Một tuần sau
[Khu vực trung tâm tầng bốn chữ số phía Bắc]
[Cổng ngoài số 3010]
Hôm nay chính là ngày đại diện của phương Tây và phương Nam đến khu vực phía Bắc để gặp mặt và bàn chuyện hợp tác liên minh. Cả khu vực trung tâm ồn ào náo nhiệt như lễ hội. Đã lâu rồi không có nhiều người từ khu vực phía Nam đến đây từ khi hai đế chế lớn phương Nam và phương Đông phát sinh mâu thuẫn, từ đó mà phương Bắc - đồng minh thân thiết của phương Đông - bị kéo vào theo và làm giảm đi lượng khách du lịch đáng kể.
Cự Giải giao việc đón tiếp đoàn đại diện cho Randidi, một trong 'Tứ Hổ Tướng', cận thần của cô. Còn Cự Giải sau khi hoàn tất văn kiện cho buổi đàm phán thì đi thẳng về phòng mình. Ngày hôm nay cuối cùng đã tới. Cuộc hội nghị này chính là vỏ bọc hoàn hảo để Song Tử đưa quân vào phương Bắc. Chỉ cần...chỉ cần hội nghị xong xuôi thì thời cơ sẽ đến, thì mọi chuyện sẽ được giải quyết! Tình hình chính trị bất ổn này đã ảnh hưởng lên Community của Cự Giải nhiều quá rồi, ở tất cả các mặt.
Cự Giải đi ra ban công, hít sâu một hơi, phóng tầm mắt ra xa nhìn ngắm vạn vật. Cô nhìn tới mức ngơ ngẩn. Đã bao lâu rồi nhỉ? Bao lâu rồi cô không có tâm trạng hồi hộp và lo lắng như vậy? Ánh nắng nhẹ đáp xuống mái tóc xanh tím than của Cự Giải. Cô bất chợt nhớ tới lời cha kể ngày trước.
'Sau khi gặp bà bói già từng được bà đỡ nhắc tới, cha mẹ Cự Giải đã được nghe phán thế này:
" Cô bé này có đôi mắt hai màu đặc biệt quá! Rất có thần thái! Anh chị thật quá may mắn, cô bé này...chính là hiện thân của thần linh, đây là dòng máu thuần hiếm có trong quá khứ. Khi xưa loài mạnh nhất phương Bắc cũng toát ra vẻ đẹp và thần thái rất giống cô bé. Thủy Thần Tộc chúng ta cuối cùng cũng đợi được ngày này rồi, cô bé ra đời khi thời gian và không gian giao hoà, muôn loài có được sức sống, cô bé chính là nguồn sống, là tạo hoá đã ban tặng nó cho cô bé. Hãy đặt tên cho cô bé là..."'
---------------------
[Cổng 5374] Trụ sở chính của Community Phong Thương
Song Tử và Sư Tử đều đã chuẩn bị đâu vào đấy, chỉ chờ xuất phát đến phương Bắc. Cuộc gặp mặt này là sự kiện cực kì quan trọng, với bất kì bên nào cũng thế. Sư Tử xem lại toàn bộ văn kiện trong tay, rồi ngước nhìn Thiên Bình đang sắp xếp lại giấy tờ phía đối diện:
“Em có chắc sẽ mở được cổng ranh giới để đưa toàn bộ chúng ta sang phương Bắc không vậy?”
Nghe hỏi, Thiên Bình dừng động tác, nhìn anh trai, nghiêm túc nói:
“Anh, dù em không có linh cách kinh khủng như anh, cũng chẳng mạnh bằng anh, nhưng dù gì [Hư Không Thuật] cũng là sức mạnh em giỏi nhất, em có tự tin sẽ làm được!”
Sư Tử nhìn cô hồi lâu mới gật đầu, cúi xuống đọc tiếp.
Thấy anh trai không hỏi nữa, Thiên Bình lại tiếp tục sắp tài liệu.
