Dịch: Hoangforever
***
‘Dùng cách bình thường thì không đời nào thắng nổi Viêm Đế.’
Tim tôi đập thình thịch.
Cố bình tĩnh, cố bình tĩnh, nói thì dễ chứ làm được mới khó.
Cũng phải thôi. Cách đó không lâu, tôi vừa bị thiêu sống từ đầu tới chân cho đến chết đấy!
Cái cảm giác xương thịt bị nướng trực tiếp trên lửa… thật sự là ác mộng.
“Chết tiệt, cái thằng điên khốn nạn đó!”
Tôi trừng mắt nhìn đám báo cũ dán trên tường.
Lịch sử của Viêm Đế. Từ thời hắn còn là lính mới vô danh cho đến lúc leo lên hạng 1 thế giới – tất cả phỏng vấn, bài viết, ảnh chụp đều được tôi dán kín lại.
Ảnh của hắn cũng treo đó.
Nhìn mặt thôi là tôi đã muốn xé nát.
“Tsk. Vậy mà cái thằng khốn này chết là quay lại được 24 tiếng trước hả?”
*Tsk: Chậc
Giết cũng không giết được.
Đây mới là vấn đề to bự.
‘Đúng kiểu hack bất tử chứ còn gì nữa?’
Vốn dĩ, chênh lệch thực lực giữa tôi với Viêm Đế là kiểu… mặt trời so với đom đóm.
Đối phương là Hunter hạng 1 thế giới. Còn tôi thì… nằm ngoài mọi bảng xếp hạng.
Ừ thì, mức độ ghen tị thì đã được Tháp công nhận là “kỷ lục mọi thời đại”… nhưng ghen tị dữ thì có làm trình độ tăng lên được đâu.
Dù may mắn chồng may mắn, phép màu chồng phép màu… thì việc tôi giết được hắn vẫn là rất khó.
‘Mà kể cả có lỡ tay giết được, cũng toang.’
Giả sử tôi bằng cách nào đó giết được Viêm Đế đi.
Thì hắn chỉ việc quay ngược về 24 giờ trước là xong. Hết phim.
Sau đó, hắn sẽ tìm mọi cách để giết tôi cho bằng được. Đến lúc hiểu ra là giết không xong, thì thế nào hắn cũng nghĩ đến chuyện nhốt tôi vĩnh viễn ở đâu đó.
Ví dụ như xây riêng một tầng hầm, lắp phòng giam, rồi quăng tôi xuống.
Với sức mạnh của Viêm Đế, chuyện đó quá đơn giản.
Và tôi sẽ dành quãng đời còn lại ở trong tù.
“Bad ending số 2 của cuộc đời Kim Công Tử – ‘Ngục tù xa hoa’.”
*Bad ending: Cái kết xấu
“Đm…”
Giết thì cũng có vấn đề. Giết xong cũng vẫn là có vấn đề.
Thế rốt cuộc phải trả thù cái tên tâm thần này kiểu gì mới được chứ?
‘Làm sao bây giờ.’
‘Dùng cách gì để hạ được hạng 1 thế giới đây?’
Một ngày.
Tôi ru rú trong phòng trọ suốt hơn 24 giờ, chỉ ngồi nghĩ.
Vừa nhìn chằm chằm đám bài báo dán trên tường, vừa nghiền ngẫm.
Mọi thông tin về Viêm Đế đều nằm ở đó. Biết đâu lại moi được manh mối gì đó thì sao.
「Viêm Đế solo chinh phục tầng 39!」
「Solo clear tầng 38! Truyền thuyết mới của Viêm Đế!」
「Hunter Yoo Su-ha. Lần đầu tiên trong lịch sử người Hàn Quốc vươn lên vị trí số 1 thế giới.」
·
·
·
「Ngai vàng hạng 1 bỏ trống sau khi Kiếm Thánh mất tích. Ai sẽ là người kế nhiệm? Chuyên gia quốc tế đồng lòng: ‘Ứng cử viên sáng giá nhất – Yoo Su-ha của Hàn Quốc’.」
「Phá đảo “thành trì bất khả xâm phạm”: tầng 10. Rốt cuộc anh hùng bí ẩn là ai?」
「Ngày thứ 22 kể từ khi Kiếm Thánh mất tích. Ngành Hunter đứng trước thời kỳ hỗn loạn chưa từng có?」
“…”
Ngay lúc đó.
“Hả?”
Một luồng điện chạy dọc sống lưng tôi.
“Khoan đã… cái này…”
Tôi lẩm bẩm, tay chạm vào một mảnh báo. Là bài phỏng vấn trên tạp chí với Viêm Đế.
Ban đầu là bài online, nhưng tôi đã tự in ra rồi dán lên tường.
----
Hỏi: Anh Yoo Su-ha thức tỉnh lần đầu tiên khi bao nhiêu tuổi?
Đáp: Mùa hè năm 21 tuổi. Vậy là đã 11 năm rồi.
Hỏi: Nhớ cả mùa luôn, chắc anh có trí nhớ tốt lắm nhỉ.
Đáp: Cũng không đến mức đó. Chỉ là ngày tôi Awakening skill trùng đúng sinh nhật tôi thôi. Mười một năm trước, ngày 7 tháng 6. Thế nên nhớ được.
Hỏi: Ra là awakening đúng ngày sinh nhật. Lúc đó đã xảy ra chuyện gì vậy?
Đáp: Tôi đang ở tầng 1 của Tháp. Phần còn lại thì khỏi hỏi. Đời tư.
+
Nhìn qua thì có vẻ chẳng có gì đặc biệt.
Nhưng với tôi, đó là một manh mối vô giá.
“Vãi… khoan… cái này… được đấy chứ?”
Tôi đã tìm ra cách. Cách duy nhất để giết một Hunter hạng 1 thế giới.
Nghe cực kỳ ngu xuẩn, ai khác mà nghe chắc bảo tôi đi khám tâm thần gấp.
Nhưng đồng thời, đó lại là con đường duy nhất để xóa sổ Viêm Đế.
Một cách này ngay cả một thằng Hunter F như tôi cũng làm được.
‘Mình… thật sự có thể trả thù được!’
Đúng lúc ấy.
“Cháy rồi! Cháy rồi!”
Tiếng la hét vang lên từ ngoài cửa sổ. Tôi mở kính ra xem.
Từ phía xa, khói đỏ rực đang phụt lên. Người trong khu xóm ùa cả ra đường.
“Trời đất ơi, cháy to thế kia!”
“Đứng đây la làm gì, đi dập lửa đi bà con!”
“Đi thôi nào!”
Cả đám dân xóm rần rần kéo nhau chạy.
Nơi tôi ở khác với “thế giới bên ngoài”.
Đây là nơi tụ tập những người đã đặt chân vào Tháp để trở thành Hunter. Một thành phố do những con người đó tạo nên – thành phố tầng 1.
Thành phố này có đủ loại tên.
Có kẻ gọi là “Babylon”, có kẻ gọi là “Vực Sâu”.
Người thì đơn giản gọi luôn là “Thành phố Tầng 1”, kẻ thì chơi sang, dùng cái tên cổ điển: Đăng Thiên Đô (등천도시 – Thành phố Leo Lên Trời).
Bởi ở đây, đủ thứ chủng tộc từ khắp thế giới tụ về.
Đa số người sống ở đây đều là Hunter.
Đã từng nhiều lần đối mặt với cái chết, nên khi nguy hiểm ập đến, họ tự nhiên phản ứng nhanh hơn dân ngoài kia nhiều.
Tôi cũng lập tức rời phòng trọ, nhập vào dòng người đang chạy đi chữa cháy.
‘Đệt.’
Tôi liếc điện thoại để xem giờ.
Tính từ lúc tôi bị Viêm Đế giết rồi quay lại, vừa tròn 24 tiếng. Trùng khớp với thời điểm hắn giết Thánh Nữ.
Tức là…
‘Viêm Bệnh đang phi tang chứng cứ!’
Viêm Đế Yoo Su-ha.
Cái thằng đó đúng là ác quỷ đội lốt người.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận