- Xuất hiện rồi?
Lục Tầm quay đầu lại nhìn về phía bằng hữu tốt.
- Đúng. Ngày hôm nay đám người Lưu sư vừa vặn từng tới thăm hỏi. Cùng đi còn có Thẩm Truy bệ hạ. Sau khi tiến vào viện không lâu, ba danh sư lại đi ra, thái độ vô cùng cung kính. Xem ra vị Dương sư này nhất định là danh sư. Hơn nữa cấp bậc chỉ có cao chứ không thấp hơn đám người Lưu sư...
Vương Siêu nói ra tin tức biết được.
- Còn cao hơn Lưu sư... Vậy chẳng phải là danh sư nhị tinh sao?
Hai mắt Lục Tầm tỏa sáng:
- Nhanh chuẩn bị một chút, chúng ta cũng đi tới thăm hỏi...
Hắn chờ chính là cơ hội này. Một khi được vị Dương sư này nhìn trúng, tuyệt đối có thể giang cánh bay lượn, một lần bay lên trời.
- Ừ!
Vương Siêu gật đầu, lập tức lộ ra vẻ mặt giống như trái mướp đắng:
- Tin tức này truyền ra, người muốn đi tới thăm hỏi Dương sư rất người. Ta sợ không tới phiên chúng ta!
- Hơn nữa, quy định của Dương sư, nói vậy ngươi cũng nghe nói tới. Muốn thăm hỏi, đầu tiên phải giao ra ba trăm vạn kim phiếu. Bằng không, ngay cả cửa cũng không có cách nào tiến vào... Nhiều tiền như vậy, lão gia tử nhà chúng ta có thể lấy ra. Nhưng chúng ta sợ rằng...
Cho dù bọn họ là lão sư sao kim, một tháng tiền lương cũng chỉ có hai, ba ngàn kim tệ mà thôi. Lấy ra ba trăm vạn... không thể nghi ngờ chính là nằm mơ.
Đừng nói thăm hỏi, chỉ riêng một điều kiện lại kẹp chết bọn họ.
- Yên tâm đi, chuyện này ta đã nghĩ kỹ!
Lục Tầm lộ ra nụ cười tự tin:
- Giao ba trăm vạn kim tệ mới có khả năng thăm hỏi. Mặc dù là có văn bản rõ ràng quy định, nhưng mọi người e ngại mặt mũi, khẳng định không phải nộp lên rõ ràng. Nói cách khác... Chỉ cần không nói ra, cũng sẽ không bị vạch trần!
- Ý của ngươi là... đục nước béo cò trà trộn vào sao? Làm vậy không tốt lắm đâu... Đối phương lại không phải kẻ ngốc. Không giao tiền, sợ rằng ngay cả cửa còn không thể nào vào được!
Nghe được cách nói của bằng hữu tốt, Vương Siêu sửng sốt.
- Không phải đục nước béo cò. Mà là... mượn thân phận lão sư sao kim của chúng ta vòng qua cửa này. Dựa vào hai người chúng ta người, trong vương quốc ai không cho chút mặt mũi? Chỉ cần có thể tìm được người thích hợp, đưa lên lý lịch sơ lược, chuyện còn lại sẽ dễ làm!
- Danh sư cũng phải thu học đồ. Chúng ta là lão sư có tiếng tăm trong toàn bộ Thiên Huyền vương thành, hoàn toàn phù hợp điều kiện, Chỉ cần viết xong bái thiếp, biểu diễn thành quả giảng dạy cho hắn xem. Có thể hắn cao hứng, lại đồng ý. Cái gọi là ba trăm vạn kim tệ, cũng chỉ là vô dụng. Điều chúng ta phải làm, chính là nghĩ biện pháp đưa bái thiếp lên. Về phần kim tệ, tạm thời không thu cũng không có vấn đề gì!
- Điều này...
Vương Siêu chớp mắt.
