Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Dị giới
  3. Thỏ Sắc Khả Xán (Dịch)
  4. Chương 1: Chỉ Ăn Mỗi Bánh Bao

Thỏ Sắc Khả Xán (Dịch)

  • 68 lượt xem
  • 1316 chữ
  • 2025-03-29 02:44:42

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Có câu: "Một người đắc đạo, gà chó cũng thăng thiên."

Nhưng đến miệng của kẻ tham ăn như Mạnh Điềm thì lại biến thành: "Kẻ tham ăn tu tiên, cả nhà không đói."

"Tỷ à, có ngày tỷ sẽ chết vì ăn mất thôi."

"Hừ! Tỷ tu tiên là để được ăn thêm vài năm nữa, nếu không thì tỷ tu làm gì cho mệt?"

Cô em gái hoàn toàn thất vọng về chị gái mình, trong mắt nàng, chị gái cô đã hết thuốc chữa rồi.

Trong không gian trữ vật của người ta toàn là những bảo vật tu chân, còn trong "túi tiền" của chị gái thiên tài nhà mình thì lại toàn là đủ loại thức ăn và gia vị.

"Mẹ ơi, đây có phải là con ruột của mẹ không vậy?"

Cô em gái tỏ vẻ khinh bỉ chị gái mình, một người có tố chất thiên bẩm hơn người, nói.

"Rõ ràng là không."

Mẹ Mạnh liên tục lắc đầu, vội vàng đẩy cái tổ ong vò vẽ trước mặt ra xa.

Thật ra, trước kia bà rất thích giới thiệu cô con gái thiên tài tu chân với thể chất cấp S của mình cho mọi người nghe.

Nhưng không biết từ khi nào, bản chất tham ăn của cô con gái này dần lộ ra. Họ thậm chí còn tạo ra kết giới cách ly để kiểm soát lượng thức ăn của cô.

Thế nhưng không hiểu sao, con bé này vẫn luôn có cách tìm được đồ ăn.

Cuối cùng, cả nhà cũng mặc kệ luôn, mặc cho nó tự phát triển, không còn can thiệp nữa.

Và kết quả là, con bé tham ăn này đã ngang nhiên biến cả nhà thành nơi dự trữ lương thực.

"Cha! Thơm quá! Cha mang đồ ăn ngon về đúng không?"

Cái mũi chó đã ngửi thấy mùi thức ăn từ xa.

Trong chớp mắt, mắt Mạnh Điềm sáng rực lên, lao thẳng ra cửa.

"Đây là bánh hoa đào tháng Tư của khách sạn Hoàng Gia, con gái muốn ăn không?"

Mạnh phụ là một người đầy mưu mô, lần nào cũng chọc vào điểm yếu của cô con gái.

*Mạnh phụ: cha Mạnh Điềm.

Nếu hỏi ai là người mà kẻ tham ăn này sợ nhất trong nhà, thì chắc chắn chính là người cha trông có vẻ vô hại này.

"Cha à, có việc gì con có thể giúp cha không?"

Mạnh Điềm lập tức hóa thân thành chó săn, chỉ thiếu mỗi cái đuôi ngoắc ngoắc.

Mạnh Điềm vẫy đuôi như một chú chó con, nhìn bố mình với ánh mắt mong chờ.

"Thực ra cũng không có gì to tát. Chỉ là lần trước ta luyện đan xảy ra chút sự cố, làm nổ tung cả đan phòng. Con gái yêu của ta, có thể giúp cha điều tra nguyên nhân, tiện thể luyện lại một lô đan được không?"

Khóe miệng Mạnh phụ khẽ nhếch lên, khiến mẹ con đứng cạnh xem kịch vui cảm thấy vô cùng hả hê.

"Bánh hoa đào muộn, rượu nghênh xuân đầu xuân, cộng thêm bánh mai tuyết đầu mùa, ba thấy thế nào?"

Mạnh phụ nghe mà lòng đau như cắt.

Con gái ông ngày càng gian xảo.

Trận chiến này, ông bắt đầu cảm thấy không chống đỡ nổi.

Nhưng nghĩ đến đan dược giữ nhan sắc kia, so với nó thì chút đồ ăn này có đáng là gì? Có câu: “không vào hang cọp sao bắt được cọp con”. Hơn nữa bây giờ ông chỉ mất chút thức ăn, có gì to tát đâu.

"Thành giao!"

Nghiến răng đáp ứng, toàn bộ vẻ đắc thắng trên mặt Mạnh phụ lúc đầu đã tan biến.

"Đúng rồi, cha ơi, bánh quế khi nào con được ăn ạ? Nếu con đói quá, có lẽ con sẽ quên mất những gì vừa nói, biết đâu lại nghĩ ra nhiều món ngon hơn nữa đấy."

Mạnh Điềm vừa nói vừa liếc về phía túi đồ trong tay cha mình, ám chỉ rất rõ ràng.

"Ta sợ ngươi chắc? Được rồi, tổ tông! Từ từ mà ăn!"

Dưới sự uy hiếp trắng trợn này, bi kịch đã xảy ra.

Mạnh Điềm cắm đầu ăn ngấu nghiến, nhưng có vẻ trời không chiều lòng người, nàng bất ngờ gặp kiếp nạn.

Dù không bằng lôi kiếp khi tu tiên, nhưng chung quy cũng là một kiếp nạn.

Tu gì cũng phải trải qua kiếp nạn, vậy nên kết cục của một kẻ tham ăn chính là bị chính miếng bánh quế hoa chưa kịp nhai kỹ làm nghẹn chết.

Linh hồn nàng tiêu tán, hoàn toàn biến mất.

Nàng chết rồi??

 Đây là ý nghĩ đầu tiên của Mạnh Điềm khi mở mắt. Hoặc cũng có thể là ý nghĩ thứ hai, vì nàng cảm thấy đói, cực kỳ đói.

Đột nhiên, một con thỏ đen nhảy qua bên cạnh.

Kẻ tham ăn lập tức nhào tới, tóm gọn con vật di động này và há miệng cắn.

"Không đúng, còn sống, ăn không ngon."

Thói quen tốt đã tạo nên một kẻ tham ăn có phẩm vị, nhưng tay nàng vẫn không nỡ buông ra.

Dù nàng không biết nấu ăn, chỉ biết ăn, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến sở thích tích trữ của nàng.

Với nguyên tắc "bây giờ không ăn thì nuôi béo rồi ăn", Mạnh Điềm chậm rãi đứng dậy, chuẩn bị xem tình hình của mình thế nào.

Nhưng khi đứng dậy, Mạnh Điềm hoàn toàn kinh ngạc, cơ thể nàng hình như nhỏ lại, hơn nữa còn trông yếu ớt như cọng cỏ trước gió nữa!

Mắt thỏ lóe lên ánh đỏ, không chút khách khí cắn Mạnh Điềm một cái. Tay nàng buông ra, con thỏ đen chạy mất ngay trước mắt nàng.

"Hân Nhi!"

Mạnh Điềm còn chưa kịp phản ứng, cả người nàng đã rơi vào một vòng tay ấm áp.

"..."

Mạnh Điềm cạn lời.

Từ sau tám tuổi, mẹ nàng chưa từng ôm nàng nữa. Bà thím đột nhiên xuất hiện này là ai vậy? Sao ôm nàng mà mắt còn rưng rưng nước mắt?

Đừng trách Mạnh Điềm vô cảm với người phụ nữ xinh đẹp trước mặt. Nàng đã chẳng còn cảm giác gì với bất cứ thứ gì nữa rồi, ngoại trừ những món ăn ngon miệng. Mọi thứ khác đối với nàng đều vô giá trị.

"Hân Nhi, mẹ và cha nhất định sẽ tìm cách bảo vệ con."

Trong mắt người phụ nữ xinh đẹp hiện lên vẻ kiên quyết, khiến Mạnh Điềm đầu óc rối bời, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Cha? Mẹ? Gì đây?

Sau khi suy nghĩ mãi, cuối cùng ký ức trong đầu cũng giúp Mạnh Điềm hiểu ra.

Nàng đã biết thân phận hiện tại của mình và thế giới mà mình đang ở.

Nếu nàng không nhầm, thì đây chính là tình tiết thường thấy trong những cuốn tiểu thuyết xuyên không não tàn mà cô em gái thiểu năng của nàng thường hay đọc.

Không ngờ một kẻ tham ăn như nàng lại gặp phải chuyện này.

Nhưng thôi kệ, thuận theo tự nhiên thôi.

Dù sao với nàng, chỉ cần có đồ ăn thì mọi thứ khác không quan trọng.

"Nương, có gì ăn không?"

*Nương: Mẹ

Nàng yếu ớt hỏi người phụ nữ trước mặt.

Đối phương nghe vậy, nước mắt lại tuôn trào, nắm chặt tay nàng, kéo về nhà.

"Khụ khụ!"

Từ trong nhà bước ra một nam nhân tuấn tú, trên mặt lộ ra vẻ bệnh tật. Đây là ấn tượng đầu tiên của Mạnh Điềm về người đàn ông này.

"Phu quân, Hân nhi đói rồi, mau mang đồ ăn ra đi."

Người phụ nữ vội vã gọi chồng mình chuẩn bị thức ăn cho Mạnh Điềm.

Nàng nghe vậy liền hớn hở, nhưng khi thấy trên tay mỹ nam kia chỉ toàn là bánh bao, bánh bao và bánh bao, mặt cô lập tức méo xệch.

Nhưng nhìn hai vị phụ huynh nghèo rớt trước mặt, nàng cố gắng kiềm chế.

"Hân nhi, ăn đi con."

Hai vợ chồng nhìn con gái bất lực, trong mắt tràn đầy xót xa.

Lần đầu tiên, Mạnh Điềm cảm thấy mình là một bi kịch. Kiếp trước ăn gì có nấy, còn bây giờ chỉ có thể gặm bánh bao... Một nỗi u sầu nhàn nhạt lan tỏa trong lòng nàng.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top