Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thi Sinh Tử, Quỷ Khiêng Quan (Dịch)
  4. Chương 69: Lại thấy thi ngọc

Thi Sinh Tử, Quỷ Khiêng Quan (Dịch)

  • 243 lượt xem
  • 1163 chữ
  • 2023-10-17 22:21:43

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Cuối cùng Trương Thuận vẫn chọn ở lại.

Hoa Cửu Nan dẫn theo Trần Đại Kế và Hổ Oa đi thẳng đến cổng trường.

Nhìn bóng lưng kia trông oanh liệt vô cùng.

Trên đường đi, Trần Đại Kế và Hổ Oa nhặt nửa cục gạch nhét vào trong người.

Trần Đại Kế còn không quên dặn dò :

“Hổ Tử, lát nữa choảng nhau thì chỉ cần đập gạch vào đầu lũ chó ý thôi nhé, đừng có đập vào sau gáy!”

“Không là chết người đấy!”

Hổ Oa rất khẩn trương, cắn chặt răng nói biết rồi.

Đến cổng, một đám người lắc lư vây lại.

Dẫn đầu là tên cao lớn dặt dẹo nói :

“Được đấy, thế mà dám đến thật!”

“Triệu lão đại của bọn tao mời ba đứa bọn mày sang bên kia nói chuyện.”

Trần Đại Kế nhổ cọng cỏ trong mồm ra, ngoác mồm chửi :

“Mẹ chúng mày, đi thì đi, sợ deo’ gì!”

“Bố mày đang muốn tâm sự tuổi hồng với nó đây!”

Mọi người đi khá xa, đi thẳng đến một góc khuất mới dừng lại.

Triệu Phi ôm một cô gái trong lòng, xung quanh là một đám người vây quanh, cười như không cười nhìn ba người Hoa Cửu Nan :

“Ba thằng chó này, lần này rơi vào tay bố mày rồi chứ?”

Trần Đại Kế nhìn một đám người khí thế hừng hực mà chột dạ.

Cu cậu nhẹ giọng nói với Hổ Oa đang run như cầy sấy :

“Hổ Tử, thằng ranh nhà cậu làm công tác tình báo kiểu gì đấy?”

“Má, đây làm gì phải hơn hai chục thằng, nói thế nào cũng phải năm chục é!”

Lúc hai người đang nói chuyện thì Hoa Cửu Nan hờ hững đi đến trước mặt Triệu Phi.

Mãi đến lúc chạm mặt mới dừng.

Cỗ khí thế này doạ cho nữ sinh mà Triệu Phi ôm trong ngực lùi lại mấy bước.

“Triệu Phi, djt con me may*! Ra đây solo với bố!”

(* nguyên văn chứ pé hông dịch bậy đâu hiu hiu)

Đầu tiên là Triệu Phi ngẩn ra, sau đó ngoác mồm ra chửi, cuộn nắm dâmd lại đấm về phía mũi Hoa Cửu Nan.

“Djt me may! Muốn chết!”

Chương trước có nói Triệu Phi có thân hình béo múp mập mạp :

Cao hơn một mét tám, nặng 140 kí lô.

Mượn ưu thế ngoại hình, đánh solo 1:1 với bạn cùng lứa thì cậu ta chưa bao giờ thua!

Mặc dù Hoa Cửu Nan cũng một mét tám mươi mấy, nhưng ở trước mặt Triệu Phi thì trông quá là đơn bạc.

Dùng thuật ngữ chiến đấu hiện đại thì hai bọn họ căn bản không cùng hạng trọng lượng!

Mà kết quả hai người solo lại là Hoa Cửu Nan toàn thắng!

Võ cổ nước ta là kĩ thuật giết người do vô số tiền bối đi trước dùng cả sinh mệnh tổng kết ra.

Hoa Cửu Nan vất vả luyện võ hơn mười năm, còn có thêm một thân da rồng.

Dùng đối phó với người thường như Triệu Phi thì nói thẳng ra là không khác gì lấy đại pháo đi bắn muỗi.

Đơn giản như đan rổ!

Thậm chí có thể nói là lãng phí tài nguyên và sức lực!

Chỉ một cái chạm mặt, Triệu Phi đã bị Hoa Cửu Nan đánh cho ngã gục xuống nền tuyết, xong ăn đá dữ dội.

Đương nhiên Hoa Cửu Nan ra tay cũng rất chú ý chừng mực, cũng không đánh vào mấy chỗ nguy hiểm đến tính mạng.

Triệu Phi ôm đầu, vừa đau đớn kêu thảm vừa rống lên với bọn phe mình :

“Đệt mợ, chúng mày còn ngu ngươi ở đấy làm deo’ gì, lên giúp bố mau!”

Lúc này mấy người khác mới phản ứng kịp, cùng nhau xông lên đánh về phía Hoa Cửu Nan.

Hoa Cửu Nan không sợ chút nào, lặng lẽ rút kim châm ra nhét vào kẽ tay.

Mấy người xông lên gần cậu nhất, bị cậu đấm một phát cùng lúc, cũng bị kim châm đâm vào huyệt vị mà nằm trên tuyết la oai oái.

“Áu đệt mợ, tay tao không động đậy được nữa, gãy mẹ xương rồi!”

“Chân tao, chân tao không có cảm giác gì!”

“Cứu với, nửa người tao mất cảm giác luôn rồi!”

Lúc này Trần Đại Kế với Hổ Oa mới hoàn hồn, rút gạch ra đứng chắn trước mặt Hoa Cửu Nan.

“Djt me chung may, thằng nào dám xông lên, bố đập chetmemay luôn!”

Thực ra cũng không cần hai cu cậu này giúp, mấy người do Triệu Phi mang đến đã bị sự “hung hãn” của Hoa Cửu Nan doạ sợ rồi :

Nói sao thì mấy người này cũng chỉ là mấy cu cậu choai choai mới lớn mà thôi.

Đã gặp đánh nhau mà đánh người ta “tàn phế” luôn bao giờ đâu….

Người bên phe Triệu Phi cũng không dám xông lên nữa, mắt đầy kinh hãi nhìn Hoa Cửu Nan.

Thậm chí có người nhát gan đã bắt đầu chậm rãi lùi về sau.

Nữ sinh mà Triệu Phi dẫn theo, lúc này đã sợ mà ngồi phệt xuống đất, quanh mông ướt rề rề, hiển nhiên là sợ tè ra quần luôn rồi.

Toàn trường tức thì yên tĩnh lại, chỉ có mỗi Triệu Phi vẫn đang bị Hoa Cửu Nan đá mà la oai oái như lợn bị chọc tiết.

Nhưng lúc này Triệu Phi đã bị đánh cho sợ vãi ra rồi, bắt đầu mở mồm xin tha :

“Á á đệt, đừng đánh nữa, phục cậu rồi!”

“Sau này cậu là lão đại!”

“Tôi thấy cậu sẽ đi đường vòng còn không được sao?”

“Hoa lão đại đừng đánh nữa mà, đánh nữa thì tôi chết mất!”

Trần Đại Kế thấy mấy người bị Hoa Cửu Nan đập cho “gãy xương”, lại thấy mặt Triệu Phi mặt đổ đầy máu, lo lắng xảy ra chuyện lớn thì vội mở mồm khuyên :

“Thôi thôi lão đại, tha cho bọn nó đi.”

Lúc này Hoa Cửu Nan mới dừng tay, chậm rãi ngồi xổm xuống, dùng tay cốc đầu Triệu Phi.

Triệu Phi sợ đến nỗi dùng hai tay ôm đầu, hai vai run rẩy :

“Lão đại đừng đánh nữa, tôi phục thật rồi!”

Hoa Cửu Nan cười lạnh :

“Người khác hỏi mày sao lại bị thương thì mày nói thế nào?”

Triệu Phi sợ hãi đáp :

“Tự ngã, mấy đứa bọn tôi đều tự ngã hết!”

Hoa Cửu Nan lại hỏi :

“Chuyện mày đánh Trương Thuận thì giải quyết thế nào?”

Triệu Phi vội đáp :

“Đền tiền! Tôi sẽ trả tiền thuốc thang!”

Cậu mập này thật sự bị sự “hung tàn” của Hoa Cửu Nan doạ sợ rồi, do dự một lát rồi nói tiếp :

“Hoa lão đại, trên người tôi hiện giờ không có nhiều tiền, dùng miếng ngọc này ứng trước.”

“Cậu yên tâm, không phải hàng giả đâu, là người khác tặng cho cha tôi, đáng giá mấy vạn đấy.”

Triệu Phi vừa nói vừa tháo sợi dây chuyền trên cổ xuống rồi đặt trước mặt Hoa Cửu Nan.

Hoa Cửu Nan và Trần Đại Kế vừa nhìn đã ngẩn ra :

Miếng ngọc này không khác gì mấy miếng mà Trần Phu đeo trước kia, đều là ngọc cửu khiếu!

Chỉ là hình dáng khác, là một miếng ngọc ngắn có khoét lỗ ở giữa, bịt một đầu lại.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top