- Muốn trở thành danh sư, không chỉ cần thực lực bản thân mạnh mẽ. Quan trọng nhất chính là có thể dạy dỗ học sinh. Chúng ta có nhiều học sinh như vậy, có lý lịch xuất sắc như vậy, khẳng định không thành vấn đề.
Lục Tầm nói đến đây hai mắt hưng phấn, tỏa sáng:
- Nếu thật sự không được, còn có thể mời hắn tới quan sát đánh giá sư giả trong mấy ngày tới, xem ta làm thế nào nghiền ép Trương Huyền. Đến lúc đó, vừa nhìn thấy ta xuất sắc như vậy, hắn có thể sẽ cao hứng thu làm học đồ...
- Có đạo lý... Dựa vào thân phận lão sư sao kim như chúng ta, chuyển một tờ lý lịch sơ lược chắc hẳn là rất dễ dàng. Không giao tiền có thể cũng được!
Vương Siêu cuối cùng kịp phản ứng.
Lần đánh giá sư giả này là một cơ hội tốt. Nếu may mắn, vị Dương Huyền danh sư này qua, nhất định sẽ coi trọng Lục Tầm, thu hắn làm học đồ. Chỉ cần hắn thành công, mình cũng có hy vọng.
- Cứ như vậy đi. Chúng ta chuẩn bị một chút, lát nữa đi thăm hỏi...
Nghĩ đến liền làm, Lục Tầm không nói thêm gì nữa, lập tức an bài.
.........
Công hội luyện đan sư.
Âu Dương hội trưởng, Trần Tiêu đan sư, Bạch Minh đan sư và hơn mười vị đan sư đứng song song ở trong sân, thái độ cung kính.
Vù!
Có tiếng gió mãnh liệt thổi tới. Một con man thú bay cực lớn chậm rãi từ trên không trung hạ xuống phía dưới.
Đứng phía trên là một lão già. Man thú còn chưa đến tới trước mặt, bàn chân hắn nhẹ nhàng đạp một cái, lại vững vàng hạ xuống trên mặt đất.
- Ra mắt Hồng Vân đan sư!
Đám người Âu Dương hội trưởng bước lên trước.
Hồng Vân luyện đan sư, luyện đan sư nhị tinh nổi danh bên trong vương quốc.
- Ừ!
Hồng Vân đan sư gật đầu, lông mày thoáng nâng lên:
- Trương Huyền đâu?
- Trương đan sư... lại không có ở vương thành, cho nên không qua...
Âu Dương hội trưởng lộ vẻ mặt xấu hổ.
Mấy ngày qua, Trương Huyền vẫn đợi ở trong tàng thư khố của vương quốc. Sau khi rời đi, người này lại thay đổi diện mạo đi tới phủ đệ. Đừng nói hắn không tìm được, cho dù đám người Triệu Nhã cũng không nhất định có thể tìm ra.
- Hồ đồ!
Hồng Vân đan sư vẫy bàn tay một cái, sắc mặt tái xanh, không giận tự uy:
- Tranh luận đan trở thành đan sư, mặc dù truyền thừa từ xưa, lại có quy định đặc biệt. Nhưng nần này, ta tới ngoại trừ đưa Phá Âm đan, máu của Cự Tê thú ngươi muốn mua ra, còn muốn kiểm ta vị Trương Huyền này. Một khi không phù hợp điều kiện, trực tiếp loại bỏ tư cách.
- Vâng!
Âu Dương hội trưởng gật đầu.
- Lấy ngọc tinh ghi chép ngày đó tới đây. Nếu như để cho ta phát hiện có bất kỳ hành vi thiên vị lừa đảo nào, tất cả mọi người tham dự tranh luận đan đều sẽ phải bị trừng phạt!
Hồng Vân đan sư nhướng mày, mang theo sự uy nghiêm không cho phép người khác được nghi ngờ.
- Vâng. Hồng Vân đan sư, mời đi bên này...
Âu Dương hội trưởng vội vàng đi phía trước dẫn đường.
Chỉ chốc lát, bọn họ lại đi đến chỗ tranh luận đan trước đó. Hắn lấy ngọc tinh ghi chép ra.
- Mở ra!
Ngồi ở chỗ ngồi, cầm chén trà ngon mới rót, Hồng Vân đan sư thản nhiên nhìn qua.
Âu Dương hội trưởng lại không nói nhiều, chân khí trong cơ thể vọt về phía ngọc tinh ghi chép. Trong nháy mắt, ngọc tinh lập lòe. Ghi chép nội dung trước đó một lần nữa hiện ra.
Chính là cảnh tượng Trương Huyền tiến vào phòng.
- Đây là Trương Huyền sao? Âu Dương hội trưởng, ngươi cũng là người lâu năm của công hội, thế nào lại hồ đồ như vậy? Hắn còn trẻ như vậy, làm sao có thể tranh luận đan thành công?
Nhìn thấy rõ ràng hình dáng của Trương Huyền còn chưa đủ hai mươi tuổi, lông mày Hồng Vân đan sư nâng lên.
Dám tham gia tranh luận đan, bình thường không học tập luyện đan mấy chục năm, ít nhất cũng phải năm sáu chục tuổi. Người này ngược lại hay rồi, chưa đủ hai mươi... Hắn có thể biết cái gì?
Rất rõ ràng, những luyện đan sư khác có phần cố ý nhường nhịn!
- Không bằng như vậy đi. Bất kỳ một luyện đan sư nào ở đây, chỉ cần dám luyện đan ở trước mặt ta, bất kể hắn sử dụng thủ pháp gì, ta đều có thể nói ra tên của thủ pháp đó, sai lầm trong khi luyện đan. Chỉ cần bất kỳ người nào ở đây cảm thấy ta đưa ra sai lầm không đúng, ta có thể lập tức chịu thua...
Trong ngọc tinh ghi chép vang lên giọng nói của Trương Huyền.
- Lỗ mãng!
Hồng Vân đan sư cười lạnh:
- Ta cũng không dám bảo đảm có thể nhìn ra được sai lầm của đan sư nhất tinh trong khi luyện đan. Hắn chỉ là một học đồ cũng muốn nhìn được sao? Đùa kiểu gì vậy... Thật không biết trời cao đất rộng!
Ngọc tinh ghi chép tiếp tục truyền hình ảnh. Rất nhanh liền xuất hiện cảnh tượng Mạnh Nham đan sư luyện đan. Trương Huyền chỉ ra trong ngực hắn mang theo sát khí, Tĩnh Tâm đan rất khó có hiệu quả.
- Vị Mạnh Nham này trong lúc luyện đan, nóng nảy không ổn định, không có an thần tĩnh tâm. Có thể nhìn ra được cũng không có gì ngạc nhiên...
Nhìn thấy được điều này, Hồng Vân đan sư có chút do dự.
Bản thân hắn là luyện đan sư nhị tinh, về năng lực quan sát đám người Dương hội trưởng tất nhiên không thể nào so sánh được.
Thời điểm Mạnh Nham đan sư chế luyện Tĩnh Tâm đan, tâm cảnh không ổn định, tâm tình luống cuống, luyện ra đan dược phế phẩm, không khó để nhìn ra được.
Ngay sau đó Trần Tiêu đan sư bắt đầu.
- Tử khí? Điều này... Trần Tiêu đan sư luyện đan quá mức yên tĩnh. Ta chỉ có thể nhìn ra một vài điểm không thích hợp, nhưng không có cách nào nhìn ra hắn sắp phải chết...
Hồng Vân đan sư có chút nghi ngờ.
Các đan sư nhất tinh khác cho rằng trước đó Trương Huyền đã điều tra qua mọi người, mới suy luận ngược, cho ra kết luận. Hắn lại khác. Làm đan sư nhị tinh, khả năng quan sát của hắn cực cao. Mặc dù không có nói chuẩn xác như Trương Huyền, nhưng trạng thái luc luyện đan của hai vị đan sư Mạnh Nham, Trần Tiêu, hắn vẫn có thể nhìn ra một chút.
Ngay sau đó là Trình Giang.
Tiếp nữa là Bạch Minh.
- Cái lò luyện đan này cao bảy thước ba tấc, rộng ba thước hai tấc, là do thợ thủ công tam mạt của Thạch Tỉnh phường chế luyện ra vào bảy năm ba tháng trước...
- Đỉnh này có độ dày hơn một tấc, nhiệt lượng đã muốn hoàn toàn thẩm thấu. Cần một nén hương thêm ba mươi bốn lần hít thở...
Trong ngọc tinh ghi chép, Trương Huyền chậm rãi nói, trong ánh mắt mang theo vẻ tự tin và nhìn xa trông rộng.
- Điều này...
Hồng Vân đan sư lại không tức giận như lúc trước nữa, mà mở to hai mắt nhìn. Hắn nhìn chằm chằm vào ngọc tinh.
Bản thân hắn là luyện đan sư nhị tinh, có thể tiếp xúc với đan sư cao hơn, cũng từng nghe qua bọn họ nói chuyện với nhau. Hình như trước khi luyện đan, phải tìm hiểu rõ ràng quy cách của lò luyện đan mới có thể sử dụng phương pháp tương ứng, chế luyện ra đan dược có phẩm chất cao hơn.
Cho tới nay, hắn đều cảm thấy những điều này cách hắn rất xa xôi. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ nghe được từ trong miệng một học đồ nói ra, hơn nữa còn rõ ràng như thế.
- Hồi bẩm Hồng Vân đan sư, sau chuyện này xảy ra, ta đã đặc biệt lấy hồ sơ của lô đỉnh này ra, xác định so sánh cẩn thận. Bất kể lò luyện đan có độ cao trọng lượng, độ dày, hay thời gian chế luyện, số lần vận chuyển, từng luyện ra đan dược thế nào... Trương Huyền đan sư nói đều không sai chút nào, không có bất kỳ sai lầm nào!
- Chúng ta cũng đặc biệt thực nghiệm. Nhiệt lượng thẩm thấu quả thật cần một nén hương thêm ba mươi bốn lần hít thở, không sai chút nào...
...
Âu Dương hội trưởng ở một bên giải thích.
Thật ra không cần hắn giải thích, Hồng Vân đan sư cả ngày luyện đan cũng có một hiểu biết đại khái, biết đối phương nói không có sai.
- ... Khiến cho dược hiệu tự nhiên tổn thất mười ba phần trăm, thất bại!
- Dược hiệu không có hoàn toàn phát huy, tổn thất mười bốn phần trăm, thất bại!
...
- Điều này... điều này... không có khả năng!
Nghe được Trương Huyền liên tiếp nói “thất bại”, toàn thân Hồng Vân đan sư cứng đờ, nắm đấm không tự chủ được xiết chặt.
- Dựa theo trình tự Trương Huyền nói, sau đó chúng ta lại từng làm kiểm tra qua. Tỉ lệ phần trăm tổn thất hắn nói ra, không có chút sai lầm nào. Không nhiều không ít. Đây là ghi chép chúng ta thử nghiệm, đan sư có thể xem qua...
Âu Dương hội trưởng lấy ra một vở đưa tới.
Nếu là tranh luận đan, tất nhiên không có khả năng dễ dàng lại kết thúc như vậy. Sau khi Trương Huyền rời đi, Âu Dương hội trưởng và mấy vị đan sư lại suốt đêm làm thêm giờ, thử nghiệm lại tất cả những số liệu hắn nói ra một lần. Kết quả khiến cho bọn họ trợn mắt há hốc mồm. Tự nhiên... giống nhau như đúc, không có một chút sai lầm nào.
- Điều này...
Xem lại ghi lại một lần, Hồng Vân đan sư cảm giác có phần muốn phát điên.
Phía trên này đều có luyện đan sư kí tên. Thời gian cho mỗi một trình tự, đều được ghi chép rõ ràng, không có khả năng giả vờ.
Chỉ liếc mắt thoáng nhìn, hắn lại nhớ kỹ trình tự bốn mươi bảy loại dược liệu đưa lên, mỗi một loại sẽ phát sinh phản ứng gì, cùng với dược hiệu tổn thất...
Trời ạ, đây là người sao?
Bản thân Hồng Vân đan sư tính toán một chút, không nhịn được lắc đầu. Cho dù là với trình độ của hắn, cũng không làm được như vậy.
Hắn tiếp tục nhìn xuống phía dưới. Tiếp theo chính là quá trình tranh luận bình thường. Các vị đan sư đưa ra vấn đề xét hỏi.
- ... Thật khéo, tàng thư khố sơ đẳng của công hội chúng ta lại có, ở hàng thứ hai mươi bảy bên phía trái phía trên...
Trên ngọc tinh ghi chép, Trương Huyền cười khẽ, vẫy bàn tay một cái, nói ra tên gọi và vị trí của sách.
- Những quyển sách này... ta hình như đều xem qua, giống như hắn nói...
Hơi thở của Hồng Vân đan sư dồn dập.
Nếu như nói trước đó Trương Huyền nói những điều này, không có cách nào xác nhận được. Ở trên luyện đan sách, lượng kiến thức của hắn vượt xa đám người Âu Dương hội trưởng. Rất nhiều sách đối phương nói ra, hắn gần như đều xem qua. Nội dung... giống hệt, không có bất kỳ sai lầm nào.
Nói thật, nghe được công hội luyện đan sư của Thiên Huyền vương quốc không ngờ trong tranh luận đan để cho một người chưa đủ hai mươi tuổi trở thành luyện đan sư chính thức, hắn đã vô cùng phẫn nộ.
Hắn cho rằng đám người Âu Dương thành khẳng định vô cùng buông lỏng.
Chính vì vậy, tổng bộ bên kia mới để cho hắn qua kiểm tra cẩn thận một lần nữa.
Trên đường đến đây, hắn đã sớm nghĩ kỹ xem đâm chọc như thế nào, để tìm khuyết điểm, sau đó một lần nữa quyết định, để cho vị Trương Huyền này không thông qua, loại bỏ tư cách luyện đan sư. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, mình còn chưa hoàn toàn xem hết ngọc tinh ghi chép lại, đã bối rối.
Nếu như nội dung trong ngọc tinh không phải làm giả, mà thật sự phát sinh... Vậy lý giải của Trương Huyền này đối với luyện đan cũng quá nhiều...
... Ngô Hiểu đan sư, lò luyện đan bảo dưỡng, Triệu Khiêm tốn đan sư, việc cần chú ý khi luyện đan, Ngưu Tuyền đan sư, nói kỹ về những việc vặt, Đại Thu đan sư bảo dưỡng lô đỉnh mới...
Trên ngọc tinh ghi chép, Trương Huyền tiếp tục mở miệng, từng hành động lời nói đều tự mang theo phong độ.
- Ta cũng đã xem qua những quyển sách này. Những lời hắn nói hoàn toàn... chính xác!
- ... Chính xác!
- ... Chính xác!
Đốt ngón tay của Hồng Vân đan sư trắng bệch, môi không ngừng run rẩy.
Ban đầu có ý nghĩ trừng phạt đối phương. Còn chưa xem xong hết ngọc tinh ghi chép, hắn liền phát hiện ra, mình tự nhiên không tìm ra được một lý do nào...
- Âu Dương hội trưởng, Trương Huyền đan sư ở bên ngoài cầu kiến...
Một học đồ nói.
Leng keng!
Trong lòng thầm cả kinh, chén trà trong tay Hồng Vân đan sư rơi trên mặt đất, vỡ vụn.
Hắn quay đầu nhìn lại. Ngay sau đó hắn liền nhìn thấy một người hai mắt đỏ ửng, túi mắt sâu, ủ rũ đi đến.
------oOo------
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận