Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thời Niên Thiếu Của Thầy Phong Thuỷ (Dịch)
  4. Chương 11: Áo liệm màu đỏ

Thời Niên Thiếu Của Thầy Phong Thuỷ (Dịch)

  • 113 lượt xem
  • 1413 chữ
  • 2024-05-09 22:39:59

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đường Tư Giai cũng nhìn thấy nó, chị vô thức ôm lấy cánh tay tôi : “ Thầy ơi....”, “Không sao” tôi đưa tay ra : “Đưa trấn vật cho tôi.”

Đường Tư Gai run lẩy bẩy đưa cho tôi, tay chị ấy lạnh như băng.

Tôi kéo chị đứng sau lưng mình, dùng hình nhân tạc bằng xương chỉ thẳng vào quỷ nhỏ áo đỏ : “ Quay về nói với chủ nhân của mày, hiện tại trấn vật đang nằm trong tay tao, và tao không muốn việc này trở nên tồi tệ. Tao không cần biết hắn vì báo thù hay vì nhận tiền của kẻ khác, việc này chấm dứt tại đây.”

“Trả ta máu tế!” tóc và y phục của quỷ nhỏ áo đỏ lập tức bay phập phồng.

Lúc này tôi mới để ý đến , thứ nó mặc trên người là áo liệm màu đỏ, nghĩa là nó mặc áo đỏ khi chết. Người và quỷ không giống nhau, người thanh niên cường tráng, quỷ tuổi nhỏ hung hăng. Nó vốn là tiểu quỷ được mặc áo đỏ khi mang đi mai táng, tà khí cực nặng. Một khi được người khác tu luyện thêm thì nó sẽ hung dữ gấp bội, trở thành ác quỷ hung dữ vô địch.

Trước đây , nó được dùng để luyện tà linh , khi tà linh tồn tại thì sự oán giận sẽ suy yếu ở một mức nhất định, sức mạnh cũng bị chịu sự hạn chế ngược lại từ trấn vật. Nhưng bây giờ, tà linh đã bị diệt, trấn vật cũng được đào lên, vì thế hung tính của nó cũng không còn bị trói buộc.

Cho thấy kẻ tu luyện hận tôi vì tôi đã phá được trấn vật của hắn nên mới cho quỷ nhỏ áo đỏ này xuất hiện. Một là hắn muốn dùng con quỷ này để phục thù tôi; hai là vẫn còn khế ước giữa hắn và quỷ nữ, nếu không còn máu tế thì hắn sẽ gặp nguy hiểm.

Còn trước mắt, Đường Tư Gai chính là máu tế phù hợp nhất.

Nói tóm lại, bây giờ quỷ nhỏ áo đỏ xuất hiện và chúng tôi chỉ có một kết cục. Một là tôi diệt nó và kẻ tu luyện kia sẽ có thể thoát thân; hai là nó đánh bại tôi và nuốt chửng linh hồn của Đường Tư Giai, như vậy khế ước đã hoàn thành, con quỷ kia sẽ không trở thành mối đe dọa cho kẻ tu luyện.

Cho dù kết cục nào đi nữa thì đối với hắn cũng chỉ có lợi mà không có hại.

Kẻ này rất thông minh lanh lợi.

Nhưng hắn coi thường tôi, coi thường Ngô gia chúng tôi.

Mặc dù tôi là người mới làm việc, nhưng chút chuyện thế này mà xử lý không xong thì bao nhiêu năm ông nội gắng sức dạy tôi coi như đổ sông đổ bể.

Rất nhanh tôi đã có chủ ý.

Gần như đúng lúc đó, quỷ nhỏ áo đỏ gào thét inh tai nhức óc nhảy vồ vào tôi.

Tôi không thừa thời gian để tán ngẫu với nó, tôi liền nghĩ đến bùa trấn quỷ, ngón trỏ phải niết vào ấn đường, tiếp đó vồ đến quỷ nữ kia.

Quỷ nữ thét lên một tiếng kinh hãi , bị tôi tóm được nắm trong lòng bàn tay ,rồi phong ấn vào hình nhân tạc bằng xương, tiếp đó tôi niệm chú phong linh : “ Lục hợp cấm chế, ngũ hành vi lao, sắc!”

Niệm xong , tay phải bấm kiếm quyết rồi ấn vào hình nhân tạc bằng xương.

Truyền đến tai tôi là tiếng kêu thảm thiết của quỷ nhỏ áo đỏ, nó đã bi phong ấn chặt trong hình nhân tạc bằng xương, sẽ không thoát ra ngoài được nữa.

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh , Đường Tư Giai chưa kịp phản ứng lại thì tôi đã hoàn thành xong việc.

Tôi đưa trấn vật ra trước mặt chị ấy : “ Cầm lấy.”

Chị sững sờ nhìn tôi, cầm lấy trấn vật một cách vô thức : “Thầy ơi...vừa nãy....”

“Không sao rồi” tôi xách túi lên : “ Đi thôi.”

Miệng chị há hốc, muốn nói nhưng không nói nên lời.

Tôi đi được vài bước thì mắt tối sầm lại, cơ thể mềm nhũn, ngã khụy xuống đất. “ Thầy ơi!” Đường Tư Giai định thần lại, hét lên thất thanh, chạy đến bên cạnh, ôm lấy ôi : “ Thầy bị sao thế? Hả? Làm sao thế?”

Đầu tôi đau muốn nổ tung, đau đớn không thở được, tôi rên rỉ lên một tiếng rồi ngất lịm đi.

“Thầy ơi! Thầy ơi....”

Đường Tư Giai lo lắng phát khóc.

Lúc tôi tỉnh lại đã thấy mình đang ở trên xe.

Giống như đau đến mức ngất đi, vì quá đau khiến tôi bừng tỉnh, cái đầu của tôi giống như nứt toạc ra vậy, đau đến nỗi không thể hình dung được.

Thấy tôi tỉnh lại, Đường Tư Giai vội vàng đến bên : “ Thầy ơi, thầy thấy thế nào rồi?”

“Đau đầu...” tôi cố chịu đau, trên mặt , trên cổ và toàn thân đều đổ mồ hôi lạnh, hai đôi tay tôi đau đến mức muốn chụp lấy cái gì đó mà cũng không thể chụp được.

Đường Tư Giai nắm chặt lấy tay tôi : “ Thầy ơi, tôi...Aaa!”

Vì đau nên chị đã hét lên,

Tôi cầm lại tay chị, đồng thời tay phải tôi bám vào tay vịn cửa, trên cánh tay nổi đầy gân xanh.

Tay của chị sắp bị tôi bẻ gãy rồi.

Đường Tư Giai cố chịu đựng sự đau đớn, nước mắt ướt đẫm nhìn tôi , ra sức cắn môi, sững sờ không nói nên lời.

Tôi vừa cố chịu đau vừa điều nội khí , điều thần sắc, bảo vệ đan điền để trị thương cho mình. Kiểu đau đầu này thuộc về nội thương. Là do trong lúc cấp bách, tôi đã dùng thần để làm bùa. Ông nội từng nói, nếu dùng thần để làm bùa thì yêu cầu về nội công và tư chất là cực cao. Tư chất của tôi đủ, nhưng còn nội công còn hạn chế rất nhiều, dù sao tôi mới có 18 tuổi, tôi không thể sánh được với mấy chục năm tu luyện của ông nội.

Nội công vốn không đủ, vì vậy dùng thần để làm bùa sẽ rất nguy hiểm, thêm nữa bùa đó tôi làm ngay ở mộ tổ Đường gia, nên âm khí xâm nhập vào cơ thể, chính vì thế nội thương của tôi mới nghiêm trọng như vậy.

Đây chính là trải nghiệm, ít nhất trước khi nội công của tôi ngày càng thâm hậu thì tốt nhất không dùng thần để làm bùa. Tôi thà rằng dùng giấy làm bùa , dù sao cũng đủ dùng lại còn là một cách an toàn,phải dần dần làm theo thứ tự.

Mười mấy phút sau, cơn đau đầu cuối cùng cũng qua đi.

Tôi lực cùng sức kiệt ngồi phịch xuống ghế, gục đầu, hít thở một cách yếu ớt.

Tay của Đường Tư Giai đã bị tôi vặn tím bầm một khoảng.

Nhưng chị mặc kệ, vội hỏi tôi : “Thầy ơi, thầy đỡ hơn chưa?”

Lúc lâu sau tôi mới nói : “ Nước......”

“Vâng!” chị nhanh chóng mở chai nước đưa cho tôi : “Thầy ơi, nước đây.”

Tôi cầm lấy , uống từng ngụm nhỏ hết nửa chai, lúc này mới cảm thấy khỏe lên đôi chút.

“ Tay của chị....không sao chứ?” tôi hỏi.

Chị nhìn vào chỗ tím bầm trên tay mình : “Không sao, thầy còn thấy khó chịu không?”

“Đỡ nhiều rồi” tôi nhìn chị đầy áy náy : “ Xin lỗi, vừa nãy đau quá , tôi chỉ muốn nắm lấy thứ gì đó, nên không để ý được thứ mình nắm là thứ gì.”

Chị thở phào một hơi, nhìn tôi cười: “Không sao, thầy không sao là tốt rồi, vừa nãy dọa chết tôi rồi.”

Tôi nhìn ra bên ngoài, trời đã sắp sáng rồi.

Tôi ngồi xuống , hỏi chị : “ Trấn vật đâu?”

“Tôi cất trong túi rồi” chị đáp : “Lúc thầy ngất đi, tôi chỉ có thể cất nó trong túi, nếu không tôi không thể cõng thầy....”

“Ừ” tôi cũng thở phào một hơi, nhìn chị cười : “Tôi đói rồi, đi ăn chút gì đi.”

Chị gật gật đầu : “Vâng.”

Vừa mới khởi động xe thì chị có điện thoại.

Chị cầm lên xem liền chau mày, trông có vẻ bất lực.

“Nghe đi” tôi quay đầu nhìn ra phía bên ngoài, nhắm mắt lại.

Chị nhìn tôi, do dự một chút rồi nghe máy.

Chị nghe điện thoại rất lâu, toàn bộ câu chuyện đều dùng tiếng pháp, hình như đang giải thích chuyện gì đó với đối phương, nhưng giọng điệu của người đó rất nghiêm khắc, hầu như không nghe chị giải thích.

Cuối cùng, chị trầm mặc một lúc rồi tắt máy.

“Xảy ra chuyện gì rồi?” tôi quay đầy lại hỏi chị.

Chị nhìn tôi nở một nụ cường đầy miễn cưỡng, nhưng giọt lệ lại không ngừng rơi.

Tôi sững lại, hiểu rồi.

Chị đã gây ra chuyện lớn.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top