Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thời Niên Thiếu Của Thầy Phong Thuỷ (Dịch)
  4. Chương 30: Hộ Thân Phù

Thời Niên Thiếu Của Thầy Phong Thuỷ (Dịch)

  • 102 lượt xem
  • 1169 chữ
  • 2024-05-09 22:44:46

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đường Tư Giai thở dài, nói với Khả Nhi: "Đây là do em cố chấp, đừng hối hận."

"Chỉ cần để em kiếm được 100 ngàn này, làm gì cũng được." Khả Nhi cười híp mắt nhận lấy túi trong tay Đường Tư Giai: "Thiếu gia, đồ đều ở đây rồi, cậu kiểm tra thử, nếu không đúng, tôi lại đi mua."

Tôi đi đến ghế salon ngồi xuống, Khả Nhi đi tới, mở túi ra, mang mấy thứ như chu sa, bạch cập, tàng hồng hoa, giấy vàng, bút lông và pháp ấn ra, giống như bày một tiệm tạp nhỏ trên bàn.

"Cậu biết rọc giấy không?" Tôi hỏi Khả Nhi.

"Biết!" Khả Nhi nói: "Dùng để vẽ bùa đúng không?”

“Đúng!” “Cái này tôi quá rành rồi.” Khả Nhi vén tay áo lên, nói: “Chúng tôi không chỉ bán đồ cổ, còn bán phù chú. Những bùa chú lừa gạt kia của Phi ca, đều do tôi rọc, sau đó anh ấy tìm người vẽ. Cậu yên tâm, giao cho tôi!”

Tôi sửng sốt, nhìn Đường Tư Giai.

Đường Tư Giai bất đắc dĩ nhún vai, chị cũng không nói gì.

Khả Nhi cũng không để ý, động tác nhanh nhảu cắt giấy.

Tôi hắng giọng, cầm ấn gỗ đào lên, kiểm tra hoa văn thất tinh, khá tốt, điêu khắc không tệ. Tôi buông ấn xuống, cầm lọ chu sa lên, bóp một ít vào ấn, lấy tay nhẹ nhàng xoa.

Đường Tư Giai ngồi xuống bên cạnh tôi, hỏi: “Thầy, tôi giúp được gì?”

“Không cần, cứ để Khả Nhi làm là được.” Tôi nói

Chị có chút mất mát, khe khẽ thở dài, sâu kín nhìn tôi.

Tôi nhìn chị: “Sao thế?”

“Không có gì…” Chị né tránh ánh mắt tôi, đứng lên: “Vậy tôi đi chuẩn bị cơm trưa cho thầy.”

“Chờ chút.” Tôi gọi chị lại.

Chị dừng bước, xoay người lại: “Sao thế?”

Tôi nhìn bạch cập và tàng hồng hoa trên bàn, hỏi chị: “Còn nhớ hôm đó trên núi, em đã làm thế nào không?”

Chị vội vàng gật đầu: “Ừ! Còn nhớ!”

“Chị đi lấy chén, ngâm tàng hồng hoa vào.” Tôi bảo: “Mười phút sau, để Khả Nhi dùng bạch cập đổ lên chu sa mài mực, mài xong em vẽ bùa.”

Đường Tư Giai cười, dùng sức gật đầu: “Ừ! Được!”

Chị xoay người cầm chén đi.

Tôi nhìn bóng lưng chị, hiểu ý cười một tiếng, tiếp tục mài ấn.

“Thiếu gia, cậu với chị Giai Giai có quan hệ gì thế?” Khả Nhi nhỏ giọng hỏi.

Tôi không để ý đến cô ấy.

Cô ấy tự thấy không thú vị, nhún nhún vai: “Được rồi, cứ coi như tôi nói linh tinh, tôi rọc giấy tiếp đây.”

Tôi không nhịn được, bật cười.

Mười mấy phút sau, ấn gỗ đào mài xong, giấy bút chu sa cũng đầy đủ.

Dùng giấy vẽ phù rất phiền, nhưng không còn cách nào khác, tối nay tôi cũng không muốn nhức đầu nữa.

Tôi cầm bút lông lên, để Khả Nhi mài mực chu sa.

Phù này để dành cho cô ấy, nên để cô ấy tự tay mài chu sa, như vậy sẽ hiệu quả hơn.

Cô ấy ở bên kia mài, tôi trám chu sa, tồn thần một chút, bắt đầu vẽ bùa.

Nét vẽ đầu tiên quan trọng nhất, linh khí thiên địa tụ về, mở ra hỗn độn, nét bút thứ nhất rơi xuống, tôi nhanh thoăn thoắt vẽ xong một đạo bùa xinh đẹp trên giấy vàng.

Đường Tư Giai nín thở ngưng thần, đứng cạnh tôi nhìn chăm chú.

Khả Nhi cũng nhìn rất nghiêm túc, ánh mắt thậm chí còn có chút kinh ngạc.

Vẽ phù xong, tôi cầm ấn gỗ đào lên, dùng chu sa lau một cái, thêm tồn thần, miệng niệm chú ngữ: “Thất tinh thái bạch, hộ thân hộ linh, thất tinh thương long chân quân, lập tức nghe lệnh.”

Nói xong hạ ấn, phù thành.

Người bình thường sẽ hiểu, cách vẽ bùa niệm chú, đều là Thái thượng lão quân nghe lệnh. Nhưng cách ông nội dạy tôi không giống như vậy, đây là mật nguyền có một không hai của Ngô gia ta, không giống cũng không sao, có tác dụng là được.

Tôi buông pháp ấn xuống, tĩnh tâm trong chốc lát, ngưng thần nhìn một lần, trên đạo phù chú hiện lên tầng kim quang nhàn nhạt, bên trong có sát khí. Tôi cầm phù lên, huơ hươ, chờ chu sa khô lại, hỏi Khả Nhi: “Cậu chắc chắn muốn kiếm 100 ngàn chứ?”

“Chắc chắn!” Khả Nhi nói.

“Được, vậy giờ cậu không thể đổi ý.” Tôi đưa phù cho cô ấy: “Đeo bên người, trước khi xong chuyện này, tuyệt đối không được rời người.”

“Được!” Cô ấy nhận lấy, cần thận gấp lại, nhét vào áo lót.

“Thu dọn đồ lại, cầm cẩn thận.” Tôi đứng lên: “Chúng ta đến nhà anh Phi của cậu.

“Được!” Khả Nhi gật đầu.

Cô đứng lên bắt đầu thu dọn đồ.

Đường Tư Giai nhỏ giọng hỏi tôi: “Vẽ bùa thế này, so với hôm đó ở mộ tổ nhà tôi, có lợi hại hơn không?”

Tôi tiến đến bên tai chị, nhỏ giọng nói: “Thật ra thì giống nhau…”

“Vậy sao phải phiền toái như vậy.”

“Như hôm nọ thì bớt phiền, như hôm nay, bớt phí sức lực…”

Chị hiểu: “Ra là vậy ….”

Khả Nhi mang lọ chu sa, giấy vàng, ấn gỗ đào cất đi, mang theo liễn chu sa, cầm bút lên, xoay người đi.

“Thật sự để cho em ấy làm?” Đường Tư Giai có chút không yên tâm: “Em ấy làm được không?”

“Cô ấy đã đeo Hộ thân phù, không còn lựa chọn nào khác rồi.” Tôi nhìn chị: “Về nghỉ ngơi đi, ngày mai còn tới công ty mới nhậm chức. Chuyện này, em sẽ lo.”

Chị đưa mắt nhìn tôi, sau đó lại gần, ôm lấy tôi.

“Vất vả cho thầy rồi, bảo vệ bản thân cẩn thận.”

Mặt tôi nóng lên, gật đầu: “Ừm.”

Vừa lúc Khả Nhi trở về, ngẩng đầu nhìn, vội vàng xoay người: “Cái đó … bút lông phải rửa, em không nhìn thấy gì hết.”

Đường Tư Giai buông tôi ra, đỏ mặt đứng lên, nhẹ giọng nói: “Vậy tôi đi trước.”

Tôi cũng đứng lên: “Trên đường lái xe cẩn thận.”

“Ừm.” Chị cầm túi lên, xoay người đi.

Tôi tiễn chị tới cửa, đưa mắt nhìn chị xuống lầu, lúc này mới đóng của lại.

Khả Nhi chầm chậm chạy đến bên tôi, hung phấn hỏi: “Thế nào? Để tôi nhìn thấy rồi kìa? Thiếu gia, cậu và chị Giai Giai đang hẹn hò! Đúng không hả?”

Mặt tôi đỏ lên: “Cậu đừng hiểu lầm, đó là bạn bè ôm nhau…”

“Ha ha, tôi không hiểu lầm đâu nhé.” Cô ấy cười gian nhìn tôi, ánh mắt đắc ý: “Bạn bè ôm nhau, sẽ không đụng ngực, mới vừa rồi chị Giai Giiai ôm cậu, tôi nhìn rồi, sát lắm đó! Ha ha ha, cậu xem, mặt cậu đỏ rần rồi, ha ha ha ….”

Tôi bình tĩnh nhìn cô ấy, không lên tiếng.

Cô ấy không dám cười nữa, hắng giọng: “À … Tôi hiểu lầm? Được rồi, thật xin lỗi thiếu gia, tôi cái gì cũng không thấy…”

“Lấy đồ, đến nhà ông chủ cậu.” Tôi bảo cô ấy.

Cô ấy cúi đầu chạy tới phòng khách, cất bút lông cẩn thận, xách túi đến bên cạnh tôi, chột dạ giống một đứa trẻ phạm lỗi.

Tôi cười nhạt: “Đi thôi.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top