Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thế Giới Tu Tiên Quỷ Dị (Dịch)
  4. Chương 2: Bóng tối đáng sợ (2)

Thế Giới Tu Tiên Quỷ Dị (Dịch)

  • 100 lượt xem
  • 965 chữ
  • 2024-06-19 12:12:23

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ánh sáng chói chang ở bên ngoài lập tức chiếu vào, Chu Phàm híp mắt lại mới thích ứng được với tia sáng mãnh liệt này.

Trời trong xanh như mới được cọ rửa, từ trong dãy nhà bằng bùn đất mơ hồ truyền tới tiếng gà gáy chó sủa.

Mượn ánh sáng từ bên ngoài, Chu Phàm cúi đầu nhìn rõ quần áo trên người mình. Đây là một chiếc áo màu nâu vừa thô ráp vừa ngắn lại vừa chật. Chỉ sợ quần áo may thủ công trong xã hội hiện đại cũng không thô ráp đến thế này.

Chu Phàm đứng được một lúc đã cảm thấy hơi mệt, hắn dứt khoát đặt mông ngồi xuống bậc cửa.

Hiện tại là ban ngày, bầu không khí trong thôn có vẻ hơi yên tĩnh. Hắn ngồi cả một tiếng đồng hồ, mới có mấy người đi qua trước người hắn. Mấy người đó, phần lớn đều mặc áo vải thô ngắn, trên tay cầm theo chiếc cuốc làm nông. Bọn họ thấy sắc mặt Chu Phàm có chút đờ đẫn thì chỉ cười với Chu Phàm, Chu Phàm cũng nở nụ cười đáp lại.

Nhưng sau khi những người đó đi rồi thì Chu Phàm mới hít một hơi dài. Bởi cách ăn mặc của những người đó đã nói cho hắn một sự thật mà hắn đã đoán được từ sớm: Hắn không còn ở thế giới hiện đại mà đã đến một thế giới cổ đại.

Có điều Chu Phàm cũng không nghĩ nhiều. Kiếp trước, sau khi muội muội và nãi nãi mất, trả được thù xong thì hắn cũng không còn vướng bận gì nữa. Đối với hắn mà nói, rời khỏi một thế giới mà không còn gì quyến luyến cũng không phải là chuyện gì to tắt.

Có điều, đây là triều đại nào?

Dựa vào tri thức lịch sử ít ỏi của Chu Phàm thì hắn khó mà phán đoán được.

Sau này mình nên làm gì đây?

Chu Phàm tâm tư phiền loạn, suy nghĩ lung tung một lúc, hai mí mắt bắt đầu díp vào, hắn lại cảm thấy mệt mỏi.

Chu Phàm vịn khung cửa gỗ đứng dậy, đóng cửa lại. Vừa đóng cửa, hắn giống như vừa từ trong ánh sáng đi vào trong bóng tối. Cứ mỗi lần nhìn chăm chú vào trong bóng tối, hắn lại cảm thấy run rẩy.

Chu Phàm tận lực khiến mình nhìn đến nơi có ánh sáng thì cảm giác đó mới biến mất.

Hắn lần mò trong bóng tối rồi trở lại nằm xuống giường, mắt nhìn lên luồng sáng trắng trên cửa sổ mái vòm, trong lòng lại suy nghĩ, sự sợ hãi ấy là sao vậy?

Trong bóng tối không có thứ gì tồn tại, sao hắn lại thấy sợ cơ chứ? Điều này thực sự là quá kỳ quái...

Chu Phàm chậm rãi nhắm mắt lại, cũng là một mảng tăm tối, nhưng hắn lại không cảm thấy sợ hãi nữa, nếu không thì ngay cả ngủ hắn cũng không dám.

Vốn đang cảm thấy mỏi mệt nên Chu Phàm rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ say.

Lúc tỉnh lại, Chu Phàm lấy đồ ăn mà “cha mẹ” chuẩn bị ra. Nó giống như cơm nắm nhưng bên ngoài lại có màu vàng, có chút giống ngô.

Buổi sáng, “cha mẹ” hắn cũng đã nói rằng trưa nay không về nhà nên bảo Chu Phàm tự ăn cơm.

Chu Phàm từ từ ăn cơm nắm. Miếng cơm mang theo một vài vỏ thóc nhỏ, rất khó nuốt, chỉ có thể cố gắng nhai nát mới có thể nuốt được.

Tuy cơm rất khó ăn nhưng Chu Phàm lại không ghét bỏ. Hồi nhỏ, nhà hắn rất nghèo, phải dựa vào nãi nãi nuôi sống gia đình. Những lúc đói bụng như vậy hắn mới biết đồ ăn là đáng quý biết bao, vậy nên sau này khi lớn lên hắn không bao giờ để xảy ra chuyện lãng phí đồ ăn.

Sau khi ăn xong, Chu Phàm cảm thấy tinh thần mình tốt hơn nhiều. Hắn đi đi lại lại một hồi, lúc mở cửa mới phát hiện bây giờ đã là hoàng hôn. Đám mây phía chân trời bị ánh chiều tà nhuộm lên một màu đỏ tựa như ngọn lửa rực rỡ.

Chu Phàm đứng nhìn một lúc. Mấy ngày trước, “cha mẹ" đều làm việc tới khi màn đêm buông xuống mới trở về. Hắn liền đóng cửa lại, xung quanh Chu Phàm tối đen như mực, hắn từ bỏ ý định tìm đèn, vì dù có tìm được mà không có công cụ đánh lửa thì cũng vô dụng.

Hiện tại, hắn chẳng làm được gì cả, chỉ có thể nằm xuống nghỉ ngơi.

Trong phòng cũng càng lúc càng tối, ánh sáng từ cửa sổ mái vòm đã nhỏ đến mức không thể nhìn thấy. Sự sợ hãi ấy lại tiếp tục lan ra, trong phút chốc, Chu Phàm cảm thấy mặt mình dường như đã trắng bệch.

Hắn không dám mở mắt, mà nhắm mắt lại. Chỉ có nhắm mắt mới khiến cho hắn không còn sợ hãi nữa.

- Chẳng lẽ là chứng sợ bóng tối sao?

Chu Phàm nhíu mày, trong đầu hiện lên suy nghĩ như vậy. Hắn từng nghe qua chứng bệnh này, đây là một chứng bệnh tâm lý, sợ tối, chỉ cần ở trong bóng tối thì sẽ sinh ra các loại cảm xúc như khẩn trương, sợ hãi, khủng hoảng.

Chỉ là, trước đây hắn căn bản không hề mắc chứng bệnh này, chẳng lẽ nguyên nhân là do chủ nhân trước của thân thể này?

Nhưng tâm lý là tư tưởng chủ đạo mới đúng chứ. Hiện tại, trong cỗ thân thể này là linh hồn của hắn, linh hồn vốn có của cỗ thân thể này đã sớm chết rồi, sao còn cảm thấy sợ hãi?

Đúng lúc này, hắn nghe thấy một tiếng “cót két” truyền đến.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top