Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thi Sinh Tử, Quỷ Khiêng Quan (Dịch)
  4. Chương 7: Tuyết thi

Thi Sinh Tử, Quỷ Khiêng Quan (Dịch)

  • 240 lượt xem
  • 1161 chữ
  • 2023-10-17 21:18:24

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Quỷ không đầu của đường Thanh Phong nghe vậy thì kinh hô:

“Xương oan hồn?!”

“Không được ăn thứ này!”

Cũng không thể trách sao Thanh Phong kích động như vậy, vì sau khi ăn xương oan hồn, sẽ vĩnh viễn không thể siêu sinh!

Linh hồn lang thang lưu lạc ở nhân gian, mỗi giây mỗi phút đều phải chịu đau đớn vô tận.

Có thể nói là muốn sống không được, chết cũng chẳng xong!

Trong lịch sử dài đằng đẵng của đất nước này, chỉ có mỗi tên điên Hoàng Sào sau khi bại trận ở cốc Lang Hổ từng ăn, sau khi chết thì hoá thành lệ quỷ, dẫn theo tàn hồn bại tướng gây hoạ trăm ngàn năm.

Mãi cho đến lúc Lưu Bá Ôn nổi giận, hắn mới bị trấn áp dưới bia Thủ Dương.

Đêm nay định sẵn tất loạn rồi.

Lúc hai người già kia định ăn xương oan hồn thì trên Tuyết Sơn bỗng truyền đến tiếng ầm ầm, âm thanh hệt như sấm rền.

Lý đại gia hỏi :

“Chẳng lẽ lở tuyết?”

Lung bà bà lắc đầu :

“Không phải lở tuyết, ông nhìn sắc mặt của lũ không sạch sẽ kia đi, chúng nó đang sợ!”

“Quỷ thì không sợ lở tuyết đâu!”

Lúc hai người đang nói thì tiếng rầm rầm như sấm kia đột nhiên dừng lại.

Một cỗ lạnh lẽo từ nền tuyết dưới chân truyền đến.

Chúng quỷ sợ hãi ôm chặt lấy nhau thành một đoàn, dáng vẻ hệt như chim non bị kinh sợ.

Ngay cả kiệu của Ma Y mụ mụ cũng vội vã bay lên không trung.

Lung bà bà cười khổ :

“Lại thêm một vị đại gia hoả từ dưới đất đến rồi!”

“Lần này cho dù chúng ta có ăn xương oan hồn thì cũng chỉ có nước bị nuốt gọn thôi!”

Thời tiết vốn đã cực lạnh, lúc này lại có thể nhỏ nước trực tiếp đông thành băng!

Gió lạnh như thể cũng bị đông ứng, không gào thét vù vù nữa.

Duy chỉ có trăng máu trên bầu trời kia càng thêm diễm lệ, phảng phất có thể rỉ máu bất cứ lúc nào.

Một bóng người cao hơn ba mét từ mặt đất chậm rãi nhô lên.

Xiềng xích đẫm máu trói quanh thân thể người kia.

Phần đuôi của xiềng xích là một chuỗi mười mấy con ác quỷ. Những ác quỷ này gầy đét trơ xương, đang cực lực chịu đựng đau đớn, mắt tràn ngập sợ hãi nhìn theo thân hình cao lớn kia, không phát hé răng phát ra bất cứ tiếng động nào.

Một trong Tứ Lương, quỷ không đầu kinh hô :

“Truyền thuyết là thật! Hắn là tuyết thi!”

Nghe thế, mấy nữ quỷ áo đỏ đang nâng kiệu kia cũng chấn động mãnh liệt.

Ma Y mụ mụ thậm chí còn không dám nói chuyện, cứ như thế biến mất ngay tại chỗ, ngay cả Thường Bát gia đang cuộn tròn trên kiệu cũng bị rớt xuống đất.

Chúng quỷ thì khỏi phải nói, tức thì chạy tán loạn, chỉ để lại mấy người Lung bà bà ngơ ngác nhìn nhau.

Tuyết thi bước mấy bước đến trước mặt Lý đại gia, ánh mắt u ám lặng lẽ quan sát đứa bé trong ngực ông.

Lúc này đứa bé đã ngủ, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào, không nhìn ra bất cứ dị thường nào.

Lý đại gia muốn ôm đứa bé tránh ra nhưng căn bản là ông muốn nhích cũng không nhích nổi.

Không phải chỉ mỗi ông như thế, mà những người khác cũng y chang, không thể nhúc nhích.

Thường Bát gia bị tuyết thi không cẩn thận dẫm lên chỉ có thể lộ ra vẻ mặt đau đớn, không phát ra nổi một tiếng nào.

Quan sát được một lúc, tuyết thi bỗng cứng ngắc ngắt ra một miếng sắt trên người ra, dùng lực kéo mảnh uốn thành một đôi bông tai màu đen tuyền rồi đeo lên tai đứa bé.

Một chút máu tươi chảy ra, đứa bé kia bị đau, lập tức khóc oa oa lên.

Tuyết thi thấy vậy thì lộ ra nụ cười cứng ngắc, sau đó cúi người cõng nữ thi đang nằm trên nền tuyết lên rồi chậm rãi chìm vào lòng đất.

Im mãi đến lúc này thì Thường Bát gia mới kêu thảm :

“Mau cứu ta ra!”

Mọi người cúi đầu nhìn mà kinh ngạc không thôi : mới có một lát ngắn ngủi như vừa rồi, Thường Bát gia bị tuyết thi dẫm lên thế mà nửa thân rắn đã bẹp dí, đóng băng chặt cứng với mặt đất…

Lý đại gia giao đứa bé cho Lung bà bà, ông với Vương Tam cùng nhau nâng Thường Bát gia vào nhà cho băng tan.

Đêm nay xảy ra quá nhiều chuyện, nhiều đến nỗi phải một lúc lâu sau mấy người họ mới có phản ứng.

Vương Tam nghĩ lại mà thấy rùng mình : “Mẹ à, những thứ kia sẽ không quay lại nữa chứ?”

Lung bà bà nhìn đồng hồ : “Không, trời sắp sáng rồi, quỷ có ác đến mấy cũng không dám xuất hiện vào ban ngày đâu.”

Lung bà bà nói xong, cố gắng bình tĩnh lại rồi một lúc sau mới mở miệng nói :

“Thường Bát gia, truyền thuyết kia là thật sao?”

Con rắn bự kia ủ rũ, khó khăn lắc đầu nói :

“Trước kia ta cũng không tin, hiện giờ tuyết thi xuất hiện rồi thì đương nhiên là thật!”

“Nhưng…. nhưng…. tại sao hắn lại chỉ mang nữ thi đi mà không bắt đứa bé cực âm này……”

“Còn để lại…. để lại một đôi bông tai….”

Mọi người đưa mắt nhìn đứa bé đang say ngủ, dưới ánh đèn, đôi bông tai kia phát ra ánh sáng đen quỷ dị.

Lý đại gia không nén được tò mò, hỏi :

“Lung bà, truyền thuyết bà nói là sao?”

“Tuyết thi là gì?”

Lung bà bà vừa bọc chăn cho đứa bé vừa đáp :

“Chuyện này kể ra thì rất dài.”

“Trước mắt chúng ta cần cất nhắc trước, tối mai những thứ không sạch sẽ kia lại đến cướp đứa bé này thì phải làm gì?!”

Vương Tam nghe thế thì suýt khóc ra nước mắt :

“Mẹ, tối mai những thứ kia lại đến nữa sao?”

Lung bà bà thở dài :

“Không chỉ tối mai đâu, trước khi linh hồn đứa bé này cốđịnh thì đêm nào lũ quỷ cũng đến.”

“Mẹ! Vậy linh hồn đứa bé này lúc nào mới cốđịnh?”

Sắc mặt Lung bà bà đầy vẻ bất lực :

“Mở miệng đóng thiên môn.”

“Muốn limh hồn được cố định, thể nào cũng phải đợi đến lúc nó biết nói đã.”

Vương Tam nghe vậy thì bịch một cái ngã ngồi xuống giường đất :

“Vậy không phải thảm quá rồi à?”

“Trước mẹ bảo lúc con lên sáu mới biết nói!”

Lý đại gia nhìn Vương Tam như vậy thì không nhịn được mà cười đùa :

“Thằng nhóc xui xẻo này, cháu ngốc thật đấy.”

“Bình thường thì trẻ con một hai tuổi là biết nói rồi.”

Vương Tam nghe xong cũng không vui nổi, lẩm bẩm :

“Lại còn một hai năm, cứ theo tình hình tối nay thì một hai ngày, chúng ta còn chả chống nổi nữa là!”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top