- Dạ, đúng là có chút gì đó...
Dương Tử Mi không dám nói là có âm hồn nhập vì sợ sẽ làm Lâm Thanh Mai hoảng sợ.
Nhưng Lâm Thanh Mai vẫn rất hoảng sợ.
Lâm Thanh Mai và Dương Tử Mi cũng khá thân nhau nên cô ấy biết Dương Tử Mi làm gì.
Lâm Thanh Mai mặt trắng bệch hỏi Dương Tử Mi:
- Tiểu Mi, mặt chị có gì vậy? Không phải là trúng tà chứ?
- Chị đừng sợ, chỉ là có chút âm sát khí thôi. Có thể là do chiếc gương này mà ra.
Dương Tử Mi an ủi nói.
Nghe thế, Lâm Thanh Mai vội để chiếc gương nọ xuống bàn và tránh xa nó ra một chút, giọng run run nói:
- Chả trách sáng nay chị cầm nó lên thì thấy có gì đó lạ lạ, hơn nữa chị cứ muốn soi gương hoài thôi. Bình thường chị không thích soi gương lắm.
Tống Huyền cũng cảm thấy Lâm Thanh Mai hôm nay có gì đó rất kỳ lạ.
Một tiểu thư khuê các như cô thường sẽ không bao giờ soi gương ở nơi thanh thiên bạch nhật, nhiều người qua lại như thế. Nhưng hôm nay cô ấy dường như rất thích chiếc gương kia, cứ cầm nó trên tay soi suốt buổi. Thậm chí khi có người đến tiệm, cô cũng cầm gương lên soi, còn không ngừng vuốt tóc và sờ sờ lên mặt mình nữa.
Giờ nghe Dương Tử Mi nói thế, Tống Huyền biết ngay là có vấn đề.
Chiếc gương nước mắt phượng hoàng kia anh vừa mua từ một thương nhân chuyên chơi đồ cổ ngày hôm qua thôi. Anh cũng biết nước mắt phượng hoàng là thứ xui xẻo, nhưng vì giá trị nghiên cứu, nghệ thuật của chiếc gương nọ quá cao nên anh cũng làm liều mua về.
Sáng nay thức dậy, anh ngạc nhiên khi thấy Lâm Thanh Mai, vợ mình, lại đang cầm trên tay chiếc gương mà anh đã giấu trong hộp và không ngừng lau chùi nó. Hơn nữa còn vừa lau vừa soi gương nữa.
Tuy nhiên, lúc đó anh cũng không nghĩ gì nhiều. Chỉ nghĩ là một phụ nữ như cô yêu thích một chiếc gương đồng tinh xảo như thế cũng là điều dễ hiểu.
- Tiểu Mi à, vậy chị phải làm sao bây giờ? Em rất giỏi trong việc này, em có thể giúp chị trừ tà hóa sát không?
Lâm Thanh Mai lo lắng nói.
- Chị yên tâm đi, em sẽ nghĩ cách giúp chị. Chỉ là thời gian này nếu chị phát hiện có gì bất thường thì chị cũng đừng sợ gì hết. Còn nữa, nửa đêm chị đừng soi gương nhé.
Dương Tử Mi dặn dò.
- Không được soi gương lúc nửa đêm sao? Tại sao?
Lâm Thanh Mai hỏi.
- Sẽ làm chị sợ đấy.
Nếu như Lâm Thanh Mai soi gương lúc nửa đêm thì sẽ thấy được âm hồn kia. Lúc đó, cô không sợ mới lạ.
Hơn nữa, nếu như không bị âm hồn nhập thì người bình thường soi gương lúc nửa đêm cũng rất dễ thấy những thứ không nên thấy, ví dụ như tà khí chẳng hạn.
Ngoài ra, nếu nhìn từ góc độ phong thủy, thì không nên để gương đối diện với giường ngủ của mình. Gương trong phong thủy là vật dùng để phản chiếu hung sát, sát khí nhằm giúp chủ nhân trong nhà tránh được các tổn hại do hung sát xung khắc gây ra. Bất kể vị trí nào trong phòng ngủ nếu có gương soi vào cũng đều không may mắn. Ngoài chuyện ảnh hưởng đến sức khỏe và tình cảm vợ chồng ra, nó còn làm ảnh hưởng đến tài vận, con cái nữa. Đặc biệt là cuối giường lại càng không nên treo gương. Bởi vì gương nếu được đặt ở cuối giường thì nó không khác nào là một chiếc gương chiếu hồn. Nó sẽ khiến người trong phòng thường xuyên cảm thấy lo lắng không yên. Thế nên, nếu muốn treo gương trong phòng thì tốt nhất là nên để nó ở một góc khuất, khó nhìn thấy.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận