* Luân hồi chi sơcó nghĩa là khởi đầu của luân hồi hoặc thời điểm bắt đầu của vòng luân hồi.
Dịch: Hoangforever
Giữa ngôi làng chỉ còn lại mấy đoạn hàng rào và những bức tường đổ nát. Những người dân sống sót sau vụ cuộc cướp bóc của bọn cướp đang nói chuyện với đám lính triều đình Đại Hành tới muộn.
Ngay bên cạnh họ, một màn ánh sáng hình quả trứng bao trùm lấy một nhóm người mặc trang phục hiện đại, gồm cả nam lẫn nữ, già trẻ có đủ.
Người lớn tuổi nhất khoảng 40, 50 tuổi, người trẻ nhất chỉ tầm 16, 17. Họ đang tranh luận sôi nổi về điều gì đó, nhưng dường như đám lính và dân làng xung quanh không hề nhìn thấy họ.
"Khẩu súng lục này chính là bằng chứng rõ ràng nhất từ 'Gói quà tân thủ'. Tôi tin vào những ký ức đột nhiên xuất hiện trong đầu, tôi tin rằng 'Không gian luân hồi tử vong' này là có thật! Và chúng ta đang ở trong trò chơi sinh tử do nó tạo ra!"
Một người đàn ông trẻ tuổi, trông giống nhân viên văn phòng, tay lăm lăm một khẩu súng lục tự động cỡ nòng lớn, kích động nói.
Bên cạnh, một người đàn ông trung niên mặc đồng phục sửa chữa điện, sau một thoáng do dự, bước ra nói:
"Giờ tôi cũng tin rằng 'Không gian luân hồi tử vong' là có thật, chúng ta thực sự đã bị đưa đến thế giới nhiệm vụ. Chỉ có hoàn thành nhiệm vụ mà 'nó' giao phó, chúng ta mới có thể rời khỏi đây. Tôi nhận được một cuốn sách kỹ năng từ gói quà tân thủ, tên là gì nhỉ... à, 《Thiết Quyền》, giống như thế này..."
Vừa nói, ông chú thợ điện vừa đứng dậy biểu diễn cho mọi người xem.
Chỉ thấy ông ta tung ra một loạt cú đấm đẹp mắt với tốc độ cực nhanh.
Dù những người có mặt đều là tay mơ, họ cũng cảm nhận được sức mạnh của bộ quyền này, mỗi cú ra đòn đều tạo ra tiếng xé gió mạnh mẽ.
"Chú thợ điện đỉnh quá! Đây chẳng phải là kỹ năng của Joe Higashi trong 'Vua Quyền Thuật' sao!"
Một cậu học sinh cấp ba mê game thùng bên cạnh reo lên đầy phấn khích.
"Chính vì vậy nên tôi mới tin những ký ức chết tiệt kia là thật. Tôi vốn chẳng biết chút gì về võ thuật, cũng chưa từng chơi 'Vua Quyền Thuật'..."
Ông chú thợ điện cười khổ.
"Tôi nghĩ giờ không còn ai nghi ngờ về tình cảnh của mình nữa, đúng không? Chúng ta buộc phải tin vào từng lời của 'Không gian luân hồi tử vong' đó, buộc phải hoàn thành nhiệm vụ nó giao phó, nếu không sẽ chết. Hay là mọi người tự giới thiệu bản thân, nói về phần thưởng tân thủ và nhiệm vụ mình nhận được, xem có thể lập nhóm được không."
Chàng trai văn phòng cầm khẩu súng lục tự động cỡ nòng lớn lại đứng ra phát biểu, nhận được sự đồng tình của đa số mọi người. Vậy là anh ta quyết định tự giới thiệu trước.
"Tôi tên là Trịnh Công, 26 tuổi, nhân viên văn phòng. Thứ tôi nhận được từ gói quà tân thủ thì mọi người đã thấy rồi đấy, chính là khẩu súng lục này. Nếu tôi nhớ không nhầm, đây là 'Desert Eagle', mẹ kiếp, đây chính là vũ khí được mệnh danh là 'sự lãng mạn của đàn ông'! Tiếc là đạn không nhiều, hơn nữa tôi nghe nói độ giật của nó cũng rất lớn..."
"Về nhiệm vụ của tôi, nhiệm vụ chính là giúp 'Hạ Cao Phi' báo thù cho cha, nhiệm vụ phụ có năm cái: một là tiêu diệt năm tên cướp, hai là gia nhập một bang phái, ba là có được một bí kíp võ công cấp D trở lên..."
Sau khi Trịnh Công giới thiệu xong, cậu học sinh cấp ba mê game thùng liền tiếp lời: "Em tên là Trương Tiểu Trác, nghề nghiệp... học sinh lớp 12. Thứ em nhận được từ gói quà tân thủ là một mũi tiêm adrenaline cường lực, có tác dụng bộc phát toàn bộ tiềm năng và sức mạnh trong thời gian ngắn. Nhiệm vụ chính của em giống anh Trịnh, nhưng nhiệm vụ phụ có hơi khác một chút..."
"Nếu muốn lập nhóm, tôi nghĩ trước tiên chúng ta cần chọn ra một đội trưởng. Tôi sẵn sàng đảm nhận chức vụ này, bởi vì tôi từng là trưởng phòng của Cục XX, tôi tin mình hoàn toàn có khả năng dẫn dắt mọi người đến thắng lợi..."
Nhóm tân binh vừa gia nhập "Không gian luân hồi tử vong" cứ như vậy bắt đầu nhiệm vụ tân thủ đầu tiên của họ.
….
Trang Gia Bảo, trước cổng làng tá điền.
"Vương Lực, ngươi biểu diễn cho bọn họ xem một lần."
Trương quản gia ra lệnh cho một tên hộ vệ bên cạnh.
"Vâng!"
Một tên hộ vệ bước ra.
Triệu Ly nheo mắt nhìn hắn, trong lòng dâng lên một cỗ uất ức, đồng thời ký ức liên quan cũng hiện lên trong đầu.
Tên hộ vệ này vốn tên là Vương Cẩu Thặng, cũng là một tá điền.
Hắn xem biểu diễn quyền pháp mỗi tháng một lần, xem suốt bốn tháng, đến kỳ tuyển chọn tháng trước thì thành công trở thành hộ vệ của Trang Gia Bảo.
Giờ đến cả tên cũng đổi rồi.
Nhưng đối thủ tỷ thí của hắn lúc đó chính là nguyên chủ Triệu Cẩu Đệ, mà nguyên nhân Triệu Cẩu Đệ bị trọng thương suýt chết cũng là do hắn ra tay quá nặng.
Vương Lực đứng trước mặt mọi người, dùng động tác dứt khoát gọn gàng thi triển trọn bộ "Bát Quái Du Thân Chưởng", cuối cùng thu quyền trong tiếng hò reo của đám tá điền chân lấm tay bùn.
Tuy nhiên, Trương quản gia lại có vẻ không hài lòng, nói:
"Vương Lực, ngươi chính thức luyện quyền cũng đã một tháng rồi, thế mà quyền phong vẫn còn rời rạc, độ chính xác chưa cao, ngay cả “biết sơ sơ” cũng chưa đạt tới, chẳng lẽ ngươi không có một chút tiến bộ nào sao?"
Vương Lực tỏ vẻ sợ hãi, cúi đầu không dám lên tiếng.
"Được rồi, ai lên trước?"
Trương quản gia chỉ hơi răn đe một chút rồi lại tập trung vào đám tá điền trước mặt. Dù sao cũng chỉ là lũ xuất thân thấp hèn, cho dù có được dạy võ công bài bản thì cũng ít người thành tài.
"Trương quản gia,tiểu nhân cảm thấy sau mấy tháng quan sát, cũng có chút tâm đắc..."
Một tá điền trẻ tuổi giơ tay lên, nói.
Có người dẫn đầu, lập tức có thêm mấy tá điền khác bước ra, đa số là thanh niên.
Theo lệ cũ, không cần ai phải dặn dò, bọn họ tự động đứng thành từng cặp, chuẩn bị bắt đầu tỷ thí.
Triệu Ly suy nghĩ một chút, triệu hồi bảng thuộc tính, tìm đến Bát Quái Du Thân Chưởng, dồn điểm thuộc tính tự do duy nhất vào đó.
Dòng chữ Bát Quái Du Thân Chưởng lập tức biến đổi, sau vài giây mới dừng lại.
Bốn chữ "Rất yếu" phía sau Bát Quái Du Thân Chưởng biến thành "biết sơ sơ", đồng thời, Triệu Ly cảm thấy trong đầu mình xuất hiện thêm một số thứ, chỉ cần buông tay ra là có thể đánh trọn bộ Bát Quái Du Thân Chưởng.
"Trương quản gia, ta cũng muốn thử."
Triệu Ly bước ra.
"Cẩu ca, thân thể huynh thế này, sao có thể đánh quyền..."
Nghe vậy, Ai Tam vội vàng can ngăn.
Trong tình huống này, để trở thành hộ vệ của Trang Gia Bảo, ai nấy đều ra tay hết sức, với tình trạng hiện tại của Triệu Cẩu Đệ, e rằng khó giữ được mạng.
"Không sao, ta có lòng tin."
Triệu Ly mỉm cười với Ai Tam.
"Vậy, vậy ta cũng lên!"
Ai Tam cắn răng, giơ tay bước ra, đứng cạnh Triệu Ly, đồng thời nhỏ giọng nói:
"Cẩu ca, chúng ta tỷ thí, ta sẽ nhẹ tay."
Triệu Ly mỉm cười, tỷ thí với ai cũng vậy, nhưng hắn ghi nhớ ân tình này của Ai Tam.
Chờ cho tất cả tá điền bước ra đều đứng thành từng cặp, dưới tiếng hô của Trương quản gia, cuộc tỷ thí bắt đầu.
----
Chú thích:
*Adrenaline, còn được gọi là epinephrine, là một hormone được sản xuất bởi tuyến thượng thận. Nó đóng vai trò quan trọng trong phản ứng "chiến đấu hoặc bỏ chạy" của cơ thể khi đối mặt với stress hoặc nguy hiểm.
Tác dụng của adrenaline:
-Tăng nhịp tim và huyết áp: Giúp cung cấp máu và oxy đến các cơ bắp nhanh hơn.
-Mở rộng đường thở: Giúp thở dễ dàng hơn và cung cấp oxy nhiều hơn.
-Tăng lượng đường trong máu: Cung cấp năng lượng cho cơ thể hoạt động.
-Tăng cường sự tập trung và tỉnh táo: Giúp phản ứng nhanh nhạy hơn với tình huống.
* Tá điền là những người nông dân không có ruộng đất hoặc có rất ít ruộng đất, phải đi làm thuê, cày cấy trên ruộng đất của địa chủ. Họ phải nộp một phần hoa lợi cho địa chủ để được sử dụng đất và thường sống trong cảnh nghèo khó, phụ thuộc.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận