Trong viện của Triệu Nhã.
Diêu Hàn nhìn tin tức thuộc hạ truyền đến, gượng cười lắc đầu.
Từ trong miệng Triệu Nhã biết được Trương Huyền lão sư nắm giữ thực lực Ích Huyệt cảnh, hắn đã nghi ngờ. Mấy ngày qua, hắn âm thầm điều tra. Quả nhiên để cho hắn điều tra ra được hành tung của Thượng Bân lão sư, ngày đó... căn bản không đi ra ngoài!
Nói cách khác, ở cửa túc xá của Trương Huyền đánh hắn thành đầu heo, tuyệt đối không phải là người này.
Có tin tức này, còn lại cũng rất dễ suy luận. Rất rõ ràng, người ra tay với hắn, vô cùng có khả năng chính là vị Trương lão sư này của tiểu thư.
- Người này cũng thật là tiểu nhân...
Nhớ tới cảnh tượng lúc bị đánh, đến bây giờ Diêu Hàn còn không nhịn được có kích động muốn nôn ra máu. Ngươi là một lão sư của học viện, đáng lẽ phải ngay thẳng. Kết quả lại tập kích bất ngờ, đánh hắc quyền. Mấu chốt còn giá họa chuyển sự chú ý, lừa lối suy nghĩ của mình... Thật là vô sỉ.
- Thôi đi. Tiểu thư có một lão sư như vậy, cũng sẽ không thua thiệt.
Tuy rằng trong lòng khó chịu, nhưng vừa nghĩ tới ngay cả loại vật như Hàn Dương Mẫu thảo này Trương lão sư này cũng có thể tiện tay lấy ra, không có một chút keo kiệt nào, hắn vẫn cười gượng một tiếng nhịn xuống.
Có một vị lão sư không chịu thiệt như vậy, tiểu thư chắc chắn sẽ không bị khi dễ. Trên thực tế cũng là chuyện tốt.
- Diêu quản gia...
Vừa cất tin tức xong, không tiểu thư phát hiện, một tên hộ vệ lại từ bên ngoài đi nhanh đến:
- Lão gia truyền tin tức đến.
Nói xong, hắn đưa một miếng ngọc tinh ghi chép tới.
- Ừ!
Diêu Hàn gật đầu, cầm lấy ngọc tinh. Chân khí dũng mãnh tràn vào trong đó. Trong nháy mắt, bên trong hiện ra một người trung niên cao lớn anh tuấn.
Phụ thân của Triệu Nhã, Bạch Ngọc Thành, Triệu Phong thành chủ.
- Chuyện của Tiểu Nhã, ta đã biết được. Mấy ngày nữa ta sẽ đích thân tới Vương thành thăm hỏi vị Trương Huyền lão sư này.
Trong ngọc tinh ghi chép, ánh mắt Triệu Phong thành chủ sáng như điện, mang theo khí chất đặc biệt.
- Thể chất thuần âm, gia đình mẫu thân Tiểu Nhã từng có tiền lệ. Muốn kích hoạt, sẽ phải trả cái giá không nhỏ. Chú ý cơ duyên không nói, quan trọng nhất còn cần đan dược tam phẩm giá trị mấy ngàn vạn... Phá Âm đan!
- Đến Vương thành, ta dự định xin bệ hạ giúp ta đi tới công hội luyện đan sư mua một viên. Ngươi cũng cần sớm chuẩn bị. Mặt khác, ta sai người mang tới cho ngươi kim phiếu mười vạn, đưa cho Trương lão sư. Không thể để cho hắn cứu nữ nhi của ta, còn phải tốn kém. Bạch Ngọc thành ta không muốn nợ nhân tình, cũng sẽ không để cho ân nhân chịu thiệt!
Trong ngọc tinh, Triệu Thành chủ vung tay lên, lộ ra vẻ uy nghiêm nồng đậm.
Bạch Ngọc thành, thành thị lớn thứ hai của Thiên Huyền vương quốc, nổi tiếng sản xuất ra nhiều bạch ngọc. Làm thành chủ, khống chế tài phú một phương, tất nhiên lại có một loại khí phách bễ nghễ thiên hạ, ngoài ta còn ai.
