Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thật Thiên Kim Là Một Đại Lão Toàn Năng (Dịch)
  4. Chương 2: Đêm Thượng Hải: Gặp Gỡ Định Mệnh

Thật Thiên Kim Là Một Đại Lão Toàn Năng (Dịch)

  • 73 lượt xem
  • 1385 chữ
  • 2025-07-29 14:36:35

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Đầu dây bên kia dường như không ngờ lại được nghe một câu như thế, im lặng một lát, giọng lạnh tanh:

“Lo mà giữ sức khỏe cho tốt, đừng quản nó. Nếu cô ta còn được đà lấn tới, tôi sẽ cho người đưa cô ta đi.”

**

Gió tuyết bay bay, phủ trắng xóa cả không gian.

Thượng Hải nằm ven biển, giữa mùa đông cũng hiếm khi có tuyết, vậy mà năm nay lập xuân rồi, giữa tháng Hai trời lại bắt đầu có tuyết rơi, lất phất trong màn đêm, lạnh buốt.

Chín giờ tối, phố xá người qua kẻ lại, náo nhiệt vô cùng.

Giữa dòng người ấy, một cô gái chỉ mặc một chiếc sơ mi đen đơn giản, đôi chân dài thẳng tắp.

Cô đeo túi chéo vai, bước đi chậm rãi, trông vô cùng lạc lõng giữa phố phường rực rỡ ánh đèn.

Gương mặt cô tái nhợt nhưng không mất đi vẻ xinh đẹp tuyệt trần.

Thỉnh thoảng ánh đèn neon vụt qua hàng mi, khóe mắt, tựa như những vì sao vụn vỡ đang nhẹ nhàng lan tỏa.

Bên kia đường...

“Ê, Thất thiếu.”

Nhiếp Triều lập tức nhìn thấy, húc vào eo người bên cạnh, “Cậu đoán xem tôi thấy ai?”

“Hửm?”

Người đàn ông đáp lại với vẻ uể oải, “Lại gặp tình cũ à?”

Hắn nghiêng người dựa vào tường, dáng người cao gầy, tư thế lười nhác, trên người toát ra vẻ ăn chơi lêu lổng.

Ngón tay thon dài như cành mai, mân mê chiếc nhẫn ngọc, bàn tay còn trắng hơn cả ngọc thạch.

Gió tuyết mờ mịt che lấp hàng lông mày và ánh mắt của hắn, nhưng không hề che lấp đi vẻ thanh tuyệt diễm lệ, ngược lại càng tôn lên vẻ thoát tục.

Người đàn ông sở hữu đôi mắt hoa đào tự nhiên mang theo ý cười, hơi cong cong, nhìn ai cũng như đang chứa chan tình ý, cứ thế phóng điện, quyến rũ đến độ làm người ta không chịu nổi.

Một yêu nghiệt bẩm sinh, chuyên làm loạn lòng người.

Nhiếp Triều nghĩ, chẳng trách đám tiểu thư danh viện cứ nhìn thấy gương mặt này là quên hết thiên hạ.

Đến mình – một thằng đàn ông – mà còn muốn quỳ xuống.

“Tình cũ cái gì, ông đây xưa nay không ăn cỏ gần hang. Tôi là nhìn thấy cô gái mà nhà họ Doanh mới nhận nuôi mấy tháng trước đấy.”

Người đàn ông “ừ” một tiếng, chẳng để tâm. Chân phải hơi co lại, nghiêng mặt nhìn về phía đường, dù là đường cong hay đường nét đều hoàn hảo đến mức khiến người đi đường phải ngoái nhìn liên tục.

Nhiếp Triều biết anh ta không hứng thú, bèn nói tiếp:

“Cậu vừa về nên không biết, cô gái nuôi của nhà họ Doanh đang quyến rũ vị hôn phu chưa cưới của dì út nhà họ đấy!"

Mày của người đàn ông hơi nhướng lên, cuối cùng cũng có phản ứng: "Giang Mạc Viễn?"

"Đúng là anh ta."

Nhiếp Triều "chậc" một tiếng, "Cô ta gan thật."

Giang Mạc Viễn hơn bọn họ một thế hệ, nhưng tuổi tác chỉ lớn hơn năm sáu tuổi, chưa tới ba mươi đã là nhân vật số một trong công ty. Ở Thượng Hải, ai ai cũng kính nể gọi một tiếng “Giang Tam gia”.

Giang Mạc Viễn và Doanh Lộ Vy cũng coi như môn đăng hộ đối, đều xuất thân từ tứ đại hào môn, một người là tiểu thư danh giá số một Thượng Hải, một người là người đàn ông mà các tiểu thư danh giá muốn gả nhất.

Nhiếp Triều thở dài: "Thất thiếu à, cậu nói xem, nếu cậu chịu làm ăn đàng hoàng một chút, với cái mặt đẹp trai như cậu, chắc chắn người các cô ấy muốn gả nhất là cậu chứ còn ai nữa!"

Ngoài Giang Mạc Viễn, người nổi tiếng nhất Thượng Hải chính là Thất thiếu nhà họ Phó, Phó Doãn Thâm đang đứng trước mặt hắn đây.

Chẳng qua danh tiếng của người sau lại chẳng tốt đẹp gì, dường như ngoài khuôn mặt đẹp và tiền bạc ra thì chẳng tìm được ưu điểm nào cả.

Nhưng Nhiếp Triều lại cảm thấy, hắn vẫn luôn không thể nhìn thấu được tên công tử bột này.

Phó Doãn Thâm thu lại ánh mắt, cười hời hợt nói: "Tôi không muốn giống anh ta đâu."

"Cũng đúng."

Nhiếp Triều nói, "Vẫn là cuộc sống trăng hoa phóng túng tốt hơn, được tự do tự tại. May mà nhà tôi không chỉ có mình tôi, chứ không thì bị ông già tóm đi kế thừa công ty rồi."

Phó Doãn Thâm không nói gì.

"Có thể cậu còn chưa biết, nhà họ Doanh nhận nuôi cô ấy chính là để cung cấp máu cho Doanh Lộ Vy đấy, cũng đáng thương thật."

Nhiếp Triều lại nói,

"Nhưng người đáng thương ắt có chỗ đáng hận, tôi thấy phẩm hạnh của cô con gái nuôi nhà họ Doanh này không ổn chút nào."

Cậu ta săm soi cô gái, không khỏi kinh ngạc:

"Nhưng cô ấy đẹp thật đấy, chậc chậc, mấy cô gái ở Đế Đô cũng không bằng cô ấy đâu."

Phó Doãn Thâm vẫn không đáp, đôi mắt hoa đào hơi cụp xuống, không biết đang nghĩ gì.

Không có ai cùng nhau buôn chuyện, Nhiếp Triều cũng thấy chán, đúng lúc định hỏi người đàn ông này có muốn đến quán bar mới mở ngồi một lát không, thì đột nhiên "Ái chà!" một tiếng:

"Này, Thất thiếu, cô con gái nuôi nhà họ Doanh hình như gặp rắc rối rồi!"

Năm tên du côn không biết từ đâu xông ra, chặn đường cô gái này lại, mặt mày đểu giả, cười cợt bỉ ổi, trong đó có hai tên còn cầm dao trên tay.

Xung quanh có không ít người nhìn thấy, nhưng cũng chỉ đều liếc nhìn một cách thờ ơ, rồi lại vội vã đi tiếp.

"Bây giờ tôi tin là có báo ứng thật đấy."

Nhiếp Triều đứng yên xem trò vui, “Nhìn tay chân cô ta kìa, nhỏ xíu, thật đáng thương.”

Phó Doãn Thâm không nhìn, nhưng lại mở miệng: "Đi giúp một tay đi."

"Giúp á?"

Nhiếp Triều nghi ngờ mình nghe nhầm,

"Không phải chứ Thất thiếu, cậu lại bảo tôi đi giúp cô ta sao? Cậu có biết danh tiếng của cô ta ở Thượng Hải tệ đến mức nào không? Đi rồi là dính vào rắc rối đấy!"

"Cô ấy chỉ là một cô bé con thôi."

Phó Doãn Thâm nhấc mí mắt,

“Hơn nữa, cậu cũng chỉ nghe nói thôi mà. Hào môn nước sâu, đen trắng lẫn lộn là chuyện thường tình, làm sao cậu biết được cô ấy rốt cuộc là người như thế nào?"

Nhiếp Triều nghĩ lại cũng đúng:

"Nhưng tại sao lại là tôi đi giúp?"

Phó Doãn Thâm lười biếng:

"Cậu biết Karate mà."

"Được được được."

Nhiếp Triều bất đắc dĩ,

"Tôi đi giúp, nhưng nếu lát nữa bị cô con gái nuôi nhà họ Doanh này bám lấy thì tôi sẽ nói là do cậu đấy nhé!"

"Ừm."

Phó Doãn Thâm nhàn nhạt, "Cứ tính là của tôi đi."

Nhiếp Triều có chút không tình nguyện bước tới, nhưng cậu còn chưa kịp đến nơi, thì bất ngờ đã xảy ra.

Chỉ thấy cô gái mặt không cảm xúc giữ chặt cánh tay của tên côn đồ cầm đầu, đột nhiên nhấc bổng lên, rồi bất ngờ bẻ ngoặt.

Một cú quật vai dứt khoát. Động tác vừa nhanh vừa gọn.

Chưa đến mười giây sau, cô tung đấm, vung chân, giơ khuỷu tay, đánh gục luôn cả đám còn lại, không hề thở dốc.

Mọi việc diễn ra quá nhanh khiến ai nấy đều trở tay không kịp.

Người đi đường đều sững sờ tại chỗ.

Nhiếp Triều trợn tròn mắt: “…Cái quái gì vậy?”

Phó Doãn Thâm thu lại ánh mắt, từ từ đứng thẳng người dậy, đôi mắt hoa đào ngẩng lên, đột nhiên mỉm cười.

----

Lời của tác giả:

Cần biết trước khi nhập hố:

- Truyện ngọt nhỏ, thân tâm đều sạch sẽ, cả hai đều là lần đầu, cứu rỗi lẫn nhau, không ngược mà siêu ngọt!

- Nữ chính ngầu, đại lão max cấp, thần toán thiên hạ, là nhân vật quan trọng xuất hiện trong cuốn sách "Linh Phi Khuynh Thiên Chi Yêu Đế Đã Bị Bắt" trước đó, các bé cưng có hứng thú có thể xem nhé.

Nam chính vừa quyến rũ vừa đẹp, "thích tán tỉnh đến gãy chân" (?)

Các bé cưng thích thì lưu lại + bình luận, không thích cũng đừng làm tổn thương hay phun bậy, xin hãy đọc truyện văn minh nhé ~

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top