Điều này dẫn đến lúc luyện tập cụ thể, người ngoài rất khó giúp được, cần ngươi tự mình trong không ngừng thử nghiệm tìm ra bí quyết trong đó.”
Trần Truyền hướng hắn thỉnh giáo: “Ông Dư, vậy như thế nào mới tính là tìm ra bí quyết rồi?”
Dư Cương đứng ở đó nói: “Ta có thể cho ngươi biểu diễn một chút, chú ý cảm nhận khí tức của ta.” Vừa nói, hắn cố ý tăng mạnh hô hấp của mình.
Trần Truyền dụng tâm cảm nhận, kinh ngạc phát hiện hô hấp của Dư Cương bình ổn thư thả. Thoạt nhìn lên xuống không lớn, nhưng khi đi sâu vào cảm thụ, Trần Truyền liền có thể phát hiện thực tế duy trì một loại nhịp điệu độc đáo, đó là do vô số những nhịp điệu hô hấp nhỏ bé kết nối lại.
Và đồng thời, ngực bụng và những bộ phận khác cũng duy trì sự rung động nhẹ. Nếu từng đoạn phân tách ra xem, chính là phương pháp vừa nãy dạy cho hắn, chỉ là bởi vì kết nối rất tự nhiên, cho nên bề ngoài xem giống như không khác gì người bình thường.
Dư Cương vận chuyển một hồi sau thì dừng lại, nói: “Hiểu được chưa?”
Trần Truyền hít vào một hơi, nói: “Đại khái đã hiểu.”
Dư Cương nói: “Phương pháp hô hấp cực kỳ quan trọng, ngươi muốn trên con đường tu luyện chiến đấu đi được xa hơn, vậy thì phải nắm vững nó, hơn nữa càng sớm càng tốt.”
Trần Truyền gật đầu, nói: “Ông Dư, ta đã hiểu.”
Dư Cương nói: “Thành thục hô hấp đây chỉ là bước thứ nhất, toàn bộ phương pháp hô hấp là phải phối hợp với thuốc, dùng thuốc để kích thích sinh cơ của ngươi, gia tốc khí huyết lưu thông. Ngươi lại dùng phương pháp hô hấp để dẫn dắt giao tiếp và tìm kiếm mạch lạc giữa khí lực, trong thuyết của cựu võ gọi là ‘cơ chế duy trì sự sống’.”
Hắn đi đến phía sau một gian ngăn treo quần áo, xoay người ra thì trong tay cầm một gói thuốc bột, nói: “Đây ta vốn cho Lục Kha dùng, nhưng hắn thử một chút lại từ bỏ, bây giờ có thể ưu tiên cho ngươi dùng trước.”
Lúc này bên ngoài truyền đến một giọng nói: “Sư phụ, thịt ta mua về rồi.”
Lục Kha xách một cái túi màu đen chạy vào, Dư Cương nhận lấy mở ra. Bên trong nhất thời có một mùi tanh xộc vào mũi bốc lên, tràn ngập cả căn phòng.
Trần Truyền liếc mắt nhìn, thấy bên trong toàn là thịt vụn, bề mặt da thịt màu đen, bên trong mới là màu thịt bình thường.
Dư Cương đối với mùi vị hồn nhiên không để ý, gật đầu nói: “Màu sắc rất chuẩn, rất tươi.” Lại ném trả cho Lục Kha nói, “Mang đi hầm, đến lúc độ lửa thì gọi ta.”
Lục Kha nói: “Sư phụ, ngươi cứ yên tâm đi.” Hắn khi xoay người, ánh mắt liếc đến thuốc bột bên cạnh bàn, khựng lại một chút, lại lập tức cúi đầu xuống, nói: “Sư phụ, ta đi ra ngoài.”
Dư Cương ừ một tiếng, Lục Kha chậm rãi bước ra ngoài, lúc ra cửa còn quay đầu lại nhìn một cái, lúc này mới tăng nhanh bước chân rời đi.
Dư Cương thì để Trần Truyền lại diễn luyện một lần phương pháp hô hấp, xác nhận hắn hoàn toàn không có sai sót, nói: “Hô hấp hiện tại của ngươi không thể quá thành thục, nếu hình thành thói quen, vậy thì muốn nắm bắt được mạch lạc sẽ vô cùng khó khăn. Cho nên, phải nhanh chóng khai luyện, ngươi đã chuẩn bị tốt chưa?”
Trần Truyền nói: “Ông Dư, ta bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đầu.”
Dư Cương làm việc không hề dây dưa, lấy ra một bình rượu thuốc, đổ vào thuốc bột, hòa tan đều, rồi bảo Trần Truyền cởi áo và quần dài ra, và giữ thả lỏng ngồi trên ghế.
Hắn đem thuốc mỡ đã hòa tan vỗ nhẹ bôi lên lưng Trần Truyền, rồi chỉ dẫn hắn tự bôi lên các bộ phận ngực bụng eo chân. Cuối cùng, Dư Cương lấy một chiếc khăn lông sạch ném cho hắn, dặn dò: “Quấn chặt vào, đừng để dược lực trôi đi quá nhanh, như vậy đại khái có thể chống đỡ nửa tiếng. Bây giờ nắm chặt thời gian, vận dụng phương pháp hô hấp vừa nãy ta dạy cho ngươi, tìm cách tìm ra mạch lạc trong đó.”
Tinh thần Trần Truyền lập tức tập trung cao độ, hắn ép mình tiến vào trạng thái, theo từng bước bắt đầu dẫn dắt phương pháp hô hấp.
Ban đầu hắn không có cảm giác gì, nhưng chỉ một lát sau, trên da có đau đớn như kim châm truyền đến. Bằng mắt thường có thể thấy được, bề mặt da như tôm hùm luộc đỏ lên.
Cảm giác đau đớn này nói thật còn có thể chịu đựng, nhưng sự quấy nhiễu của nó rất lớn, từng đợt từng đợt dâng lên. Theo dược lực phát tán, còn có xu thế dần dần tăng lên, điều này làm cho hắn rất khó tập trung sự chú ý lại một chỗ. Cho nên, hô hấp lúc đầu còn tính bình ổn, nhưng không bao lâu liền hoàn toàn rối loạn.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận