Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thời Niên Thiếu Của Thầy Phong Thuỷ (Dịch)
  4. Chương 31: Tà Hỏa

Thời Niên Thiếu Của Thầy Phong Thuỷ (Dịch)

  • 109 lượt xem
  • 1386 chữ
  • 2024-05-09 22:44:57

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mới một đêm không gặp, Triệu thổ hào gầy hẳn đi, vành mắt đen lại, người chán chường, đến đầu cũng như lùn đi.

Khả Nhi nhìn thấy anh ta như vậy, thất kinh: “**, anh Phi, anh bị yêu tinh hút khô rồi đấy à?”

“Cút” Triệu Phi mắng một câu, nhìn sang tôi liền đổi mặt vui vẻ phúc hậu: “Thiếu gia, cực khổ cho cậu rồi, nào, mau vào nhà.”

Tôi vào phòng khách, nhìn bốn phía, không phát hiện ra dị thường mới tới trước ghế salon ngồi xuống.

Triệu thổ hào để Khả Nhi đỡ, đi tới cạnh tôi ngồi xuống, hỏi: “Thiếu gia, cậu ăn cơm chưa?”

“Thiếu gia chưa ăn, vẽ cho em đạo bùa rồi chạy luôn tới đây.” Khả Nhi nói.

“Cô gọi đồ đi.” Triệu thổ hào bảo: “Gọi lẩu cho thiếu gia, bảo họ mang tới, chúng ta ăn ở nhà.”

“Anh còn ăn được?” Khả Nhi buồn bực, nhìn khắp nhà, thấp giọng: “Nghe thiếu gia nói, anh bị yêu tinh phá, ở chỗ nào thế?”

Triệu thổ hào tức giận không chỗ trút: “Mẹ nó cô nói nhảm nhiều thế? Đi! Nhanh!”

Khả Nhi ồ một tiếng, cầm điện thoại ra ngoài, còn không quên nói một câu: “Anh Phi, tiền này anh thanh toán cho em đấy nhé, em nghèo chết thôi, mời không nổi …” Triệu thổ hào trừng mắt một cái.

“Được được được, coi như em chưa nói, em mời! Em mời còn không được sao?”

Khả Nhi vội trốn ra ban công gọi thức ăn.

“Con nhóc này cái gì cũng tốt, chỉ có cái miệng lắm lời.” Triệu thổ hào không biết làm sao: “Thiếu gia, để cậu chê cười rồi.”

“Tối hôm qua không xảy ra chuyện gì chứ?” “Không có…” Anh ta ngáp một cái, lau nước mắt: “Chỉ là lúc trời sáng tôi có ngủ một chút, nhưng rất nhanh đã tỉnh rồi, con yêu tinh kia cũng không ra.”

“Vậy thì tốt.” Tôi gật đầu, nhìn Khả Nhi ở ban công, nhỏ giọng hỏi anh ta: “Anh bảo cho cô ấy 100 ngàn à?”

“Phải, tôi bảo khi xong chuyện.” Anh ta thấp giọng: “Tôi nghĩ chuyện này nguy hiểm, em gái tôi mấy hôm trước còn xảy ra chuyện lớn như vây, vất vả lắm mới ổn lại, không thể liên lụy con bé. Lại nói, yêu tinh ngọc khôi này …. À không! Em gái ngọc khôi này tàn bạo như vậy, nhỡ Khả Nhi xảy ra chuyện, tôi cho thêm tiền là được rồi, nhưng nếu em gái tôi có chuyện gì, sao tôi ăn nói được với dì tôi? Cậu xem có đúng không?”

Anh ta nghĩ như vậy, cũng dễ hiểu.

Tôi gật gật đầu: “Người đáng tin là được.”

“Cậu yên tâm, tuyệt đối đáng tin.” Anh ta nói: “Đừng nhìn con bé này bình thường tùy tiện, thật sự gặp chuyện rồi, tuyệt đối an tâm.”

“Vậy thì tốt.” Tôi yên tâm.

Khả Nhi đặt đồ ăn xong, quay người: “Thiếu gia, tôi gọi thịt dê cho cậu, nửa giờ nữa sẽ đến.”

“Ăn cơm không vội, vẽ bùa đã.” Tôi bảo cô ấy: “Mở túi ra.”

“Được!” Khả Nhi mở túi, nhanh chóng hỗ trợ lấy đồ ra, bày trên bàn trà nhỏ.

Triệu thổ hào cũng đi theo giúp đỡ.

Dọn đồ xong, Khả Nhi lấy ra một cái chén, từ trong bình đồ ra một ít tàng hồng hoa đã ngâm nước, tiếp túc lấy lọ chu sa, đổ một ít lên, sau đó lấy bạch cập chuẩn bị mài.

Những điều này tôi còn chưa nói, cô ấy đã chủ động làm rồi.

Trong lòng nghĩ không trách Triệu thổ hào nói cô ấy đáng tin, cô gái này nhìn thì thờ ơ, nhưng thực tế tâm tư thận trọng, rất nhạy bén.

“Đưa bạch cập cho anh ấy.” Tôi bảo.

Khả Nhi nhìn Triệu thổ hào, đưa bạch cập cho anh ta.

Triệu thổ hào nhận lấy, hỏi tôi: “Thiếu gia, sau đó thì sao?”

Tôi chỉ tóc anh ta: “Giật vài cọng tóc xuống, đốt thành tro, thả vào mài với chu sa.”

“Được, giật mấy cọng?” Anh ta hỏi. Tôi bảo không cần nhiều, mấy cọng là được.

Anh ta đưa tay nắm tóc, dùng sức giật một cái, lại giật cả nửa bộ tóc xuống, nhìn cũng sửng sốt.

“Vãi, anh Phi, anh chưa già đã lão à!” Khả Nhi không nhịn được nói: “Cái này gọi là gì? Chơi bời quá độ, suy thận rồi! Yêu tinh kia quả là vắt khô anh rồi!” Triệu thổ hào cũng không thèm mắng cô, chỉ kinh hoàng thất thố hỏi tôi: “Thiếu gia, chuyện gì thế này?”

“Hôm qua anh mất nhiều máu như vậy, rụng tóc cũng rất bình thường.” Tôi nhàn nhạt nói: “Không sao, lông mày không rụng, vẫn còn kịp. Khả Nhi, đốt tóc đi, bỏ vào chu sa.”

“Được!” Khả Nhi cầm lấy tóc, từ trong túi lấy ra bật lửa, đốt.

Triệu thổ hào nhìn tóc trong tay Khả Nhi, trên trán toát mồ hôi lạnh.

Theo âm thanh cháy lách tách, phòng khách nhất thời ngập trong mùi tóc bị đốt gay mũi.

Khả Nhi đem tro tóc thả vào chu sa, cầm chén tới trước mắt Triệu thổ hào: “Được rồi.”

Triệu thổ hào phục hồi tinh thần, vội vàng mài mực.

Trong chốc lát, tro tóc hòa vào mực đỏ, nhìn không rõ.

Ở nhà vẽ Hộ thân phù, lúc này cần vẽ là Thế thân phù. Ngọc khôi tiên mặc dù bị phong bế, nhưng cũng không được bao lâu. Một khi cô ta phá được trói buộc của Ngũ lôi trấn linh phù, lúc nào cô ta cũng có thể kéo Triệu thổ hào vào mộng, hút hết máu của anh ta.

Thế thân phù, ý nghĩa như tên, chính là có thể biến ra thế thân cho Triệu thổ hào, ngăn hắn tiến vào giấc mộng của ngọc khôi tiên. Cho nên phù này một đạo không đủ, phải vẽ vài đạo, càng nhiều càng tốt.

Tôi bày bốn tờ giấy vàng lên bàn, còn lại để sang một bên, trước vẽ sáu đạo phù, vẽ xong lại vẽ tiếp.

Khả Nhi nhìn Triệu thổ hào đồ mồ hôi, theo bản năng rút giấy đưa giấy cho anh ta,

Triệu thổ hào một bên lau mồ hôi, một bên mài mực, thở hổn đứng lên.

Tôi cầm bút lông, chấm vào mực đỏ, tồn thần, bắt đầu vẽ bùa.

Đạo bùa thế thân thứ nhất rất nhanh đã được vẽ xong, tôi cầm ấn gỗ đào lên, phết chu sa, miệng niệm chú ngữ: “Nhất thân nhất khí, nhất khí nhất chân, nhất chân hợp đạo, nhất đạo nhất thân, thất tinh chúng thánh, Thái cực bạch trạch chân nhân, mau mau nghe lệnh!”

Nói xong, hạ ấn, phù thành.

Hít sâu một hơi, vừa định thần, tôi tiếp tục cầm bút lên, bắt đầu vẽ đạo bùa thứ hai.

Khả Nhi buồn bực nhìn đạo bùa trên bàn, đưa tay khẽ sờ, lầm bầm nói: “Sao không giống đạo bùa của mình nhỉ … A, thiếu gia, cái này…”

“Đừng quấy rầy thiếu gia!” Triệu thổ hào trừng cô, nhỏ giọng quát.

Khả Nhi không còn cách nào chỉ có thể nhịn lại.

Tôi không để ý, mồ hôi cũng không nhớ tới lau, một hơi vẽ xong bốn đạo phù, lúc này mới buông bút chu sa xuống, nhẹ nhàng thở phào một hơi.

Khả Nhi vội vàng rút khăn giấy đưa tôi lau mồ hôi.

Tôi tĩnh tâm trong chốc lát, đẩy tay cô ấy ra, đưa tay lấy giấy vàng ở chồng bên cạnh, bày thêm bốn tờ, tiếp tục vẽ bùa.

Tay còn chưa đụng đến giấy vàng, đột nhiên một mồi lửa bùng lên, chồng giấy kia cháy thành tro.

“A!” Khả Nhi bị dọa sợ ngã ngồi trên đất, mặt trắng bệch: “Thiếu gia! Quỷ lộng hành rồi!”

Triệu thổ hào cũng bị dọa sợ không ít, tay run lên, cái chén rơi trên đất, rào một tiếng, mực đỏ đổ đầy đất.

Không chỉ bọn họ sợ, tôi cũng ngây ngẩn.

Có ý gì? Muốn khiêu khích?

Tôi lạnh lùng nhìn đám lửa, cầm chai bên cạnh lên, mở nắp, đổ nước tàng hồng hoa lên đám lửa.

Ầm một tiếng, ngọn lửa vọt lên cao cả thước, tựa như thứ tôi hắt vào không phải nước mà là xăng vậy.

Khả Nhi bị dọa sợ thét chói tai, co rúc trên đất, dùng sức bịt lỗ tai.

Tôi chau mày, ầm một tiếng ném chai xuống đất, đứng lên, hỏi Triệu thổ hào: “Ngọc khôi ở đâu?”

“Ở … Ở thư phòng…” Triệu thổ hào run rẩy nói.

Tôi mặc kệ đám lửa, vòng qua bàn trà đi nhanh tới thư phòng, đẩy cửa ra.

Tôi không kìm được kinh sợ.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top