Trương lão sư nhìn ra Triệu Nhã có thể chất thuần âm, cũng ra tay giúp đỡ giải quyết đã là ơn lớn. Đường đường là Bạch Ngọc Thành chủ, quan lớn một phương, lại có thể nào để cho hắn dùng tiền không công, tự lấy tiền trong túi mình ra chi phí chữa bệnh cho nữ nhi?
Triệu Thành chủ hắn không phải là loại người không chịu nổi như vậy!
- Diêu quản gia, đây là thành chủ lệnh cho ta mang đến...
Hộ vệ vừa rồi đưa qua tấm kim phiếu.
- Thành chủ còn cố ý căn dặn ngươi chuyển lời tới Trương lão sư, ân tình hắn dạy dỗ tiểu thư, nhất định báo đáp...
Hộ vệ nói tiếp.
- Biết rồi!
Diêu Hàn gật đầu.
- Chuyện này đừng để cho tiểu thư biết. Đi xuống đi!
Khoát tay áo, Diêu Hàn đang muốn tiếp tục căn dặn an bài, đã thấy Triệu Nhã từ bên ngoài đi vào.
- Diêu thúc, vừa vặn thúc ở đây, sai người chuẩn bị cho ta một thùng gỗ. Mặt khác, thuận tiện giúp ta điều tra một chút, một loại đan dược gọi là Phá Âm đan, đại khái có thể giá trị bao nhiêu tiền? Có giá trị cao bằng Sinh Lợi đan hay không?
Triệu Nhã vừa vào cửa, lại phân phó nói.
Trương lão sư trực tiếp cho nàng một viên đan dược. Tuy rằng nàng hiện tại không có tiền bồi thường, nhưng vẫn phải biết giá cả. Như vậy mới có thể hiểu Trương lão sư vì các nàng bỏ ra bao nhiêu.
- Phá Âm đan? Đây là Trương lão sư nói cho tiểu thư biết sao?
Nghe tiểu thư cũng nói ra đan dược này, Diêu Hàn sửng sốt, lập tức âm thầm bội phục.
Vị Trương lão sư này tuy rằng hãm hại người, đủ vô sỉ, nhưng lượng tri thức vẫn rất lợi hại. Thành chủ cũng phải tốn cái giá lớn mới biết được tin tức. Không nghĩ tới nhanh như vậy hắn lại biết rõ.
Trong lòng cảm thán một câu, Diêu Hàn cười nói:
- Phá Âm đan có trợ giúp cực lớn đối với thể chất thuần âm. Tiểu thư yên tâm, mấy ngày nữa thành chủ lại sẽ mua giúp tiểu thư...
Đan dược tam phẩm không chỉ giá cao, còn cần quan hệ. Người bình thường cho dù muốn mua, cũng mua không được.
Nguyên nhân chính vì như vậy, Triệu Phong thành chủ mới phải đích thân qua, cầu khẩn bệ hạ mở miệng với phía công hội luyện đan sư. Bằng không, mặc dù hắn là một thành chủ, địa vị ở Thiên Huyền vương quốc không thấp, sợ rằng cũng không có mặt mũi này.
Công hội luyện đan sư, là thế lực cực lớn trải dài qua vô số vương quốc, ở Thiên Huyền vương quốc này chỉ là phân hội cấp bậc rất nhỏ trong đó mà thôi. Do chỗ dựa phía sau này, cho dù Thẩm Truy bệ hạ bọn họ cũng có thể không để ý tới, càng chưa nói hắn một thành chủ nho nhỏ.
Diêu Hàn đang nghĩ có nên nói ra tin tức thành chủ từng có được cho tiểu thư biết hay không, lại thấy Triệu Nhã lấy từ trong người ra một cái bình ngọc:
- Không cần, Trương lão sư đã cho ta một viên, bảo ta mấy ngày tới cố gắng tu luyện!
- Cho tiểu thư một viên?
Mắt Diêu Hàn thoáng cái trợn tròn.
Thành chủ vừa nói qua, đây là đan dược tam phẩm. Mỗi một viên đều phải giá trị mấy ngàn vạn.
Nhiều tiền như vậy, cho dù Bạch Ngọc Thành mua cũng phải thương gân động cốt, nhiều năm khó khôi phục được...
Trương lão sư... tiện tay... đưa một viên?
Diêu Hàn chỉ cảm thấy đầu sắp nổ tung, sắp phát điên rồi.
