Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Thị Thần (Dịch)
  4. Chương 2: Thiên phú ma pháp

Thị Thần (Dịch)

  • 507 lượt xem
  • 1772 chữ
  • 2021-08-25 16:35:22

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 

Dịch: Hoangforever

Cả đêm gấp rút lên đường, khiến cho Tiểu Gaia cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Hơn nữa, hắn còn ôm đứa nhỏ có tên là Niết Lan này làm cho cánh tay tê dại đi.

Hắn nói với đại thúc Cát Nhĩ là “dừng lại nghỉ ngơi một chút”, thế nhưng Cát Nhĩ lại trả lời hắn là “ngồi cho vững vào, ôm chặt lấy”, còn về chuyện nghỉ ngơi kia cũng không thấy đả động gì tới.

Đường núi vào nửa đêm vô cùng u ám. Gió thổi qua những phiến cây đung đưa, cùng với những tảng đá có hình thù kỳ lạ càng làm cho bầu không khí càng thêm rùng rợn.Thỉnh thoảng ở trong rừng sâu lại truyền tới từng tiếng dã thú thú khiến cho bầu không khí càng thêm phần quỷ dị, đáng sợ hơn.

Tiểu Gaia từ nhỏ đã sống ở trong thôn trên núi cho nên lá gan của hắn rất to. Dã thú hung mãnh hắn cũng nhìn thấy mấy lần. Thế nhưng giữa cảnh hoang vu rùng rợn như thế này làm cho khuôn mặt nhỏ bé của thằng nhóc hiện ra sự sợ hãi, sắc mặt tái nhợt đi, cuối cùng dứt khoát nhắm nghiền hai mắt lại...

Bạn đang đọc truyện tại website truyenhoangdung.xyz. Truyện do Hoangforever dịch và update tại website truyenhoangdung.xyz.

............

Gaia không nhớ nổi hắn đã ngồi trên lưng ngựa bao lâu rồi, chỉ biết rằng sau này do mệt quá thế là hắn bảo đại thúc Cát Nhĩ dùng dây cương buộc chặt hắn lại, còn hắn thì ngủ thiếp đi.

Khi hắn tỉnh lại... trời cũng đã sáng. Và lúc này hắn cũng không có ngồi trên lưng ngựa nữa mà đang ở trong ngực của đại thúc Cát Nhĩ. Bên cạnh đại thúc còn có Niết Lan và Sa Đức.

Niết Lan thấy Gaia đã tỉnh lại, trên khuôn mặt đáng yêu liền nở ra nụ cười:

“Gaia ca ca, sắp tới trấn Đa Mật rồi.”

Còn Sa Đức thì bĩu môi lại, không nói gì. Giống như kiểu hắn đối với cái lần bị Tiểu Bá Vương Gaia đánh cho nhừ từ kia vẫn còn chưa phục vậy.

“Đại thúc Cát Nhĩ, ngựa đâu?”

Gaia tỉnh dậy phát hiện không thấy ngựa nữa, 3 người bọn họ đang còn đi bộ.

“Mệt quá chết rồi... Con ngựa kia dù sao cũng đã có tuổi.”

Cát Nhĩ nói.

“Chết rồi? Vậy chúng ta làm sao trở về được?”

Gaia hỏi.

“Không thể về... A, không không, ý của ta là, các ngươi còn phải học ở trên trấn một đoạn thời gian dài nữa, sau khi học xong ta sẽ mua một con ngựa tốt đưa các ngươi trở về.”

Ánh mắt Cát Nhĩ xoay chuyển, thậm chí trong hốc mắt còn có chút ươn ướt.

Đi bộ đại khái tầm hơn 1 giờ, cuối cùng cũng tới được trấn Đa Mật.

Trấn Đa Mật cũng nằm trong một cái thung lũng của dãy núi Ralis. Thế nhưng thung lũng này rộng hơn và tài nguyên cũng dồi dào hơn. Cho nên nơi này dần dần phát triển thành một cái trấn nhỏ, có chừng mấy vạn nhân khẩu.

Ba đứa nhỏ cũng là lần đầu tiên tới trấn. Hai đôi mắt to tròn sáng ngời chớp chớp, tò tò nhìn mọi thứ xung quanh. Nếu như không phải bị đại thúc Cát Nhĩ quản thúc, có lẽ bọn chúng đã sớm chạy nhảy tung tăng rồi.

Cát Nhĩ dẫn ba đứa nhỏ vào ăn một chút gì đó, sau đó dẫn tới chỗ trưởng trấn. Sau khi bảo ba đứa nhỏ đứng ở ngoài đợi, hắn đi vào trong nói chuyện với trưởng trấn và kể lại mọi chuyện đã xảy ra. Hai con mắt ngân ngấn nước mắt.

Gaia cũng là lần đầu tiên nhìn thấy căn nhà lớn như vậy. Hắn ở một cái thôn nghèo, toàn thấy mấy căn nhà lụp xụp, làm gì thấy được căn nhà nào to lớn, hoành tráng như thế này. Ngay tới cả Niết Lan vẫn luôn nghe lời cha nàng cũng không nhịn được sờ tay chạm mó lung tung.

Cát Nhĩ và trưởng trấn nói chuyện với nhau rất lâu. Cuối cùng hai con mắt đỏ hoe bước ra ngoài. Còn trên gương mặt lão trưởng trấn thì hiện ra sự u sầu. Khi nhìn thấy ba đứa nhỏ , hắn miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, nói:

“Chỉ còn dư lại 3 đứa nhỏ này?”

“Đúng vậy a! Trưởng trấn đại nhân, Sa Đức có thể phóng thích ra được đấu khí. Còn Gaia, A! Đúng rồi, đại nhân Bruce có nói Gaia có thể trở thành Ma Pháp Sư.”

Cát Nhĩ nói xong liền xoay lưng lại, len lén dùng tay gạt đi nước mắt, giống như sợ bọn nhỏ nhìn thấy được.

“A! Ta lập tức đi xin ý kiến đại nhân Bruce!”

Trưởng trấn cũng có chút kích động nói.

Một Ma Pháp Sư đối với một trấn nhỏ hoang vắng mà nói cũng rất là hiếm thấy, cũng khó trách trưởng trấn lại lộ ra vẻ kích động như vậy.

Bruce chính là vị Ma Pháp Sư mà ngày đó Gaia gặp phải. Hắn là một gã Ma Pháp Sư trung cấp, ở trên trấn này tiếng tăm lừng lẫy, uy vọng cực cao, liền ngay tới cả trưởng trấn gặp hắn còn phải gọi là một tiếng đại nhân.

Bruce năm nay đã ngoài 60 tuổi, trên tay cầm một cây mộc trượng, đầu đội mũ ma pháp, một thân mặc toàn đồ đắt tiền làm cho mắt của ba đứa nhỏ sáng lên.

“A! Là đứa nhỏ kia sao! Ta nhớ ra rồi, hắn quả thật có thể trở thành Ma Pháp Sư. Thế nhưng do ngày đó ta đang vội, cũng không có thời gian giám định thiên phú ma pháp cho hắn.”

Bruce lập tức nhận ra Gaia. Trên khuôn mặt nở ra nụ cười hiền lành, nói.

“Thiên phú ma pháp là cái gì vậy?”

Hầu hết mọi người đối với Ma Pháp Sư đều vô cùng cung kính. Thế nhưng Gaia thì giống như nghé con mới đẻ không sợ cọp, hắn nhìn thẳng vào mắt Bruce hỏi.

“A! Thiên phú ma pháp sao ? Tức là Ma Pháp Sư vào lúc 7-8 tuổi thức tỉnh ra một loại năng lực đặc thù. Năng lựa này có phân chia cao thấp, yếu hay mạnh còn phụ thuộc vào vị Ma Pháp Sư đó câu thông với nguyên tố trong thiên địa như thế nào... A, trước tiên để ta kiểm tra đo lường thiên phú ma pháp cho ngươi cái đã.”

Bruce sau khi hơi giải thích một chút, cũng không có nói gì thêm nữa, mà lấy ra một quả cầu ma pháp đặt ở trên lòng bàn tay, sau đó hắn thả tay ra, quả cầu ma pháp rơi xuống.

Gaia nhìn thấy vậy sợ quả cầu ma pháp rơi xuống vỡ liền đưa tay ra đỡ. Thế nhưng sau đó hắn liền kinh ngạc phát hiện ra rằng quả cầu cũng không có rơi vào tay mình mà lơ lửng ở giữa không trung. Khuôn mặt đáng yêu hiện ra bên trong quả cầu trong suốt.

“Wow, thật là thần kỳ.”

Ba đứa nhỏ gần như cùng lúc kêu lên. Mà Cát Nhĩ ở một bên cũng chưa có bao giờ nhìn thấy một màn thần kỳ như vậy, trên khuôn mặt cũng hiện ra sự bất ngờ.

“Đây cũng chỉ là ma pháp Phong hệ đơn giản. Tới, đem tay mình đặt lên quả cầu...”

Bruce cười cười giải thích.

Gaia chớp chớp con mắt, nhìn thấy một màn thần kỳ như vậy ý định trở thành Ma Pháp Sư của hắn lại càng thêm kiên định hơn nữa. Hắn run rẩy đưa bàn tay bé nhỏ của mình ra, giống như sợ phát huy không được tốt, hắn còn cố tình xoa xoa tay lên quần áo, sau đó mới kích động đặt tay lên phía trên quả cầu.

“Thật là sáng! Thật là sáng!”

Trưởng trấn không nhịn được kêu lên một tiếng.

Đúng vậy! Khi Gaia động vào quả cầu ma pháp kia, ánh sáng mềm mại liền chiếu lên khuôn mặt non nớt của hắn.

Bruce cũng vui mừng cười tươi. Đem quả cầu ma pháp đã phát sáng kia thu lại, sau đó hướng về phía Gaia nói:

“Lại dùng tay sờ sờ quả cầu ma pháp kia xem?”

“Đại nhân Bruce, đây là?”

Cát Nhĩ không hiểu hỏi. Trong lòng thì thầm nghĩ, chẳng lẽ phải đem toàn bộ 5 quả cầu ma pháp ở đây phát sáng toàn bộ mới có thể trở thành Ma Pháp Sư được sao?

“Có thể khiến cho quả cầu ma pháp sáng lên đã nói rõ lên một điều rằng hắn có thiên phú ma pháp cơ sở nhất. Nhưng ánh sáng này cho thấy hắn có thiên phú ma pháp rất yếu, chỉ có thể đủ tư cách để trở thành một Ma Pháp Sư. Còn sau này muốn trở thành Ma Pháp Sư cao cấp, khả năng cũng không lớn. Nếu như có thể thắp sáng hai quả...Ừm, ta lúc trước khảo nghiệm cũng là thắp sáng lên hai quả cầu.”

Bruce cười giải thích. Khí chất tôn quý nho nhã tỏa ra không khỏi khiến cho Gaia vô cùng ngưỡng mộ.

Niết Lan và Sa Đức nhìn một màn kỳ diệu này không khỏi có chút kích động trong lòng. Hận không được để mình cũng đi tới sờ sờ lên quả cầu ma pháp, đem những quả cầu ma pháp kia thắp lên những ánh sáng đẹp đẽ.

Cát Nhĩ mới vừa chết tâm, nghe thấy Bruce nói như vậy liền thả lỏng tâm tình ra. Có thể trở thành Ma Pháp Sư là được rồi. Cho dù chỉ là Ma Pháp Sư sơ cấp cũng đủ để đối phá với đám ma thú xâm phạm thôn kia.

Hơn nữa Cát Nhĩ cũng không có ôm hy vọng quá lớn vào Gaia, trở thành Ma Pháp Sư cao cấp?? Đó là một thứ quá xa vời, không thể với tới được. Phải biết rằng vị Bruce này cũng mới chỉ là Ma Pháp Sư trung cấp. Thế nhưng mà hắn đã nổi tiếng xa gần ở khu vực này rồi.

Gaia nghe thấy tim hắn đập “thình thịch thình thịch”. Nếu như có thể thắp sáng hai quả cầu...Hắn có thể giống như vị Ma Pháp Sư tôn quý đang ở trước mặt này, có thể khiến chođồ vật trôi nổi tùy ý, lại có thể bảo vệ được người dân trong thôn không bị ma thú quấy nhiễu nữa.

Bàn tay nhỏ của hắn không khỏi bịn rịn mồ hôi rơi ra. Hắn lại đem tay xoa xoa vào áo lần nữa, sau đó dè dặt đưa bàn tay đặt lên quả cầu...

Những người khác cũng nín thở, ngưng thần nhìn động tác của Gaia. Họ cũng không dám thở mạnh ra, sợ hành động của mình ảnh hưởng tới kết quả của Gaia.

---

Chú thích: Gaia: Cái Á, Che Á.

Saunders: Sa Đức, Shad.

Cát Nhĩ: Gey, Jill.

Mông Đức: Mond, Mondela.

Bruce: Bố Lỗ Tư,

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top