- Đây là người có vẻ mặt tự tin kia sao?
Khôi phục lại, Hồng Vân đan sư ổn định lại hơi thở.
Người ở trong ngọc tinh tự tin nhìn xa trông rộng, đối với luyện đan có lý giải sâu đậm. Người trước mắt này ủ rũ, mắt đỏ như máu...
Đây là bị người nấu sao?
Luyện đan sư, cả ngày tiếp xúc với dược liệu. Đối với việc bảo dưỡng bản thân thường đặc biệt chú trọng. Bình thường sẽ không để cho mình đặc biệt mệt mỏi rã rời. Hơn nữa... luyện đan sư là chức nghiệp đứng đầu thượng tam phẩm, để ý tới hình tượng và uy nghiêm bản thân. Đã bao giờ thấy một luyện đan sư chính thức đi ra với mắt nhìn như gấu mèo?
Cũng thật không có phong độ.
Không chỉ hắn nghi ngờ, đám người Âu Dương đan sư cũng lộ ra vẻ mặt cổ quái.
Mình thực sự bị người này tranh luận tới thương tích đầy mình? Hận không thể có kẽ nứt để chui vào sao?
Quá mất mặt...
...
Trương Huyền không biết trong đầu mọi người đang miên man suy nghĩ, đi vào gian phòng. Nhìn thấy được hơn mười vị luyện đan sư của toàn bộ Thiên Huyền vương quốc đều đang ở đây, hắn cũng cảm thấy có chút kỳ quái.
Những luyện đan sư này bình thường đều bận rộn nhiều việc, muốn tập trung đủ, cơ bản không quá dễ dàng. Trước đây để sát hạch cho hắn, đã phải triệu tập trước một ngày, mới có mười người tới. Thế nào ngày hôm nay tất cả đều ở trong này?
Chỉ có điều, tới nhiều luyện đan sư hơn nữa cũng không có quan hệ gì với hắn. Trương Huyền lắc đầu không tiếp tục để ý nữa. Hắn cố kìm nén cảm giác mệt mỏi rã rời trên người, đi vài bước đến trong đại sảnh.
- Âu Dương hội trưởng, đồ ta muốn mua đã tới chưa?
- Đến rồi. Ở đây...
Âu Dương hội trưởng lấy đồ Hồng Vân đan sư vừa tới ra.
Đan dược tam phẩm Phá Âm đan và máu Cự Tê thú tiên thiên.
Tiếp nhận đồ xong, sắc mặt Trương Huyền vui mừng, thu vào chiếc nhẫn trữ vật Hắn lập tức đưa kim phiếu đã chuẩn bị xong ra.
- Từ biệt...
Thấy đối phương kiểm tra xong, không có vấn đề gì, hắn tính rời khỏi đó.
Hắn thật sự quá mệt mỏi. Mấy thứ này đến thật tốt. Hắn mau chóng lấy về cho Triệu Nhã, Viên Đào sử dụng, sau đó là có thể an tâm ngủ một giấc.
- Trương Huyền đan sư khoan hãy đi...
Hồng Vân đan sư kịp phản ứng, đứng dậy.
- Ngươi là ai?
Đang mệt mỏi rã rời ngủ gà ngủ gật, lại thấy có người ngăn cản, Trương Huyền có chút mất hứng.
- Tại hạ Hồng Vân... có một nghi vấn trên phương diện luyện đan, còn muốn hỏi một chút. Mong rằng Trương Huyền đan sư có thể trả lời...
Hồng Vân đan sư nói.
Nhìn xong nội dung trong ngọc tinh ghi chép, hắn đối với người thành công tranh luận đan trước mắt này, đã có bảy, tám phần tin tưởng. Chỉ có điều, hắn vẫn phải trực tiếp hỏi thăm mấy vấn đề, xác nhận có nghi ngờ dối trá hay không.
- Không rảnh!
Trương Huyền bĩu môi một cái:
- Ta cũng không phải lão sư của ngươi. Có nghi vấn gì đi đọc sách đi, tìm ta làm gì? Đi chỗ nào mát mẻ mà đợi...
Nói đùa, không nhìn thấy đang ta vội sao? Ta phải về nhà ngủ. Ai có thời gian trả lời vấn đề của ngươi? Tại sao lại không năng lực quan sát như vậy?
Lại nói... ngươi là ai chứ?
Tùy tiện một đan sư nào có vấn đề cũng hỏi ta, ta còn không mệt chết sao?
Ầm!
Các luyện đan sư trong phòng đều lảo đảo.
Âu Dương hội trưởng thiếu chút nữa bị một cục đờm làm nghẹn chết.
Đại ca, vị này chính là luyện đan sư nhị tinh do phía trên phái tới đặc biệt điều tra ngươi. Ngươi không ngờ lại bảo hắn tìm chỗ nào mát mẻ đợi...
- Khụ khụ!
Cố nén kích động muốn nôn ra máu, Âu Dương hội trưởng liền vội vàng tiến lên:
- Trương Huyền đan sư, vị Hồng Vân đan sư này là luyện đan sư nhị tinh do tổng bộ phái tới...
- Luyện đan sư nhị tinh?
Trương Huyền sửng sốt, liếc mắt thoáng nhìn người trước mắt. Mí mắt đầy mệt mỏi rã rời của hắn nâng lên:
- Được rồi. Có gì cần hỏi thì hỏi đi. Ta còn không có thời gian...
- ...
Âu Dương hội trưởng.
- ...
Rất nhiều luyện đan sư.
Người ta là tới kiểm tra ngươi. Ngươi làm thế nào lại giống như hỏi thăm học tập ngươi vậy? Mấu chốt nhất chính là... ngươi không có thời gian. Vội em gái ngươi sao? Ngươi rốt cuộc có ý thức được tình cảnh khó khăn của mình hay không? Một khi sát hạch không thông qua, đối phương lại có thể loại bỏ thân phận luyện đan sư của ngươi...
Mọi người chấn động kinh ngạc, Hồng Vân đan sư cũng đầy phiền muộn. Nếu không phải mình xem qua đối phương trong ngọc tinh ghi chép, chỉ sợ đã sớm phát điên.
- Ở trong quá trình chế luyện Hồi Tức đan nhất phẩm, bình thường sau khi xuất hiện thành đan, đan dược có tình trạng bị vàng. Ta muốn hỏi một chút, cái này giải quyết như thế nào?
- Đã là luyện đan sư nhị phẩm, cái này cũng không hiểu sao? Hồi Tức đan có thể khôi phục lực lượng tiêu hao của con người. Dược liệu cần chủ yếu là Bạch Tịch thảo. Thứ này toàn thân trắng như tuyết. Khi vừa tiếp xúc với chân khí của con người, sẽ lại biến thành màu vàng nhạt. Đó không phải là bởi vì dược liệu có vấn đề, mà bởi vì chân khí con người có quá nhiều tạp chất. Nếu như là chân khí càng tinh thuần, sẽ không xuất hiện loại tình huống này nữa. Nếu muốn đan dược không bị vàng, rất đơn giản. Thời điểm chế luyện đan dược, thêm một vị Thanh Dương hoa. Thứ này có thể hấp thu tạp chất trong chân khí, có thể khiến Bạch Tịch thảo không thay đổi màu sắc...
Trương Huyền tùy ý khoát tay áo.
Sách màu vàng khiến cho biến nội dung tất cả sách hắn xem được ở tàng thư khố cấp cao và cấp thấp, trở thành trí nhớ của mình, thấu hiểu đạo lí, giải thích đơn giản đến cực điểm. Ngay cả Thiên Đạo Đồ Thư Quán hắn cũng không cần sử dụng, đã có thể thuận miệng chỉ điểm.
Chủ yếu cũng bởi vì đối phương hỏi thăm chính là kiến thức về đan dược nhất phẩm. Nếu hỏi cao cấp hơn một chút, hắn cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
- Thanh Liên hoa làm nguyên liệu thuốc chính chế luyện đan dược, mùi đắng. Thêm vào cam thảo lại dễ dàng nổ lò. Vấn đề này giải quyết như thế nào?
Hồng Vân đan sư nói tiếp.
- Thanh Liên hoa mùi đắng là bởi vì màu vàng phía trên đài sen. Thứ này không có tách dụng đối với luyện dược. Chỉ cần lau đi, cái gì cũng không cần thêm, đan dược sẽ không đắng nữa, ngược lại mang theo vị ngọt. Thêm cam thảo là thừa, tất nhiên sẽ nổ lò.
Trương Huyền nhìn đối phương đang ngây ra như kẻ ngốc:
- Ngươi là luyện đan sư nhị phẩm, ngay cả cái này cũng không hiểu, vậy sát hạch lên thế nào?
...
Hồng Vân đan sư nghẹn một hơi.
- Được rồi. Nếu như chỉ có mấy vấn đề này, tàng thứ khố của công hội cao cũng có. Không có việc gì làm, xem nhiều sách một chút. Ta còn có việc, đi trước...
Trương Huyền ngáp một cái, lại đi ra ngoài.
Hắn cảm thấy lại không được ngủ, làm không tốt cũng sẽ chết.
Nhìn hành động này của hắn, vẻ mặt Hồng Vân đan sư vặn vẹo.
Ngươi tôn trọng ta một chút có được hay không?
Bất kể nói thế nào, ta cũng là luyện đan sư nhị tinh từ tổng bộ tới, cao hơn ngươi một cấp bậc. Những người khác nhìn thấy ta, đều sớm chờ đợi, lễ độ cung kính. Ngươi thì hay rồi, mí mắt còn không nâng ra lên. Nói chuyện với ta còn bảo ta tìm nơi nào mát mẻ chờ, xem nhiều sách một chút...
Ta xem em gái ngươi ấy!
Ta đang sát hạch ngươi, lẽ nào ngươi không có nhìn ra sao? Những đáp án này ta đương nhiên biết...
Trong lòng phiền muộn, hắn lộ ra một chút mất hứng, nhướng mày.
- Đừng đi vội. Vấn đề này, chỉ cần ngươi trả lời được... ta sẽ không hỏi thêm nữa. Hơn nữa, Phá Âm đan và máu của Cự Tê thú có thể miễn phí tặng cho ngươi, không cần tiền.
Lời vừa nói xong, hắn đang suy nghĩ đối phương có đáp ứng hay không, đã thấy Trương Huyền chẳng biết từ lúc nào đứng ở trước mắt, vẻ mệt mỏi rã rời trong mắt biến mất sạch sẽ, lộ ra tinh quang:
- Lời ngươi nói là sự thật?
Phá Âm đan và máu của Cự Tê thú là dược liệu tốn hết hai nghìn ba trăm vạn kim tệ. Nếu như có thể miễn phí, quả thực quá tốt.
Có thể tiết kiệm được một khoản lớn...
- Ngươi... dung tục!
Hồng Vân đan sư tức tới mức thổi râu mép bay lên.
Vừa rồi nói chuyện với hắn, mí mắt đối phương cũng không muốn nâng lên. Vừa nghe được có thể miễn phí, đối phương hưng phấn đến mức sắp nhảy cẫng lên...
Hắn đường đường là luyện đan sư nhị tinh ở trong lòng đối phương, tự nhiên thua một đống kim tệ...
Suy nghĩ một chút cũng làm cho người ta phát điên.
Thật ra Trương Huyền sẽ có loại hành động này, ngược lại không phải cố ý làm ra vẻ.
Mà hiện tại, giá trị quan của hắn vẫn là nhân viên quản lý thư viện ở địa cầu, còn chưa thật sự dung hợp với dị giới. Đối với luyện đan sư nhị tinh gì đó, hắn không có mấy khái niệm. Cho dù lợi hại hơn nữa... lại làm sao có thể thực tế bằng có tiền?
Không thấy hắn vì kiếm hai ngàn vạn kim tệ này, đã tiêu hao bao nhiêu tế bào não sao...
- Vấn đề này là... thời điểm ta chế luyện tinh Nguyên Đan, mỗi lần đều sẽ nổ lò...
Hồng Vân đan sư nói ra vấn đề của hắn.
Nghe được vấn đề này, tất cả đám người Âu Dương thành đều sửng sốt. Mỗi một người đưa mắt nhìn nhau.
Tinh Nguyên đan... đây chính là đan dược nhị phẩm đỉnh cấp, có thể bổ sung tinh khí thần hao tổn trong cơ thể người. Có lời đồn đại, cho dù luyện đan sư tam tinh cũng rất khó có thể dễ dàng chế luyện ra.
Hồng Vân đan sư không ngờ hỏi một luyện đan sư nhất tinh, làm thế nào chế luyện đan dược nhị phẩm đỉnh cấp...
Điều này cũng quá vô sỉ.
Rõ ràng vượt quá ranh giới...
Nhìn thấy được ánh mắt của mấy người, mặt Hồng Vân đan sư đỏ lên.
Nói thật, hắn cũng bị Trương Huyền chọc tức, muốn gõ một cái. Ngươi không phải rất lợi hại sao? Ta ném ra một vấn đề ngay cả ta, luyện đan sư nhị tinh cũng không giải quyết được, xem ngươi trả lời như thế nào?
Không trả lời được, ta lại giáo huấn ngươi một trận, cho ngươi bỏ đi dáng vẻ kiêu ngạo, để cho ngươi biết, nói chuyện với luyện đan sư nhị tinh, đáng lẽ phải là thái độ thế nào.
- Tinh Nguyên đan?
Trương Huyền chưa từng xem qua sách của luyện đan sư nhị tinh, tên đan dược này cũng không biết. Hắn còn tưởng rằng đó là một loại thuốc hiếm, mình kiến thức nông cạn không biết, nên cũng không quá để ý.
Đương nhiên, cho dù biết, hắn khẳng định cũng không để ý. Dù sao, hắn cũng không phải dựa vào kiến thức giải quyết. Hắn chuyển kiếp tới chưa đầy nửa tháng. Cho dù có loại máy nói dối Thiên Đạo Đồ Thư Quán này, tốc độ hắn tiếp nhận kiến thức rất nhanh, nhưng khẳng định không thể nào so sánh được với những luyện đan sư sống mấy chục năm.
- Đi luyện đan, để cho ta xem một chút...
Trong lòng có tính toán, Trương Huyền tùy ý khoát tay áo.
- Được!
Nghe giọng điệu của hắn giống như bảo mình đùa giỡn khỉ, Hồng Vân đan sư càng phiền muộn hơn. Trong lòng âm thầm quyết định, một khi hắn nói không nên lời, cố gắng giáo huấn một trận. Lúc này, Hồng Vân đan sư mới đến phía trước lô đỉnh, lấy dược liệu từ trong chiếc nhẫn trữ vật ra, chuẩn bị bắt đầu.
Tinh Nguyên đan, trong đan dược nhị tinh là một loại đan được bán rất chạy. Bởi vì hắn không chế luyện thành công, vẫn luôn mang theo dược liệu bên người, thường xuyên nghiên cứu. Muốn lấy ra cũng không khó.
Hừng hực!
Lò lửa thiêu đốt, tinh luyện dược liệu.
Hồng Vân đan sư vừa ra tay, quả nhiên xuất hiện sự khác biệt. Không hổ danh là luyện đan sư nhị tinh. So với đám người Trần Tiêu đan sư còn cường đại hơn rất nhiều. Bất kể là khống chế đối với dược liệu hay là khống chế đối với lò lửa, cùng với tinh luyện dược liệu... đều không thể so sánh nổi.
Loại dược vật giống nhau ở trong tay hắn lại giống như nước chảy mây bay, tập trung vào lô đỉnh, dưới lò lửa thiêu đốt sôi trào, rất nhanh lại xuất hiện mùi đan dược rất nồng.
Mùi đan dược này linh khí mười phần, khiến người ta chỉ ngửi vào một hơi, lại cảm thấy thân thể hoạt bát, thoải mái hơn rất nhiều.
Trương Huyền liên tục không ngủ năm ngày năm đêm, có chút mệt nhọc. Vừa ngửi một cái, hắn cũng cảm thấy thư thái hơn nhiều, mắt hình như cũng bớt đỏ.
Ầm ầm!
Chỉ có điều, lại ở thời điểm mùi đan đạt được nồng đậm nhất, đột nhiên thoáng ngừng lại. Một lực lượng hung bạo phun mạnh ra. Lô đỉnh trước mắt không chịu nổi, ầm ầm nổ tung.
Răng rắc!
Một đống đan dược hỏng văng ra ngoài, cháy đen giống như than.
Luyện đan thất bại, hơn nữa còn là kinh khủng nhất... nổ lò!
Nếu không phải mọi người đã sớm có sự đề phòng, sợ rằng đều sẽ bị khí tức bạo ngược trong đó nổ cho tổn thương.
Bị khí tức nổ mạnh phun trúng, toàn thân Hồng Vân đan sư đen xì, tóc dựng đứng. Bộ dạng giống như bị sét đánh. Hai tay hắn để ở sau lưng, nhìn lại.
- Ta luyện xong. Ngươi nói một chút xem, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra...
------oOo------
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận