Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Khoa Huyễn
  3. Thôn Phệ Tiến Hóa (Dịch)
  4. Chương 10: Ta ăn một đóa hoa

Thôn Phệ Tiến Hóa (Dịch)

  • 374 lượt xem
  • 2484 chữ
  • 2022-09-18 23:03:54

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

“Chéo chéo…chéo chéo…”

“Ô…rống… rống (tiếng dã thú rống)!”

Trong vòng bán kính 15 mét tính từ bông hoa, không có một sinh vật sống nào khác ngoài trừ Y Sâm.

Ở rìa ranh giới 15 mét, đám ác khuyển dị chủng (chó dữ) và một vài con zombie tiến hóa bao vây xung quanh thành vòng tròn. Chúng đi qua đi lại ở nơi đó. Bọn chúng gào thét không ngừng, vây quanh đóa hoa với vẻ mặt vô cùng lo lắng. Thế nhưng lại không dám bước vào bán kính đó nửa bước.

Mà dây leo trên người Y Sâm thì càng lúc càng quấn chặt hơn, không chỉ có như vậy, vô số dây leo nhô ra khỏi mặt đất, giống như chúng bị đau đớn quá, điên cuồng trồi lên quất lung tung.

Đột nhiên, dây leo trên người Y Sâm kéo căng  ra, vỗ vỗ lên mặt đất.  Nhưng ngay sau đó, tất cả dây leo đang còn đập lung tung kia liền ngừng công kích, vô lực lả tả rơi xuống mặt đất.

Y Sâm ở trên mặt đất bị dây leo hung hăng nện cho mấy cái, cả người có  chút choáng váng. Hắn từ từ xoay người lại, nhìn lên bầu trời bao la xanh thẳm ở phía trên, trong miệng thì ngoài trừ cánh hoa, nhị hoa ra còn có rễ cây đen như mực kia nữa.

Dây leo mặc dù đã rất cố gắng đem Y Sâm từ đóa hóa ném ra ngoài, thế nhưng dưới lực lượng mạnh như vậy, hắn vẫn cắn chặt lấy đóa hoa, thậm chí còn kéo cả rễ nó ra nữa.

Năng lực của đám quái vật này rất quỷ dị, rất cường đại thế nhưng bản thể của bọn nó lại vô cùng yếu.

Cái chết theo dự đoán cũng không có xuất hiện. Đám Zombie và ác khuyển vẫn đi lại xung quanh ngoài bán kính 15 mét kia. Mà vô số dây leo thì đều đã ngừng công kích, mềm oạt nằm sấp trên mặt đất, chỉ còn lại âm thanh Y Sâm nhai nhai đóa hoa.

Bộ dạng của hắn lúc này chẳng khác nào bộ dạng hận không được cắn nát đối phương vậy.

Y Sâm đã làm xong tất cả công tác chuẩn bị rồi, hắn cũng không có chờ chết mà thay vào đó là…một cỗ năng lượng cổ quái, mãnh liệt sôi trào trong cơ thể hắn. Chỉ mười mấy giây sau, hai mắt Y Sâm tối sầm lại, hoàn toàn mất đi ý thức.

Hoa nở ra hai đóa hoa, mỗi cành một đóa hoa.

……….

Lippi hai mắt đờ đẫn ngồi trên xe quân sự, cũng không có nói câu nào, bộ dáng vô cùng cô đơn. Không biết trải qua bao lâu, xe quân sự cuối cùng cũng trở lại căn cứ Lô Linh.

Nhìn đoàn người thương vong thảm trọng, quần áo rách rưới, gương mặt thất thần, mọi người trong căn cứ cũng biết được kết quả của chuyến đi này.

Lippi đang thất thần bị đuổi ra khỏi xe quân sự. Trong đầu hắn lúc này chỉ có hình ảnh Y Sâm cứu hắn trước lúc chết và câu nói văng vẳng bên tai kia: "Tôi hy vọng cậu có thể sống sót".

Đột nhiên, Lippi chấn động, giống như thể nghe thấy tiếng chuông báo thức buổi sáng vậy. Bởi vì cậu nghe thấy giọng nói của một tên khiến cho cậu căm hận đến tận xương tủy.

“Mẹ nó…con mẹ nó chứ, đây là cái nhiệm vụ quỷ quái gì vậy, lão tử….”

Ước Hàn (John) lớn tiếng phàn nàn với những người lính tiếp nhận hắn tại căn cứ.

Lippi đẩy người lính bên cạnh ra bằng một tay. Tay phải bí mật nắm ở thắt lưng.

“Hử?”

Kate ở một bên nhìn đám lính dự bị tham gia nhiệm vụ đặc biệt vẫn đang còn có chút kinh hồn bạt vía do nàng dẫn dắt này. Đột nhiên ánh mắt nàng nhìn về nơi xa và nhìn thấy Lippi….ánh mắt này, bộ dạng này…

“Người định làm gì?”

Tốc độ của Kate vô cùng nhanh chóng, ngay vào lúc Lippi giơ súng lên chuẩn bị bắn, Kate liền không do dự liền nổ súng và bắn vào cánh tay của Lippi.

Kate không biết mục tiêu Lippi nhắm tới là ai, thế nhưng theo bản năng, Kate cũng không muốn để trụ sở lâm vào cảnh khói hỏa chiến đạn.

“Tách tách!”

Máu tươi chảy ra!

Viên đạn trúng vào cánh tay của Lippi làm cho cơ thể của hắn bị nghiêng đi. Ngay sau đó, những người lính bảo vệ căn cứ liền ập tới và đè Lippi xuống đất.

“Ngươi… con mẹ nó… điên rồi?”

Lúc này Ước Hàn cũng đã tỉnh táo lại, nhìn Lippi đang bị đè xuống mặt đất không ngừng giãy dụa, không kềm được,  sự tức giận mắng to.

“Ngươi đã giết chết huynh đệ của ta! Người đã giết chết huynh đệ của ta!”

Lippi tức giận gào thét.

Vẻ ngoài giống như bệnh nhân tâm thần của hắn làm cho các thành viên đội dự bị tham dự nhiệm vụ đặc biệt lần này trầm mặc.

“Ngươi vốn có thể ở phút cuối đem hắn kéo trở lại, vốn có thể! Nhưng ngươi lại ném hắn vào giữa trung tâm, nơi nguy hiểm nhất kia! Ngươi… con mẹ nó khốn nạt, Thú…. Vật….!”

Lippi bị ấn mạnh xuống đất, cổ tay dính đầy bùn đất. Khuôn mặt nâu đen bị đè nát và biến dạng, thế nhưng vẫn không ngăn được tiếng rống giận đầy tức giận của hắn.

“Ngươi là một tên tiểu nhân, một tên sợ chết, một tên phản bội…. Một tên phản bội!”

“Cái tên phản bội nhà ngươi! Cũng chỉ vì Y Sâm trong khảo hạch thắng ngươi, một người lính bình thường có thể thắng được một dị năng giả mà ngươi ghi hận tới tận bây giờ, thậm chí không tiếc giá nào hại chết hắn! Con mẹ nó, đồ tạp chủng, đồ thối tha….”

Tiếng gầm của Lippi không ngừng vang vọng ở bên trong phòng.

John nghe thấy vậy, sắc mặt xanh mét, hổn hển nói:

“Chết tiệt, ta và hắn không có bất kỳ ân oán cá nhân nào cả! Ta cứu hắn? Ta cứu hắn kiểu gì? Nếu như hắn bỏ đi… con mẹ nó… đóa hoa kia và bầy zombie, ác khuyển, tất cả bọn chúng sẽ nhắm về phía chúng ta!”

John nhìn đám binh lính đang nhìn mình với sắc mặt bất thiện, lớn tiếng quát lên:

“Ta….Con mẹ nó… ta cứu các ngươi đó! Đừng có nhìn ta với ánh mắt như vậy, các người ngoài trừ cảm kích ra không có cảm xúc nào nữa sao?? Hy sinh một người để cả đội sống sót, đó là tất cả những gì ta đã làm đấy!”

John nhìn Lippi đang bị đè dưới mặt đất, lạnh giọng nói:

“Huynh đệ của ngươi là một anh hùng. Đừng vì hành động nông nổi của ngươi mà hắn bị chỉ trích.”

 “Cái đồ rác rưởi thối tha như ngươi mà còn mặt mũi nói ra những lời như vậy à…. Tên tiểu nhân bỉ ổi… Ngươi….”

Rất nhanh, Lippi liền bị bọn lính dẫn ra ngoài. Không có gì bất ngờ xảy ra, hành động này của Lippi sẽ bị căn cứ phán xét, lý do là vì hắn đã có ý đồ muốn bắn chết một thành viên dị năng.

Dù sao, John cũng là một người có dị năng mà!

“Buông ta ra! Buông ta ra! Ta muốn gặp thủ lĩnh, ta muốn gặp trưởng quan của ta! Ta muốn….”

Lippi không ngừng vùng vẫy.

Ở khúc cua hành lang, một thân ảnh thon dài cao gầy đứng dựa lưng vào vách tưởng. Hai tay khoanh ở trước ngực, ánh mắt lãnh đạm nhìn Lippi.

Hiển nhiên người này chính là Miranda…nàng đến đây để nghe tin tức và đã nghe thấy tất cả.

Mái tóc dài một tấc gọn gàng của nàng cũng không làm cho nàng lộ ra dáng vẻ hăng hái. Gương mặt mê người của nàng vẫn như cũ vô cảm, đầu cúi xuống, hiện ra dáng vẻ cô đơn.

“Miranda…. Miranda….”

Lippi đang còn điên cuồng dần bình tĩnh lại. Tiếng hét cũng dần giảm xuống, thân thể bị đám lính mang đi cũng từ bỏ giãy dụa,

“Thực xin lỗi… thực xin lỗi…xin lỗi…. Y Sâm….”

Cùng với thân ảnh Lippi bị đám lính mang đi càng lúc càng xa kia, Miranda loáng thoáng nghe được âm thanh khóc nức nở của hắn.

“Ha ha ha… nói như vậy… ngươi chết vì đồng đội của mình sao.”

Miranda hít sâu vào một hơi, nhàn nhạt nói,

“Cũng coi như là chết có ý nghĩa.”

Nói xong, Miranda cất bước rời khỏi hành lang.

Vào lúc đi tới góc hành lang, đột nhiên Miranda dừng lại. Từ xa nàng nhìn thấy ba thành viên dị năng đang bước ra khỏi đại sảnh dưới sự bảo hộ của đám lính.

Đôi mắt xanh thẳm xinh đẹp sáng quắc của nàng nhìn về phía ba người có dị năng này, không, nói chính xác hơn là, ánh mắt giống như ngọn lửa của nàng nhìn chằm chằm về phía John.

John lạnh lùng liếc nhìn Miranda một cái, cũng không có biểu lộ ra cảm xúc hay nói ra câu nào.

Được bao vây bởi đám lính, hắn ta đi ngang qua Miranda.

……

Địa điểm: Cách thị trấn Saar (Tát Nhĩ) 15 km .

“A….”

Y Sâm đột nhiên mở mắt ra. Hắn hít vào từng ngụm từng ngụm không khí trong lành, sau đó ho khan một trận. Sau khi ho khan xong,  hắn cố gắng vùng vẫy người.

Thì phát hiện ra rằng dây leo từng trói chặt mình kia đã mềm oặt, nầm sấp hết trên mặt đất không còn chút khí lực nào. Vì vậy hắn liền dễ dàng giãy dụa thoát khỏi vòng vây.

Y Sâm vội vàng đứng dậy, nhìn xung quanh thì phát hiện ra rằng cách đó không xa đám ác khuyển và zombie tiến hóa vẫn đang còn ở nơi đó, tùy thời có thể giết chết hắn.

Nhưng mà không biết nguyên nhân tại sao bọn nó vẫn như cũ không dám bước vào phạm vi bán kính 15 mét này. Bọn nó đứng ở phía ngoài giương nanh múa vuốt, đang đợi Y Sâm ra ngoài.

Y Sâm quay đầu lại thì phát hiện ra một vài cánh hoa nằm rải rác, hầu hết trong số đó hình như đều bị hắn ăn thì phải?

Y Sâm gãi gãi đầu, vào thời khắc sinh tử mạo hiểm như vậy, hắn với lượng adrenaline tăng cao, đã làm ra một điều không tưởng đối với loài người để tồn tại.

Như vậy….

Y Sâm cúi người đi về phía nhặt lên cây súng đã bị vứt lại, trong lòng thầm hỏi:

“Tại sao mình lại ngất đi? Năng lượng cổ quái đó là gì? Ta thức tỉnh dị năng rồi sao? Không phải a…trừ tiếp xúc đóa hoa có thể thức tỉnh được dị năng ra, cũng không có ví dụ nào nói qua hậu thiên có thể thức tỉnh được dị năng.”

*hậu thiên: thời kỳ sau này.

Y Sâm sắp xếp lại suy nghĩ của mình. Hắn lãnh tĩnh quan sát bốn phía, lấy đóa hoa làm trung tâm, bán kính 15 mét ở ngoài đều là ác khuyển và zombie tiến hóa, không dễ gì mà trốn thoát được.

Hơn nữa, càng thêm đáng sợ chính là, nếu như đám quái vật này phát hiện ra nơi này đã không còn là “khu vực chết” nữa thì sao?

Những con Zombie sau khi tiến hóa kia hình như có chút thông minh, dù sao từ trận phục kích kia hắn có thể nhìn ra được.

Y Sâm nhanh chóng kiểm tra lại một chút trang bị trên người. Sau đó nhướn mày, có thể tìm thấy được trang bị gì ở trên bộ quần áo rách rưới này chứ?

Ngoài trừ con dao đen nhánh dài nửa thước được Miranda tặng cho hắn lúc trước được hắn cất giấu ở dưới chân ra , cũng chỉ có thanh súng trường hắn vừa mới nhặt lên này. Không có băng đạn dư thừa và trong súng cũng không có nhiều đạn.

Trong trường hợp nay….

Y Sâm hít sâu vào một hơi, không ngừng tưởng tượng ra nhiều phương pháp khác nhau.

Ở đây chờ đợi cứu viện tới hiển nhiên không phải là một hành động sáng suốt rồi. Hắn đã hôn mê mấy giờ rồi, nhìn cảnh tượng bầu trời có thể đoán ra được lúc này đã tầm xế chiều.

Những con dị thú này giống như những con voi được thuần dưỡng từ nhỏ. Lúc còn nhỏ bọn chúng bị người huấn luyện thú đánh bằng roi da làm cho bọn chúng sợ hãi, không dám bước ra khỏi vòng tròn nửa bước. Lúc trưởng thành, khi đã thành con voi lớn rồi, nó vẫn dịu ngoan như cũ. Chỉ cần người khác tùy ý quất lên người nó, nó liền không dám bước ra khỏi vòng nửa bước.

Đây chính là sự sợ hãi vô hình, đã thành thói quen khó có thể từ bỏ.

Nhưng hiện tại, con voi trưởng thành có thể giết chết người huấn luyện thú đã từng giày vò nó. Và cái đám dị thú này cũng giống như vậy. Bọn chúng có thể tùy thời tiến vào “khu vực chết” xung quanh đóa hoa này, cũng không phải vì bọn chúng đã trưởng thành mà là vì đóa hoa đã chết!

Y Sâm nắm chặt cây súng trong tay, cục diện này nhìn thế nào cũng là tử cục a!

Mình do năng lượng không giải thích được trong cơ thể kia làm cho hôn mê, có nghĩa là??

Y Sâm tỉ mỉ cảm thụ một lúc lâu, nhưng dù có làm thế nào đi chăng nữa cũng không có phát hiện ra được hắn có năng lực đặc biệt nào cả.

Khoan đã, nếu như zombie tiến hóa, vậy thì trong đầu chúng hẳn là phải có tinh hạch.

Ánh mắt Y Sâm quét tới, phát hiện ra 5 con Zombie tiến hóa màu bạc, e rằng lũ Zombie tiến hóa từ khắp nơi trên thế giới đều tập trung hết ở đây rồi thì phải, lý do là vì… đóa hoa cổ quái này khiến cho bọn chúng tiến hóa??

Bọn chúng hẳn là sản vật cực kỳ đặc biệt. Nếu như những Zombie tiến hóa này có mặt khắp nơi trên thế giới, vậy thì nhân loại có lẽ đã sớmdiệt vong từ lâu rồi.

Những con Zombie này ngồi chổm hổm chờ đợi hắn, như vậy mục tiêu của bọn chúng là vật sống.

Y Sâm nắm chặt súng ở trong tay, trong lòng nổi lên một trận kịch liệt.

Nếu mình bắn ra một viên đạn, sẽ mang lại về cho mình là tinh hạch… hay là chọc giận bọn chúng sau đó sẽ khiến mình chết yểu?

Không, không đúng!

Suy nghĩ của mình có chút sai lầm rồi, Y Sâm gõ gõ lên trán, dưới cái nhìn của đôi mắt màu đỏ tươi, hắn bình tĩnh suy nghĩ:

“Mình đang ở trong bán kính 15 mét của đóa hoa, thế nhưng mình vẫn bình yên vô sự, này khách quan đại biểu “khu vực chết” đã biến thành “khu vực an toàn.”

Cho nên, rốt cuộc bọn chúng đang sợ cái gì?? Hay là… uy nghiêm của đóa hoa này thật sự quá lớn?? Bọn chúng căn bản không có nửa điểm dũng khí tiến vào nơi này?

Nghĩ tới đây, Y Sâm nhanh chóng cầm súng lên.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top