Không lâu sau Cự Giải, Song Tử cùng Nhân Mã cũng đặt chân đến Phương Đông. Cự Giải rảnh rỗi không có việc gì làm, đành phải ra đón tiếp hai người này.
Vừa tới nơi, Nhân Mã đã đưa mắt dáo dác tìm khắp lượt sảnh lâu đài.
“Đâu rồi đâu rồi? Giải, Ngư đâu?”
“Hửm? Biết được! Chắc lại lượn lờ đâu đó rồi.”
Nhân Mã bĩu môi, thế mà bảo đón tiếp long trọng lắm. Hứ!
À mà, cái không khí kỳ dị này là sao đây? Tên mặt đơ Xử Nữ kia lại định giở trò gì thế không biết? Giờ còn chưa xuất hiện, định trốn đến khi nào chứ?
Nhân Mã nhíu nhíu mày nghĩ ngợi. Ngày mai Thiên Yết sẽ đến, vậy là tất cả quái vật tầng bốn chữ số đều tập hợp đầy đủ cả rồi. Cô rất mong mấy người Phương Nam không để ý đến sự kiện này, bằng không lại chọc phải cái quả bóng đầy hơi Cực Đông thì khổ thân.
Thiên Bình và Sư Tử trong mắt Nhân Mã cô không quá khó ưa như tưởng tượng. Nhưng vì họ có thâm thù với Phương Đông nên cô cũng chẳng làm thân lắm. Hơn nữa, điều Song Tử nói vẫn có cái đúng.
"Nếu là Phương Nam và Phương Đông hơn nghìn năm trước, có lẽ cục diện đã khác. Nhưng bây giờ, để Phương Nam có thể sánh với Phương Đông, là cả một chặng đường dài khó khăn..."
Nhân Mã thân là Floor Master của tầng năm chữ số phía Tây, đối với những sự kiện tụ họp như này có rất nhiều, nhưng ngày có thể tập hợp được những linh cách khủng khiếp như vậy thì quả là hiếm hơn cả việc Thần xuống hạ giới.
“Mệt ghê ấy! Giải ngoan đi mang cho tớ cốc nước!”
'Bộp'
Nhân Mã lãnh ngay một chuôi kiếm từ Cự Giải. Nhìn sắc mặt Cự Giải rất không tốt. À...có lẽ cái không khí kỳ lạ lúc nãy cô thấy chắc là phát ra từ vị Nữ Vương của Phương Bắc này đây. Dám cá là lại bị Thiên Yết càu nhàu đây mà.
Kể cũng buồn cười, Thiên Yết và Xử Nữ sao lại có cơ sự này không biết. Nhớ hơn ba trăm năm trước còn vui vẻ làm cô ghen tị gần chết, giờ thì nhìn thấy nhau...thậm chí là chỉ nghe ai nhắc đến đối phương thôi cũng phát bực cả mấy ngày. Từng ấy thời gian rồi cũng không giúp mối quan hệ của họ khá lên chút nào. Buồn thay cho họ...
“Đừng nghĩ lung tung nữa. Xem kìa, tớ về còn không biết!”
A, Song Ngư!
Mạch suy nghĩ của Nhân Mã gián đoạn bởi giọng nói của Song Ngư vừa từ ngoài lâu đài trở về. Mắt cô sáng lên như mắt mèo thấy mỡ, lao rầm rầm đến ôm Song Ngư.
Song Ngư cũng chẳng tránh, dang tay đón Nhân Mã đang phi nước đại về phía mình. "Ôi! Ấm quá!" Chính là tiếng lòng Nhân Mã lúc này. Nhưng mà hơi kỳ lạ, sao hôm nay Song Ngư của mình 'lép kẹp' vậy? Không đúng! Cái gì đây?
Nhân Mã đưa tay sờ khắp cái vật thể không xác định mình đang ôm. Bỗng nhiên tỉnh ra, đẩy nó tránh xa khỏi người mình rồi vo bàn tay thành nắm đấm. Chết với bà!
Xử Nữ - nhân vật vừa xuất hiện đã bị Nhân Mã lao đến ôm nghiến - bất giác không biết nên khóc hay nên cười. Nhìn Nhân Mã đang chuẩn bị đánh nhau tới nơi, hắn không khỏi thầm cảm phục khả năng chịu đựng của bản thân, khi mà không ra tay tống cổ con nhóc này ra khỏi lâu đài. Rồi lia ánh nhìn sang thằng đang cười không thấy Mặt trời đằng xa, Xử Nữ bỗng cảm thấy sao mà khó qua được lần hội họp này quá...
Nhân Mã không biết Xử Nữ nghĩ gì, cô lại càng không quan tâm, nghĩ gì kệ hắn, trong đầu cô giờ chỉ còn ý nghĩ đánh cho tên này tả tơi rơi rụng thôi. Cự Giải chán ngắt nhìn đám người đang lúc nhúc phía sảnh đại điện, ngáp dài rồi nhìn xuống mặt sàn bằng băng.
Gigrekiga vẫn không bị ảnh hưởng bởi tiếng ồn, ngủ ngáy ngon lành. Cự Giải bất tri bất giác nhíu mày lại. Hắc Thần Long của nhóm Thần mạnh nhất Phương Đông, giờ chỉ có tác dụng làm thú cưỡi cho Song Ngư, và trên hết, con rồng này lại là quà sinh nhật Xử Nữ tặng cho cô ấy. Khôi hài thật! Cả mấy trăm năm qua hoá ra cũng chỉ là giấu giếm sức mạnh, chứ không lúc này hẳn Phương Đông đã là bá chủ cả Khu Vườn Nhỏ này rồi.
Cô lại nhìn Xử Nữ. Sức mạnh của hắn đúng là không thể đong đếm được. Trận chiến Đông Nam hơn hai tháng trước đã chính thức khơi mào cuộc chiến mới giữa hai thế hệ mới của Phương Nam và Phương Đông. Quá khứ thua thiệt của Phương Đông đã chấm dứt, bây giờ trở đi, kẻ chiến thắng, không nghi ngờ gì, chắc chắn là Phương Đông! Mà kể cả có bao nhiêu thực lực đi chăng nữa, để thắng Cực Đông thời điểm này là không thể nào. Nếu dễ dàng thế, Bảo Bình hơn hai tháng trước đã không thảm hại như vậy.
Ngoài ra, sau khi liên minh với Phương Nam, Cự Giải biết thêm một thông tin nữa. Đó là tình hình mâu thuẫn trong nội bộ của Community Salamandra đang tăng cao. Là ai chọc tức mấy lão già có sừng đó vậy? Cô cười trào phúng. Ai có thể khẳng định Cực Đông không ngầm nhúng tay vào chứ? Phương Bắc không có thù hằn gì với Phương Nam, nhưng cả Đông Tây* đều có chuyện cần giải quyết với bọn họ.
Đối với riêng Cự Giải cô, cô ghét Sư Tử, nhưng Thiên Bình không có tội, Bảo Bình thì chưa từng gặp nên cô không thể xác định hai người họ có quan hệ gì với sự kiện hai mươi năm trước không. Thiên Yết chắc chắn có biết một vài điều từ Xử Nữ, nhưng chị không nói thì ai moi được gì chứ...
“Chị em sao rồi?”
Cự Giải giật mình ngoảnh sang. Xử Nữ đã ngồi xuống cạnh cô từ lúc nào, mở miệng hỏi. Cự Giải định thần lại, cân nhắc câu từ rồi trả lời:
“Sức khỏe khá ổn định. Linh cách của chị ấy đã hồi phục hoàn toàn, quyền chủ Game cũng được trao trả lại. Tóm lại ngoài cảm xúc thất thường và rất dễ đói thì không có gì đáng ngại.”
Xử Nữ ngả người tựa vào ghế, thở ra một hơi, cũng nhìn xuống Gigrekiga đang ngủ. Thấy hắn im lặng không hỏi nữa, Cự Giải lại lấy làm lạ, bèn buột miệng nói:
“Nếu lo vậy sao không hỏi chị ấy?”
Xử Nữ cười:
“Em nghĩ cô ấy sẽ trả lời?”
“Đương nhiên không. Nhưng ít nhất vách ngăn giữa hai người sẽ bớt dày đi một chút.”
Lại cười, Xử Nữ lại cười. Biết là cười, nhưng có thể đừng thê lương như vậy được không??
Cự Giải thở dài, hai con người này, sao cứ phải dày vò nhau thế không biết? Tha thứ...khó vậy sao?
Phía xa, Song Tử nặng nề nhìn hai người họ. Lần tụ họp này hai trăm năm rồi mới đầy đủ mọi người, nhưng có nhiều thứ đã không còn như trước.
Xử Nữ - Hàn Dạ Vương của Cực Đông - đã từng có ai làm cho cậu trở nên chật vật thế này chưa? Song Tử không hiểu được vì sao mối quan hệ của Thiên Yết và Xử Nữ lại đứng trên bờ vực thẳm thế này. Đâu phải không hiểu đối phương, sao phải nhất quyết giữ lại chút tự tôn lãng nhách đó? Anh nghĩ, nếu họ hạ mình xuống một chút, nói chuyện rõ ràng một lần, dù không thể trở lại như trước kia được, cũng sẽ không căng thẳng đến mức này.
“Nếu không phải vì lần này là buổi tụ họp bắt buộc, chắc cả đời họ cũng không nghĩ đến chuyện gặp nhau đâu nhỉ?”
Song Ngư cùng Nhân Mã thôi đùa nghịch, bước đến gần Song Tử. Anh không trả lời Nhân Mã, chỉ gật đầu rất nhẹ. Song Ngư nhìn ông anh của mình, bỗng cảm thấy Xử Nữ hoá ra cũng có phút giây yếu ớt đến thế.
Song Ngư thậm chí từng thấy anh rơi lệ, là sau khi anh và Thiên Yết mỗi người một ngả. Nhưng lúc này nhìn bóng lưng anh, cô nhận ra nó còn thê lương gấp bội.
'Cộp'
Tất cả lập tức cùng nhìn về phía ngai vàng bằng băng. Một bóng người đã ở đó từ lúc nào. Tiếng động vừa rồi là tiếng gót giày người đó gõ xuống mặt sàn. Nhân Mã và Cự Giải dường như vứt bỏ vẻ mặt ủ rũ ngay tức khắc.
Nam thần đây rồi!
“Nhân Mã, tỉnh lại cho anh!”
Song Tử bực mình nhìn em gái. Cô có bao giờ nhìn anh thế đâu, sao tự nhiên gặp người không quan hệ như tên kia lại trưng ra bộ mặt này chứ? Nhưng Nhân Mã cũng chỉ ậm ừ vài câu không rõ ràng, sau đó lại bắt đầu trôi dạt đi đâu đó.
Không chỉ Song Tử, cả Xử Nữ cũng cảm thấy bản thân thật thất bại. Ông anh kia của anh sao lại hoàn hảo đến vậy chứ, xuất hiện lúc nào cũng là tâm điểm chú ý. Mà mấy quý cô này đúng là...
Xử Nữ vừa cười bất lực vừa tiến đến khu vực ngai vàng.
“Mới về?”
Người đàn ông cười vui vẻ gật đầu, khoan thai bước xuống, vỗ vai Xử Nữ coi như chào hỏi.
Nếu phải miêu tả người đàn ông này, Cự Giải và Nhân Mã sẽ không ngần ngại mang những từ ngữ mỹ miều nhất đặt lên người hắn. Khí chất của Song Tử là phi phàm, Sư Tử thì cao quý, Xử Nữ là quyến rũ. Còn người này? Rõ ràng là tất cả những thứ trên rồi! Sao lại có con người hoàn hảo thế này tồn tại chứ? Hai người cứ liên tục cảm thán, không cần biết trời trăng gì, cũng không để ý một ngọn gió lạnh của Song Tử vừa lướt qua.
Song Ngư nhìn biểu tình của mấy người họ, cật lực nhịn cười. Nếu biết chiêu này có thể khiến tên Song Tử kia lồng lộn lên như thế, cô đã gọi anh ấy về sớm hơn rồi.
Thực ra trước kia hai người Cự Giải và Nhân Mã đâu có thế. Chỉ sau khi nhìn thấy người này dùng ánh mắt cũng hạ gục được bọn Nhân thú hoá điên thì ngay lập tức tôn thờ hắn như vậy.
Ừm, chuyện cũng khá lâu rồi, nhưng vẫn có dư âm đến tận giờ cơ đấy.
Song Tử lườm Song Ngư. Đáng chết! Sao lại có loại người như cô ấy chứ. Biết rõ anh sẽ điên lên mà vẫn cố chọc vào cho bằng được.
“Được rồi. Nhìn nữa là các em hỏng mắt đấy!”
Xử Nữ dùng sức chen vào khoảng trống nhỏ bé giữa hai người phụ nữ đang sùng bái ông anh nhà mình, kéo các cô ra. Song Tử cũng giúp một tay kéo cô em gái đang không biết trời đất gì của mình tránh khỏi người đàn ông kia.
Chứng kiến một mảnh hỗn độn như vậy, người đàn ông vẫn không lên tiếng, chỉ nhếch miệng cười nhẹ, đẹp đến mức khiến trời đất đảo lộn. Vừa kéo được Cự Giải ra, Xử Nữ đã ngay lập tức giáng ngay một bàn tay vào giữa mặt ông anh đang cười chói sáng kia.
'Bốp'
Sau đó...
Xử Nữ vẫy cờ đầu hàng.
Anh ngu ngốc mới đi chọc vào tổ ong bắp cày như thế. Không thể coi thường sức mạnh của nam thần. Vì sao ư? Nhìn anh tả tơi thế này là rõ. Hai cô nàng kia quả thực có mức sát thương khủng khiếp quá.
Song Tử trân trối nhìn em gái mình cùng Cự Giải tấn công Xử Nữ mà không làm được gì, oán thầm trong lòng. Còn Song Ngư, nguyên nhân sâu xa của sự việc này thì đã cười không dậy nổi nữa.
“Dừng nào!”
Giọng nói trầm trầm quyền uy ngay lập tức làm không khí nhốn nháo trong đại sảnh lắng lại. Chỉ riêng con người không sợ trời không sợ đất Song Ngư là vẫn đang cười không dừng được.
Người đàn ông nhìn cô, mày cau hết lại nhưng không nói gì. Mất hơn mấy phút đồng hồ mới làm Song Ngư ngừng cười. Xử Nữ cũng đã chỉnh trang lại quần áo, bước lại gần Song Ngư tránh nạn.
“Xong chưa?”
Cả đám gật đầu
“Thế thì còn chờ gì nữa mà không mở tiệc?”
Phá nào!
Nhân Mã cũng Cự Giải phi ngay vào phòng ăn, bỏ lại một đám bụi mù.
Đầu bếp vừa đặt xong thức ăn, theo thói quen muốn giới thiệu từng món, nhưng ngay lập tức bị đám sát khí nồng nặc của những con ma đói này khiến cơ miệng co giật, đành lủi thủi đi vào.
Lâu lắm cả hội mới vui chơi thỏa thích vậy. Chắc ai cũng hiểu nếu không tranh thủ vui bây giờ, sang ngày mai khi hai tảng băng đi lạc Xử Nữ và Thiên Yết gặp nhau thì chẳng biết bao lâu nữa mới có dịp thế này.
Nhân vật u ám nhất có lẽ là người đàn ông bí ẩn vừa xuất hiện. Mà, bí ẩn gì đâu. Chẳng phải Xử Nữ đã trực tiếp nói ra thân phận hắn rồi sao? Ông anh đứng đầu cái lâu đài này, người mạnh nhất Phương Đông - Lãnh Tôn Vương Ma Kết! Chính hắn!
"Nghe oai phong lẫm liệt vậy thôi, chứ đầu têu mấy trò nghịch dại luôn là hắn đấy. Mạnh đâu chả biết, chỉ thấy lười thôi. Cứng đầu, thú vui duy nhất là chọc gậy bánh xe và giết chóc. Đẳng cấp trong đẳng cấp, thượng hạng trong thượng hạng của việc khiến lục đục nội bộ ở những vùng khác trở nên gay gắt. Một tồn tại mà cả Thần cũng không dám động chạm." Trích nhận xét của Song Ngư.
Thế đấy!
Phương Đông - một vùng đất khắc nghiệt đến mức hiếm có loài vật nào sống nổi, những kẻ được mệnh danh là bất tử và mạnh nhất - thật ra cũng chỉ bình thường như bao nơi khác, thậm chí còn có phần bệ rạc hơn. Bữa ăn mà còn mỗi người một nơi thì còn gì để nói nữa đây...
-------------------------
Bữa ăn kết thúc nhanh chóng, bày thêm mấy trò chơi nữa rồi một đám cũng đến lúc mệt, thi nhau bỏ về phòng trong tình trạng không còn năng lực phân biệt ngày đêm.
Màn sương mỏng vương trên nền trời xám xám đặc trưng của Phương Đông, tô đậm thêm vẻ lạnh lùng chết chóc. Trong toà lâu đài, mỗi người một suy nghĩ, cả màn đêm dày đặc bao phủ lên cả vùng đất giá lạnh Phương Đông, cũng bao phủ tâm trạng của họ.
Ánh đèn mờ ảo của ban công chiếu sáng vào căn phòng của Xử Nữ. Ngày mai, sau hai trăm hai mươi năm và bốn tháng, không hơn, hắn sẽ gặp lại người phụ nữ ấy. Hắn chưa biết sẽ phải đối mặt với cô thế nào, chỉ có thể dựa vào tính cách của cô mà phòng ngừa vài trường hợp tồi tệ nhất.
Thiên Yết, người phụ nữ hắn yêu điên cuồng, người phụ nữ hắn muốn bảo vệ bằng tất cả khả năng, là mẹ của con hắn, mà giờ, cô và hắn còn không bằng người dưng!
Nhắc đến mới nhớ, nếu Henry mà biết chuyện hai người bọn hắn mỗi người một ngả thì sẽ phản ứng thế nào đây? Hắn không muốn biết. Từ lâu rồi đâu có thấy nó về nhà lần nào đâu!
Xử Nữ nhìn tầng sương mù ngoài cửa sổ, quyết định ngủ sớm một chút, mai còn sức mà chiến đấu.
Khi mặt trời lên, sẽ là một ngày dài...nhỉ? Nghĩ thế, Xử Nữ chìm vào giấc ngủ, như vạn vật chìm vào màn đêm đen đặc của Phương Đông...
-------------------------
* Ý là cả phía Đông và phía Tây
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận