đồ ăn xem mua cho con chút đồ ăn.” Nói xong, bà định quay ra toa ăn uống để mua một ít đồ ăn ngon bổ sung thêm chất dinh dưỡng cho đứa con gái sắp lên đại học của bà.

“Mẹ ơi, không cần phải mua đâu, con ăn mì gói là được rồi những món khác con không quan tâm đâu.” Tạ Uyển Doanh kéo bà lại và nói.

Bị con gái kéo trở lại chỗ ngồi, Tôn Dung Phương đột nhiên cảm thấy biểu cảm ông bà Phương có chút khác lạ.

Nhận thấy ánh mắt của Tôn Dung Phương, dì Phương đã lên tiếng phàn nàn trước: “Con gái bà đi đứng kiểu gì mà bước tới lại không phát ra bất kỳ một tiếng động nào vậy, muốn dọa chết người ta à”.

“Dì à, đó gọi là lễ phép đó ạ.” Đối với loại người này, Tạ Uyển Doanh mới không cần khách khí mà mỉa mai trở lại.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top