Đã thấy người hào phóng, nhưng... chưa từng thấy qua người nào hào phóng như vậy!
Đây đã không thể dùng từ hào phóng để hình dung...
Quả thực chính là không thể tưởng tượng nổi.
- Tiểu thư, có thể cho ta xem viên đan dược kia của tiểu thư không?
Cố nén chấn động kinh ngạc, Diêu Hàn không nhịn được nhìn sang.
- Đây!
Triệu Nhã đưa bình ngọc tới.
Tiếp nhận bình ngọc, Diêu Hàn tiện tay mở ra.
Vù!
Một mùi nồng đậm phả ra, khiến người ta vừa ngửi vào, lỗ chân lông trên toàn thân mở ra, thoải mái nói không nên lời.
Tuy rằng hắn không hiểu về đan dược, nhưng chỉ riêng mùi vừa ngửi được này, lại rõ ràng đây tuyệt đối là hàng thật, không kém chút nào.
Tiện tay lấy ra Phá Âm đan tam phẩm đưa cho học sinh...
Vị Trương lão sư này rốt cuộc có lai lịch gì?
Trước đó hắn còn nghĩ, không thể bị đập một trận vô nghĩa, phải tìm một cơ hội, chờ thời điểm tiểu thư không biết, lặng lẽ giáo huấn người này. Nhưng nhìn thấy được viên thuốc này, hắn lập tức nuốt ý nghĩ này vào trong lòng.
Lần trước chỉ nói muốn thiến đối phương, đã bị đánh cho hoàn toàn thay đổi, cha mẹ cũng không nhận ra... Nếu thật sự ra tay giáo huấn, sợ rằng đối phương ngay cả đánh rắm cũng không có, hắn đã mất mạng quay về Bạch Ngọc thành...
Nói thật, vị Trương lão sư này thật sự quá quái dị.
Người này nổi danh là phế vật trong học viện, hắn tưởng là nam tử đáng khinh dụ dỗ học sinh nữ. Kết quả đảo mắt một cái, biến thành cao thủ Ích Huyệt cảnh, khổ tâm học nghệ, thế ngoại cao nhân không tính toán đến được mất. Điều này ngược lại cũng thôi. Sát hạch luyện đan sư, tiện tay lấy ra Hàn Dương Mẫu thảo, Phá Âm đan... Cái này đã không chỉ là vấn đề thực lực.
Không có hậu trường và địa vị cực cứng rắn, không thể nào làm được.
- Thùng gỗ tới rồi. Ta đi dùng đan dược trước!
Biết vị Diêu thúc thúc này của mình từ sau khi bị đòn, thường xuyên đờ người ra, Triệu Nhã cũng không để ý, cầm Phá Âm đan, an bài thùng gỗ để vào trong gian phòng, vội vã đi tu luyện.
Thời gian không đợi người. Nàng không muốn khiến cho Trương lão sư thất vọng.
Trong phòng chỉ còn lại có một mình Diêu Hàn. Không biết qua bao lâu, lúc này hắn mới nhìn về phía ngọc tinh ghi chép trong tay, cười gượng lắc đầu:
- Thành chủ, ta biết thành chủ không muốn nợ nhân tình, nhưng... ân tình của vị Trương lão sư này, sợ rằng trong khoảng thời gian ngắn lại không có cách nào trả được...
Ngay cả Phá Âm đan thành chủ mua cũng không được, hắn tiện tay ném cho tiểu thư... Ân tình trả thế nào?
Trả thế nào cũng trả không hết...
...
Không để ý tới vẻ mặt Diêu thúc thúc đang rầu rĩ, Triệu Nhã trở lại gian phòng của mình, sai người ta đổ đầy nước nóng vào thùng gỗ, phân phó không cho phép bất kỳ kẻ nào làm phiền. Lúc này nàng mới cởi sạch y phục, chui vào.
Ngay sau đó, nàng từ bình ngọc lấy ra Phá Âm đan, mở miệng nuốt xuống.
Đan dược tiến vào cổ họng, giống như là uống một ngụm nước nóng hổi. Hơi nóng cuồng bạo trong nháy mắt dọc theo kinh mạch lan ra.
Phá Âm đan, tên là phá âm, trên thực tế trong đó ẩn chứa dược lực thuộc tính dương tinh khiết. Những dược lực này tiến vào trong cơ thể người bình thường, nhất định sẽ bị hấp thu, hóa làm chân khí, hoặc các loại tẩm bổ, tăng thêm lực lượng. Nhưng khi tiến vào trong cơ thể chủ nhân thể chất thuần âm, sẽ mang đến tai họa mang tính hủy diệt.
Âm dương tương khắc, không có khả năng cùng tồn tại. Dược lực thuần dương ép xuống. Thể chất thuần âm vì bảo vệ kí chủ, sẽ chủ động mở ra, do đó đạt được hiệu quả kích hoạt.
Quá trình này nói ra đơn giản, trên thực tế lại hết sức phức tạp. Chỉ cần có chút lơ là, rất có khả năng tu vi toàn thân sẽ trôi theo dòng nước.
- Đầu tiên khoanh tay, vận chuyển công pháp.
Biết đan dược trân quý, không thể lãng phí một chút dược lực nào, Triệu Nhã vội vàng tập trung tinh thần, dựa theo công pháp Trương lão sư cho, vận chuyển lực lượng.
Không hổ danh là công pháp sau khi được Thiên Đạo Đồ Thư Quán chỉnh sửa lại. Một khi vận chuyển, nàng lập tức cảm thấy khí tức cuồng bạo trong cơ thể được hóa giải không í. Rào cản thể chất thuần âm vốn bất động, cũng bắt đầu trở nên sống động.
Ầm ầm!
Không biết qua bao lâu, trong cơ thể hình thành một vòng xoáy năng lượng to lớn. Lực lượng trong Phá Âm đan bị cuốn lên, chạy ra khắp toàn thân.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Rào chắn tu luyện trước đó trong nháy mắt bị đánh nát, thoáng cái lại đạt tới võ giả nhị trọng Đan Điền cảnh.
Dưới dược lực trùng kích, thể chất đặc biệt bị đè nén mấy chục năm, cũng giống như hồng thủy mở ra miệng cống, trong nháy mắt được kích hoạt.
Nếu có người ở đây, có thể nhìn thấy được rõ ràng da nàng thay đổi, càng trơn nhẵn, non mịn hơn, có độ co dãn tốt hơn. Trước đây, tuy rằng Triệu Nhã xinh đẹp, lại bị giới hạn bởi tuổi tác, có vẻ vô cùng non nớt. Nhưng bây giờ, nàng đã lộ ra khí chất và phong độ của một mỹ nữ tuyệt thế.
Thể chất thuần âm, sủng nhi được ông trời chiếu cố, một khi kích hoạt, không chỉ khiến tu vi tăng lên rất nhiều, bất kể da thịt hay dáng người, đều sẽ có sự bay vọt về chất. Tuy rằng dáng vẻ của nàng hiện tại không phát sinh biến hóa quá lớn, lại cho người ta một loại cảm giác băng thanh ngọc khiết, giống như tiên nữ cửu thiên không thể xâm phạm.
Nếu như nói nàng trước đó so với Trầm Bích Như, vẫn thoáng lộ ra một chút không bằng, lúc này chỉ dựa vào diện mạo và khí chất, đã có thể làm cho đối phương không ngóc đầu lên được, trở thành nữ thần thật sự trong toàn bộ Hồng Thiên học viện, thậm chí đứng đầu Thiên Huyền vương quốc.
Đây là thể chất thuần âm, một khi kích hoạt có thể khiến cho người ta phát sinh biến hóa thay da đổi thịt, chú vịt nhỏ xấu xí cũng biến thành thiên nga trắng. Lại nói, bản thân Triệu Nhã chính là một mỹ nhân mười phần bại hoại, trải qua lột xác, tự nhiên trở nên càng xinh đẹp hơn.
Đương nhiên, đây vẫn chỉ là kích hoạt 10% thể chất.
Kích hoạt tất cả, thật không biết sẽ biến thành bộ dạng thế nào.
Ầm!
Không biết trải qua bao lâu, một tiếng nổ lớn kịch liệt vang lên. Thùng gỗ vỡ nát ra. Triệu Nhã chậm rãi mở mắt. Một khí tức cường đại sâu xa từ trên người nàng phát động ra.
------oOo------
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận