Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Tiên Hiệp
  3. Thiên Cơ Điện (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 19: Quyết tâm 1

Thiên Cơ Điện (Dịch) (Đã Full)

  • 264 lượt xem
  • 936 chữ
  • 2023-03-07 22:51:07

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Chạy!

Chạy không ngừng nghỉ!

Chạy hết tốc lực!

Ba người Thanh Lâm, Tân Tiểu Diệp, Ninh Dạ chạy thục mạng.

Thậm chí bọn họ không dám bay, chỉ có thể chạy như điên trên mặt đất.

Mỗi lần Tân Tiểu Diệp muốn quay đầu lại, đều bị Ninh Dạ ngăn cản.

Không thể quay đầu!

Quay đầu lại thì sẽ mềm lòng, sẽ không khống chế được bản thân, muốn giết trở về!

Tân Tiểu Diệp khóc rống lên, Ninh Dạ bèn cõng cô trên lưng, lại kéo Thanh Lâm bỏ chạy.

Nhưng cho dù thế Thanh Lâm vẫn không chạy nổi,của ứ như có thứ gì đó đang kéo chân hắn, hai chân hắn nặng như đeo chì.

Rõ ràng hắn đã thoát khốn, thực lực lại mạnh hơn Ninh Dạ, tốc độ nhanh hơn Ninh Dạ, nhưng cho dù thế hắn lại bị Ninh Dạ kéo đi.

Một đêm chạy liền tám trăm dặm.

Mãi tới khi thân thể tu sĩ cũng không thể chạy nổi, ba người mới kiệt sức ngã gục trong rừng hạnh.

“Sư phụ...” Thanh Lâm đau đớn nhắm hai mắt lại.

Còn Tân Tiểu Diệp, cô đã khóc tới gần tắt thở, mặt mày ảm đạm, đôi mắt to xinh đẹp đã khóc tới mức sưng bằng quả đào.

Ninh Dạ nhìn bọn họ, khẽ thở dài, kéo lê thân thể mệt mỏi tới dòng suối bên núi lấy chút nước: “Sư huynh, sư tỷ, uống đi.”

Thanh Lâm nhìn vốc nước kia, đột nhiên gạt tay Ninh Dạ đi, đấm thẳng vào mặt y.

Ninh Dạ bị hắn đánh như vậy, ngây ngốc. Thanh Lâm đã lao tới tay đấm chân đá lên người y: “Đều tại ngươi! Đều tại ngươi! Nếu không tại ngươi, Thiên Cơ môn ta đã chẳng bị diệt môn!”

Ngược lại, Tân Tiểu Diệp đã đau thương tới cực điểm lại chẳng làm gì, chỉ nhìn Ninh Dạ bị đánh.

Không phải vì cô yêu quý Ninh Dạ mà vì lòng người đã chết, coi vạn vật như tro bụi.

Cũng là đau thương, Thanh Lâm là tức giận, Tân Tiểu Diệp lại là cõi lòng đã chết, chỉ có Ninh Dạ vẫn bình tĩnh.

Bị đánh như vậy nhưng Ninh Dạ không hề phản kháng, chỉ để mặc Thanh Lâm.

Y nói: “Nếu làm vậy có thể giúp huynh dễ chịu hơn, vậy huynh cứ làm đi. Thế nhưng huynh phải nhớ kỹ, huynh chỉ có một cơ hội phát tiết này thôi.”

Cái gì?

Thanh Lâm ngơ ngác, tay chân bất giác ngừng lại.

Ninh Dạ nói: “Chúng ta còn rất nhiều chuyện phải làm, để đạt được mục tiêu, từ nay trở đi hai người nhất định phải học cách vứt bỏ mọi tình cảm cá nhân để suy nghĩ vấn đề.”

“Vứt bỏ mọi tình cảm cá nhân? Thanh Lâm lắc đầu một cái, hắn tóm lấy cổ áo Ninh Dạ, đẩy hắn lên cây: “Ngươi có còn là người nữa không? Ngươi có còn tình cảm hay không? Ngươi nói vứt bỏ mọi tình cảm là sao? Ngươi định không báo thù cho sư phụ à?”

“Hoàn toàn ngược lại, là vì không như vậy thì không báo thù được.” Ninh Dạ nhìn hắn nói.

Ánh mắt y hết sức bình tĩnh, khiến Thanh Lâm cảm nhận được một quyết tâm cực kỳ đáng sợ.

Hắn buông tay, lùi lại vài bước: “Ngươi định làm gì?”

Ninh Dạ sửa lại cổ áo: “Hạo Thiên môn, Thái Âm môn, Hắc Bạch thần cung, đây là ba trong Cửu Đại Tiên Môn. Trong ba môn phái này, chỉ riêng cấp bậc của sư phụ đã có thể tìm được vài chục vài trăm người, chưa nói tới những kẻ như Nhạc Tâm Thiện, Viêm Dung Lão Tổ, cao tới tận bầu trời, như mặt trời mặt trăng, xa tới mức không thể với tới. Muốn tiêu diệt đại môn phái như vậy không thể chỉ dùng nghĩa khí hay nắm tay là làm được.”

Thanh Lâm nhìn y, không nói một lời.

Ánh mắt Tân Tiểu Diệp lại dần dần cháy lên một tia sáng.

Cõi lòng đã úa tàn bị Ninh Dạ châm một mồi lửa.

Ninh Dạ tiếp tục nói: “Muốn giải quyết đại môn phái như vậy chỉ có một cách... Chính là xâm nhập vào nội bộ bọn chúng, làm chúng tan rã từ bên trong.”

Cái gì?

Thanh Lâm không thể tin nổi nhìn Ninh Dạ: “Ngươi định nương nhờ vào môn phái kẻ địch?”

“Đệ nói rồi, đây là báo thù.” Ninh Dạ nói: “Trên đường tới đây đệ đã suy nghĩ rất kỹ, đây là cách duy nhất.”

Thanh Lâm cũng dần dần tỉnh táo lại: “Làm sao ta biết có phải ngươi cố ý gia nhập vào kẻ địch không?”

Ninh Dạ đột nhiên tát thẳng vào mặt Tân Tiểu Diệp.

Cái tát này rất nhanh, nhanh tới mức không kịp che tai, khiến Thanh Lâm choáng váng.

Ninh Dạ đã trầm giọng: “Sư huynh, đệ kính huynh là sư huynh của đệ, đối xử với đệ rất tốt, vì vậy đệ luôn tôn trọng huynh. Đệ có thể hiểu được tâm trạng của huynh, thế nhưng từ nay trở đi tốt nhất huynh nên học cách động não! Tình cảm đối với sư môn thân thiết không thể hiện qua việc kêu gào hay chịu chết, mà là ở hành động!”

Nhìn sắc mặt tức giận của Ninh Dạ, Thanh Lâm đã dần hiểu được.

Tuy thực lực của Ninh Dạ thấp hơn hắn, thế nhưng thời khắc này y mới giống sư huynh của mình.

Nhẹ nhàng lau nước mắt, Thanh Lâm gật đầu: “Là huynh tức giận quá mức, nói không lựa lời, sư đệ giáo huấn đúng lắm. Vậy đệ nói đi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào?”

Ninh Dạ lật tay một cái, một vật đã xuất hiện trong tay hắn.

Đó là một tòa đại điện phong cách cổ xưa, hết sức cổ kính, chỉ có điều đã rất rách nát.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top