Từ hôm gặp riêng Song Tử đến nay, mọi chuyện đã có khá nhiều sự thay đổi. Chẳng hạn như quan hệ của Sư Tử và Song Tử từ đối tác liên minh trở thành huynh đệ thân thiết. Thiên Bình hơi trầm ngâm. Việc Song Tử đề cập đến vẫn đang lởn vởn trong đầu cô mấy ngày nay, có một số thứ cô không hiểu lắm nhưng không dám hỏi. Mà gì thì gì, làm tốt phần mình là được rồi. Anh trai đã nói không sao thì sẽ ổn cả thôi. Nội trong hôm nay toàn bộ đoàn người của phương Nam và phương Tây sẽ di chuyển đến khu vực phía Bắc, đó mới là việc Thiên Bình cô nên chú tâm bây giờ. Dù có linh cách gần bốn trăm năm nhưng sức mạnh của cô cũng có giới hạn nhất định, hôm nay có lẽ sẽ rất khó khăn. Duy trì cổng ranh giới đủ lớn để hơn hai vạn quân đến phương Bắc và phải có thời gian đủ lâu để họ có thể đi qua cổng quả là thử thách lớn nhất từ trước đến nay của Thiên Bình. Xem ra phải dốc sức ra rồi, không thể để phương Nam bị chê cười!
----------------------
Nhân Mã vì sự kiện này đã chuẩn bị rất cẩn thận. Lâu rồi không gặp Cự Giải nên cô hết sức hào hứng.
Cự Giải và Nhân Mã vốn quen biết từ bé, bởi giao tình giữa Cực Tây và Cực Bắc không tệ nên thường xuyên qua lại. Dần dà, hai người trở nên thân thiết lúc nào không hay. Nhưng có một việc mà khiến cô khó xử mãi, đó là hình như Cự Giải không ưa Song Tử lắm thì phải....Mà thôi, kệ đi! Đó việc của anh trai, cô chẳng quản làm gì cho mệt!
Kiểm tra lại một lần nữa đồ đạc mang theo, Nhân Mã lúc này mới bước ra khỏi căn phòng cô bị nhốt mấy ngày nay. Cảm giác rất tốt nha. Nhân Mã sải bước tới đại điện, vừa hay gặp Thiên Bình cũng đang trên đường tới đó. Qua việc lần trước, cả hai đã cởi mở với nhau hơn. Thiên Bình cười gật đầu thay cho lời chào, Nhân Mã nhanh chân chạy đến bên cô.
“Cuối cùng cũng gặp cô! Chuyện lần trước...là phía chúng tôi thất lễ, mong cô bỏ qua.”
Thiên Bình lắc đầu:
“Không việc gì! Chẳng phải tôi cũng không có mệnh hệ gì sao? Quan trọng hơn, vết thương của cô sao rồi?”
“Chẳng hề gì! Cứ yên tâm.”
Nhân Mã vui vẻ trò chuyện cùng Thiên Bình, không nhận ra có người đang tới gần. Khi cảm nhận thấy sự xuất hiện của một người khác từ đằng sau hai người mới ý thức được. Quay đầu lại, đập vào mắt là Song Tử trong bộ Lam Bào truyền thống đang từ từ hạ cánh từ trên cao xuống. Đôi cánh màu ngà rộng lớn phủ bóng cả một vùng rộng khẽ đập, Song Tử nhẹ nhàng đặt chân xuống mặt đất, trên miệng không quên nở nụ cười 'khuynh đảo' chúng sinh.
“Anh!”
Nhân Mã nhanh chóng đến bên anh, còn Thiên Bình dường như chết đứng ở đó.
Cô...nhìn thấy rồi!
Nhìn thấy thật rồi!
Đôi cánh được thừa hưởng từ loài mạnh nhất phương Tây. Nó không giống với đôi cánh của cô. Cánh của Thiên Bình chỉ là một Gift cô có được nhờ chiến thắng Gift Game [Thiên Điểu], nó chỉ là một công cụ chứ không phải là một phần cơ thể như vậy. Đôi cánh...thực sự quá đẹp!
Trời đất ơi! Kiếp trước chắc con tu được đức hạnh lớn lắm mới có thể nhìn thấy đôi cánh ấy a~
Đang mải nói chuyện với Song Tử, nhận thấy Thiên Bình ngơ ngẩn đứng đó, Nhân Mã lên tiếng gọi:
“Nữ Vương Thiên Bình, cô sao thế?”
Thiên Bình hoàn hồn trở lại. Đi về phía Nhân Mã
“A, Không có gì!” - Rồi quay qua phía Song Tử cúi đầu – “Chào anh!”
Song Tử gật đầu rồi quay người bước về phía đại điện, Nhân Mã và Thiên Bình theo sau.
---------------------
Đại điện
Sư Tử chuẩn bị xong xuôi mọi thứ và đã có mặt ở đây từ sớm. Anh đang suy nghĩ lại lời nói của Song Tử vài hôm trước.
‘ “Đó là việc thứ ba. Đây là việc tôi muốn nhờ anh.”
Sư Tử nheo lại đôi mắt đẹp, im lặng nghe Song Tử nói tiếp.
“Có một việc, tôi nghĩ anh cần phải biết nếu muốn hợp tác liên minh với Cực Bắc. Anh cũng biết, sau cuộc khủng hoảng lần trước, phía chịu nhiều tổn thất nhất là Cực Bắc.”
Anh hơi dừng lại, nhìn sắc mặt Sư Tử. Không có biểu cảm gì, vẫn đang rất chăm chú. Anh tiếp tục:
“Anh là lãnh đạo của một Community, chắc anh hiểu sự bất ổn này ảnh hưởng lớn đến thế nào đến Cực Bắc. Lợi dụng lúc tình hình rối ren như vậy, phương Bắc đã xuất hiện một bè phái phản chính phủ. Chính chúng bây giờ đang nắm gần như toàn bộ cục diện chính trị Cực Bắc. Người lãnh đạo của bên đó đã gửi lời chi viện đến tôi, mong muốn tôi lợi dụng danh nghĩa liên minh để đưa quân vào dẹp yên đám phản loạn này. Nhưng....”
Song Tử hơi kéo dài giọng, tựa như ngẫm nghĩ cũng tựa như thăm dò thái độ của Sư Tử. Không ngờ nhất là Sư Tử lại mỉm cười tiếp lời:
“Nên anh muốn mượn một phần sức mạnh của chúng tôi, nói cụ thể hơn là của Thiên Bình để đồng loạt đưa quân sang Cực Bắc, triển khai lối đánh tập kích nhanh để khống chế rìa biên giới Cực Bắc. Phải không?”
Song Tử nhếch miệng. "Không hổ là người lãnh đạo của Community thiện chiến nhất Khu Vườn Nhỏ". Anh gật đầu thay lời khẳng định.
Sư Tử cười cười:
“Tôi khá hiểu vấn đề của anh. Nhưng để em gái tôi mạo hiểm mở đường, tôi muốn anh khẳng định rằng có thể chiến thắng triệt để, nếu không sẽ phí công em gái tôi lắm.”
Thiên Bình cũng nhìn Song Tử, cô khẽ nói:
“Đúng vậy, tôi muốn quân đội của anh chắc thắng. Bởi vì...[Hư Không Thuật] rất rắc rối, nó có tác động trực tiếp lên người thi hành thuật. Và khá là khó chịu khi bị kiểm soát. Tôi chỉ có thể mở ra trong một thời gian để tránh bị phát hiện thôi.”
Đặc điểm chính của những [pháp thuật thuộc về không gian] là mối liên kết giữa chúng và người thực hiện pháp thuật đó. Nói Thiên Bình phải mạo hiểm mở đường là không sai. Khu Vườn Nhỏ được bao bọc bằng màng chắn tinh thể, những thứ nằm trong đó sẽ chịu ảnh hưởng ít nhiều, bao gồm cả pháp thuật, mà [không gian thuật] là một trong những loại pháp thuật bị kiểm soát chặt chẽ nhất. Vì để tránh tình huống những người sử dụng [thuật không gian] sẽ lợi dụng nó gây bất lợi cho những tộc và các Community khác, những vị Thần tối cao đã thiết kế ra một mạng lưới nhằm nắm rõ qui trình vận hành của mọi loại [pháp thuật thuộc không gian] trong toàn Khu Vườn Nhỏ. Cho nên dù rất mạnh và hữu dụng nhưng những [pháp thuật thuộc không gian] rất hiếm khi được đưa vào chiến tranh, vì sự kiểm soát gây ra khá nhiều phiền toái. Sự kiểm soát này cũng gây rắc rối với những người thi hành thuật, sức mạnh của họ không những bị giới hạn mà thậm chí còn bị bóp méo, khiến nó không đạt hiệu quả trong một vài trường hợp.
Nhưng...Thiên Bình lại khác!
Ai bảo cô là người có sức mạnh ngang với Thần chứ! Cô là một trong hai người sử dụng tự do không gian thuật duy nhất của Khu Vườn Nhỏ mà không bị kiểm soát. Đúng hơn là không thể. Thứ nhất là do dòng máu cao quí trong người cô, thứ hai là do linh cách đặc biệt của cô - một bán Thần! Đó cũng là lí do mà Song Tử muốn Thiên Bình giúp anh lần này, nếu không việc giải thích với mấy ông Thần trên kia cũng ngốn kha khá thời gian của anh rồi.
Cơ mà cả Song Tử và hơn cả là Sư Tử không ngờ rằng Thiên Bình sẽ đồng ý chỉ sau vài câu nói như thế!
Sư Tử đưa ngón tay thon dài bóp bóp trán hỏi vì sao, cô chỉ cười tự tin mà không đáp. Anh cũng chẳng còn cách nào, thế là yêu cầu của Song Tử được chấp thuận một cách như thế đấy!’
Thiệt tình!
“Anh!”
Sư Tử quay ra phía cửa, nơi phát ra tiếng gọi, mỉm cười đứng lên:
“Tôi đợi mấy người mãi. Bây giờ đã xuất phát được chưa?”
Song Tử nghiêm túc gật đầu.
----------------------
Phía Bắc
[Cổng 3005] Khu trung tâm
Hôm nay phương Bắc đặc biệt được chứng kiến một cảnh tượng cực kì hoành tráng. Đội quân hoàng gia mặc áo giáp xếp hàng ngũ chỉnh tề. Dẫn đầu là bốn cận thận trung thành của Cự Giải - Tứ hổ tướng - gồm Randidi, Belakha, Joenaiti và Tibuthu. Thật hiếm khi thấy cả bốn người cùng xuất hiện. Dân chúng Cực Bắc không quá ngạc nhiên vì cảnh này, họ biết hôm nay là ngày gì. Và nói thật, họ còn mong ngày này hơn ai hết. Bọn ngoại tộc lộng hành ngày nào thì sẽ khổ cho họ ngày đó. Nhiều người muốn giúp nhưng cũng lực bất tòng tâm bởi Cự Giải đã ban lệnh dân chúng không được phép tham gia vào trận chiến này. Đó âu cũng là điều dễ hiểu. Dân chúng Cực Bắc đã chịu thua thiệt nhiều trong ba năm qua, Cự Giải muốn cho họ 'nghỉ' một ngày, để đón nhận tin chiến thắng của cô và toàn quân.
Cuối cùng, nơi đầu đoàn quân, là chiếc áo choàng màu bạc và mái tóc xanh tím than tung bay mạnh mẽ, Cự Giải với bộ quân phục uy nghiêm lạnh lùng đang nhìn thẳng về phía cổng thành trung tâm. Chỉ cần cánh cửa này được mở ra và quân đội của Song Tử xuất hiện thì nghĩa là...chiến thắng!
Tôi đang đợi đây tên đầu đất kia. Mau mau mang tin chiến thắng về cho tôi đi!
---------------------
'Rầm'
Một đoàn xe nữa lại đổ xuống, kéo theo cả cát bụi mù mịt.
Nhân Mã như một cơn gió thoắt ẩn thoắt hiện giữa chiến trường biên giới. Một nhát kiếm vung lên là một thủ cấp quân địch rơi xuống. Hành động nhanh gọn và dứt khoát, cô liên tục tiêu diệt mục tiêu. Quân địch bắt buộc phải lui về phòng thủ.
“Này này, đây là quân đoàn hai vạn người đấy hả? Đừng làm ta cười chứ. Xem các người còn bao nhiêu kẻ còn đứng được đi?”
Giọng nói mang âm điệu chế giễu không hề che giấu của Nhân Mã vang lên, hướng về phía nhóm người đến đứng còn không xong ở đầu kia chiến trường. Cô lúc này, đứng trên một chiếc chiến xa bị chẻ đôi và biến dạng đến tội nghiệp, nhìn kiêu ngạo mà đáng sợ như một vị Thần thực thụ.
Mà...Thần gì chứ! Cô ghét bọn họ còn không kịp nữa là!
Nhân Mã từng bước lại gần, bọn người kia không biết phải chạy đi đâu, đành bất lực ngồi nhìn bóng dáng đáng sợ kia đến trước mặt. Một đường kiếm đẹp mà tàn bạo vung lên. Đám tàn quân mười mấy tên...bị chém đôi không thương tiếc.
Nhân Mã vẩy vẩy thanh kiếm, ánh mắt sắc lạnh tàn khốc quét qua một lượt chiến trường, xác định không còn sót lại 'con chuột nhắt' nào, lúc này cô mới thong thả tra kiếm vào vỏ.
Hai vạn quân phản loạn, năm trăm chiến xa, bốn mươi máy hoả lực, đã được Nhân Mã 'dọn dẹp' sạch sẽ. Không một vết thương, không một hơi thở mệt mỏi, chỉ có nụ cười lạnh mỉa mai và đắc thắng của Nhân Mã. Cô đã hoàn toàn quét sạch chiến trường biên giới!
Thiên Bình chứng kiến cuộc tàn sát từ một phía này hơn năm mươi phút qua hiện đang sốc đến mức miệng cũng không khép lại được. Sư Tử nhíu chặt hai đầu lông mày lại, mắt dán vào thân ảnh đang di chuyển tới, nỗi phiền muộn âm thầm dâng lên. Nhân Mã - Du Phong Vương của phương Bắc - từng được biết đến là Huyết Vương, Ma Vương mạnh nhất được chuyển đổi hệ huyết. Có phải...Sư Tử anh đã đánh giá quá thấp về cô không đây? Sư Tử thầm thở dài trong lòng.
Trước lúc xuất phát từ phương Tây, Song Tử bỗng tuyên bố rằng không cần phải mang thêm quân đội làm gì, anh chỉ cần Thiên Bình mở cổng ranh giới đủ cho hai mươi người gồm tuỳ tùng của phương Nam và bốn người họ là được. Sư Tử cùng Thiên Bình vô cùng sửng sốt. Nhưng bây giờ họ đã hiểu vì sao không cần đến quân đội rồi. Nhân Mã...còn khủng khiếp hơn một đạo quân mấy nghìn người nhiều.
“Yahooo~ Xong rồi, chúng ta có thể xuất phát vào vùng trung tâm ngay bây giờ!”
Vừa chạm chân xuống đất Nhân Mã liền hướng Song Tử báo cáo. Anh gật đầu, quay sang nói với Sư Tử:
“Chúng ta sẽ xuất phát bây giờ. Không cần phải mở cổng ranh giới nữa, nên Nữ Vương Thiên Bình, cô có thể nghỉ ngơi được rồi. Trên đường đi từ đây vào vùng trung tâm sẽ có rất nhiều thứ thú vị, hãy để ý nhé. Đoạn đường không dài lắm đâu, hãy thư giãn đi.”
Thiên Bình hoàn hồn, đưa mắt nhìn mấy người trước mặt xong thở dài. Được rồi, cô công nhận rằng dù Cực Nam là khu vực nổi tiếng với những đạo quân thiện chiến nhất nhì Khu Vườn Nhỏ, cũng không thể đem ra so sánh với Nhân Mã lúc ấy được! Quá khác biệt!
Trên đường vào khu trung tâm tầng bốn chữ số Phương Bắc, quả thật khiến những người từ phương Nam phải loá mắt. Những thác nước hùng vĩ, những hòn đảo bay, những con giao long to lớn..., một khung cảnh thật đẹp và đầy hoang dã. Ánh mắt của Thiên Bình cứ đảo liên tục, ngắm không biết chán. Bầu trời ở đây rất sáng, không khí có hơi nước nên mang độ ẩm nhất định và không khí cũng mát mẻ hơn phương Nam.
Như chợt nhớ ra điều gì đó, Thiên Bình hỏi Nhân Mã:
“Này, tôi hỏi chút được không? Nữ Vương Cự Giải mà cô nhắc tới là người thế nào vậy?”
Nhân Mã mỉm cười, mắt sáng lên như vừa được nghe câu hỏi hay nhất trong ngày, hơi hắng giọng cô nói:
“Là một người cực kì dễ thương! Mặc dù trở thành người đứng đầu Vương tộc từ rất sớm nhưng cô ấy không khô cứng đâu nhé, tính cách rất trẻ con. Đôi lúc cũng cứng đầu nữa.”
Dễ thương? Trẻ con? hai từ này đã thành công đánh bay tưởng tượng của Thiên Bình về Cự Giải.
“Tôi từng nghe khá nhiều điều về cô ấy. Một người có rất nhiều chiến công vang dội, xuất thân cao quí, có dòng máu thuần hiếm có và rất quyền lực. Không ngờ hôm nay lại được nghe một lời phát biểu trái ngược như vậy.”
Nhân Mã gật gật:
“Không sai, những điều đó hoàn toàn đúng. Nhưng sau những cái danh đó, lại là một Cự Giải rất rất rất khác! Cô ấy là người hai mặt vậy đấy! Haha...”
Song Tử hơi ngoái lại nhìn em gái, cười cười tiếp lời:
“Nhưng người cô sắp gặp đây cũng chẳng dễ dây vào đâu. Cô ấy là người thừa hưởng huyết tộc thuần tuý, là cháu gái được Phục Hải Đại Thánh - vị Ma Vương cai quản biển cả trong [Tây Du Kí] - yêu thương nhất. Người cô phải gặp mặt hôm nay là vị Nữ Vương từng chính tay tuyệt diệt gia tộc hai trăm năm trước, người đã khiến cả triều đại phương Bắc phải rung chuyển, Diệt Thuỷ Vương Cự Giải!”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận