Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Thục Phi (Dịch)
  4. Chương 13: Phản ứng từ khắp nơi

Thục Phi (Dịch)

  • 603 lượt xem
  • 2204 chữ
  • 2022-04-23 22:32:56

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lưỡng nghi điện là nơi hoàng đế triệu kiến đại thần phê duyệt tấn chuơng, là nơi vô cùng nghiêm trang, không nói đến phi tần, ngay cả hoàng hậu, thậm chí thái hậu, cũng không thể tự tiện xông vào khi không có sự cho phép của hoàng đế. 

Từ sau khi Vũ Văn Hi đăng cơ (lên ngôi vua), luôn bận rộn quốc sự (chuyện quan trọng của quốc gia), Phiên quốc ở phương Bắc lại bắt đầu rục rịch, làm hắn vội đến sứt đầu mẻ trán, thật sự không đặt quá nhiều tâm tư vào kỳ tuyển tú nữ năm nay. Bởi vậy, ngoài nữ nhi của Thẩm gia mà hắn đã sớm chọn trúng, các tú nữ khác cũng chẳng qua là tùy ý chọn vài người thiên kim khuê tú \coi như thuận mắt thôi.

Đến khi Vũ Văn Hi gặp xong vị đại thần cuối cùng, xử lý xong chính sự lúc lâm triệu, mới có thời gian bưng chén trà mà tiểu thái giám mới đưa lên uống một ngụm. Giang Hi thấy vậy, liền tiến lên nhẹ giọng bẩm báo: "Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương phái người đến truyền lời, nói là Tiêu Tiệp Dư đã mang thai hơn một tháng ...”

Vũ Văn Hi đang muốn để chén trà lại chỗ cũ, động tác liền thoáng dừng lại giữa không trung, nhưng không có ai phát hiện. Hắn cầm chén trà trong tay để lại trên mặt bàn, phát ra tiếng vang giòn nhẹ, nói: "Trong cung nhiều năm không có tin vui, truyền chỉ, ban thưởng cho Tiêu Tiệp Dư một đôi bạch ngọc như ý*, mười khúc vân cẩm (một loại vải gấm).." 

Lại nói tiếp mấy thứ, thoáng ngừng một chút, mở miệng "Bảo Tiêu tiệp Dư an thai thật tốt ở Thúy Vi cung, miễn cho nàng tất cả các lễ thỉnh an.”

"Nô tài tuân chỉ.” Giang Hi có chút không hiểu, ý tứ này của hoàng thượng, là vui mừng vì Tiêu Tiệp Dư có thai sao? Hay là mất hứng?

Cho Tiêu Tiệp Dư ở lì trong Thúy Vi cung an thai, nghe như là ân điển, nhưng nếu suy nghĩ tinh tế lại, Tiêu Tiệp Dư vốn không được sủng ái, hiện tại lại có thai, ngay cả cửa cung cũng không thể đi ra một nước, nói cách khác, vẻn vẹn một năm, nàng đừng nghĩ nhìn thấy hoàng đế.

Nhưng lòng dạ của hoàng đế luôn khó do, Giang Hi cũng không thể bận tâm suy nghĩ nhiều, chuẩn bị thành thật đi Thúy Vi cung tuyên chỉ, vừa mới đi hai nước, lại bị hoàng đế gọi lại.

“Ngũ phẩm lương nhân Tần thị, khiêm cung vô cùng (khiêm tốn nhìn nhượng), bản tính dịu ngoan nhu hòa, sắc phong thành Tứ phẩm phương hoa.” 

Hoàng đế mặt không biểu cảm nói xong, đợi sau khi Giang Hi đáp lời, lại nói, "mấy ngày rồi trẫm chưa gặp hoàng hậu, hôm nay sẽ không điểm thẻ bài, đi Chiêu Minh cung đi.” 

“Vâng” 

Giang Hi không dám nhìn sắc mặt của hoàng đế, cúi đầu thi lễ, lui ra ngoài.

Vũ Văn Hi bấm tay gõ gõ mặt bàn, ánh mắt đen tối không rõ. Con nối dõi của hắn không nhiều lắm, ngoài thái tử ở Đông cung là do hoàng hận sinh ra, cũng chỉ có nhị hoàng tử do Trương Đức phi sinh hạ, phi tần trong hậu cung có thai, vốn là chuyện tốt, chẳng qua mẫu thân của đứa nhỏ, thân phận đúng là có chút phiền phức. Tiêu gia đã có một vị hoàng hậu, có thể để hoàng hậu sinh trưởng tử (con trai đầu tiên), đã là cực hạn của hắn. 

Về phần Tiêu Tiệp Dư... Ánh mắt hắn trầm xuống, số lần hắn sủng hạnh Tiêu Tiệp Dư cũng không nhiều, không nghĩ tới nàng có thể mang thai, lúc trước thực không nên nể mặt thái hậu, cho phép Tiêu Tiệp Dư không phải uống bát canh tị tử thang kia (canh có vị thuốc để tránh mang thai).

Suy nghĩ vòng vo một hồi, Vũ Văn Hi rất nhanh có chủ ý, Tiệp Dư không có tư cách nuôi nấng hoàng tử hoàng nữ, chờ sau khi Tiêu Tiệp Dư sinh đứa nhỏ trong bụng, liền để cho Cao Hiền phi hoặc Giang Sung Nghi nuôi dưỡng. Về phần để hoàng hận nuôi nấng, Vũ Văn Hi chưa từng lo lắng qua khả năng này. Nữ tử Tiêu gia, không thể lại mang long thai, càng không thể để cho các nàng nuôi nấng hoàng tử.

Mặc kệ Tiêu Tiệp Dư có tính toán gì hay không, hay là hoàng đế và hoàng hậu có ý kiến gì tới bụng của nàng, những chuyện này đều tạm thời không liên quan Thẩm Mạt Vân.

Ở Chiêu Minh cung thỉnh an một lát, sau khi Tiêu hoàng hậu vẫy tay nói mọi người giải tán, nàng liền chậm rãi đứng dậy, theo những người khác rời đi.

Tuy rằng vẫn là buổi sáng, nhưng ánh mặt trời đã nóng cháy, làm cho người ta không mở mắt ra được. Thẩm Mạt Vân ngẩng đầu, híp mắt nhìn nhìn bầu trời trong sáng, cũng không nói gì, chỉ là bảo đám hạ nhân về cung nhanh một chút. 

Trở lại Trường nhạc cung vừa nghỉ ngơi chưa được nửa canh giờ (gần 1 tiếng), Đỗ An đã đến báo cho nàng hai đạo ý chỉ mới nhất của hoàng đế. 

Thẩm Mạt Vân đang nằm dựa lưng trên ghế quý phi**, hơi thời biếng ách xì một cái, nói: "Tiễn Dung, người đi chọn mua đồ vật có ý nghĩa cát tường chúc mừng, đưa đến chỗ của Tần Lương Nhân, a không, là Tần Phương Hoa, ngoài ra tìm một số đồ không quá nổi bật, đưa đi Thúy Vi cung. Nhớ kỹ, đưa đồ đi chỗ của Tiêu Tiệp Dư trước, sau đó mới là Tần Phương Hoa.”

Tiễn Dung hành lễ nói: "Nô tì tuân mệnh. Nương nương, bây giờ lập tức đưa đi hay là...”

Thẩm Mạt Vân mỉm cười, không thể không nói, có một thủ hạ cẩn thận quả thật bớt được rất nhiều việc, nếu Tiễn Dung thật có thể vì nàng mà làm việc thì sẽ không thể tốt hơn. Nàng nghĩ nghĩ, tính toán một chút phản ứng và khoảng cách của các cung, nói: "Nửa canh giờ nữa rồi đi." 

Lại nhìn thoáng qua Đỗ An đứng ở bên cạnh, " ngươi và Đỗ An cùng nhau đi đi, cả hai thận trọng sẽ hơn. Dù sao cũng là phi tần đầu tiên có thai từ khi hoàng thuợng đăng cơ tới nay, không thể khinh thường.”

Tiễn Dung và Đỗ An đều nghe lệnh lui ra.

Thẩm Mạt Vân lại suy nghĩ, hoàng đế ra ý chỉ sắc phong cho Tần Lương Nhân, nếu Tiêu Tiệp Dư nghe được, không biết sẽ bực bội thế nào đây! Nàng đang mang thai đứa nhỏ của nam nhân kia, nhưng nam nhân đó đảo mắt lại đi tăng lên vị phân của một nữ nhân khác, con ngay ngày biết tin nàng mang thai nữa chứ. Hoàng đế làm việc này, nếu Tiêu Tiệp Dư tức giận đến mức thai nhi không ổn định, nghiêm trọng hơn là có thể sẽ sinh non...

Thẩm Mạt Vân hoàn toàn không nghi ngờ sẽ có khả năng này.

Muốn nói Hoàng đế mất hứng, nhưng người lại ban thưởng rất nhiều cho Tiêu Tiệp Dư, tuy nhiên đêm nay hoàng đế lại muốn ngủ lại trong cung hoàng hậu, vậy là đang diễn vở kịch gì? Thật là làm cho người ta choáng váng.

“Chủ tử.” Tố Nguyệt dâng lên một ly nước ấm, bên trong thả một vài cánh hoa, giúp Thẩm Mạt Vân thanh giọng, hơi lo lắng nhìn nàng. TiêuTiệp Dư mang thai, nhưng số lần chủ tử thừa sủng (thị tẩm) cũng không ít, vì sao còn chưa có tin vui.

Thẩm Mạt Vân uống một ngụm trà, nghĩ rằng vị Vĩnh Húc hoàng đế này, đúng là một người kì lạ. Từ khi hắn đăng cơ tới nay, trong cung còn có một quy định bất thành văn, chỉ cần là phi tần dưới nhị phẩm, sau khi thị tẩm đều phải uống thuốc tránh thai. Khi quy tắc này truyền ra ngoài cung, cũng nhận được không ít lời đồn đại, từng có quan viên thử góp lời, kết cục bị giáng liền ba cấp cộng thêm trách cứ một trận, sau vài lần, không còn ai dám lên tiếng nữa.

Vương triều Đại Tề và Trung Quốc cổ đại có rất nhiều quy củ lễ chế giống nhau, trong đó nhiều tử nhiều phúc (đông con thì có phúc) chính là điều được coi trọng nhất. Lời tiên đế, dưới gối cũng có tám vị hoàng tử, bốn vị hoàng nữ, mà bây giờ Vĩnh Húc hoàng đế, số lượng con nối dõi lại có thể đếm trên một bàn tay.

Nếu nói hoàng đế lo lắng mẫu gia (gia tộc của mẹ hoàng tử) của hoàng tử có quyền thế quá lớn thì hắn có thể chọn cung phi phân vị thấp có gia thế bình thường sinh đứa nhỏ, nhưng hắn lại cố tình đi ngược lại, cố ý để những phi tần này uống thuốc tránh thai. Có thể nói hắn không kiêng kị thế lực ngoại thích (thế lực của các phi tần hay vợ của vua), nếu không sẽ không chọn nàng tiến cung phong phi, ngược lại lạnh lùng muội muội của Tiêu hoàng hậu, khiến nàng xấu hổ vẫn mãi dậm chân tại vị trí tam phẩm Tiệp Dư này. Hơn nữa, những phi tử có địa vị cao, cũng không có mấy người sinh hài tử. Tránh thai, khụ, ngoài nữ nhân, nam nhân cũng có thể uống thuốc, nếu không uống thuốc, cũng còn có phương pháp khác, thái y viện cũng không phải chỉ để trang trí.

Suy nghĩ một lúc lâu, Thẩm Mạt Vân thật sự không nghĩ ra, liền quyết định không tiếp tục suy nghĩ nữa. Cục diện chính trị trên triều đình là chuyện mà hoàng đế nên phiền não. Dùng lời nói của thế kỷ hai muơi mốt, thì nàng là một nhân viên đang trong kỳ thử việc của một công ty, mà công ty đó vẫn chưa mua cho nàng "ba loại bảo hiểm", nàng không cần quan tâm việc mà tổng giám đốc cảm thấy đau đầu xem những nhân viên ở công ty có trà trộn vào làm gián điệp kinh tế hay không? Hiện tại mới thực sự gọi là ăn củ cải mặn, bận tâm trăm mối.

“Chủ tử” Tố Nguyệt thấy Thẩm Mạt Vân trầm ngâm lâu không lên tiếng, không nhịn được gọi nàng.

Thẩm Mạt Vân lấy lại tinh thần, phát hiện Tố Nguyệt đang nhìn nàng, không khỏi cười nói: "Được rồi, trong lòng ta đều rõ cả, việc này ngươi cũng đừng quan tâm làm gì.”

Tố nguyệt thấy bộ dáng lạnh nhạt của Thẩm Mạt Vân, chỉ đành âm thầm nóng lòng, nhưng cũng không có cách nào khác.

Thẩm Mạt Vân cúi đầu, sờ sờ bụng của mình, nghĩ rằng chuyện mang thai, vẫn nên chờ thêm hai năm đi, thân thể này còn chưa tròn mười bảy tuổi, nhìn theo góc độ y học, không phải thời gian tốt nhất để mang thai.

Côn nữa, bây giờ nàng không thể có thai, từ lúc mang thai đến lúc sinh nở, đến ở cữ, ít nhất cũng phải một năm, nếu không cẩn thận bị bệnh, nói không chừng còn phải tĩnh dưỡng một hai năm. Bây giờ hoàng đế còn cảm thấy nàng tươi mới, nhưng hai ba năm nữa, hậu cung không thiếu mỹ nữ, nàng lui xuống, tự nhiên sẽ có người khác trèo lên thay thế. Đến lúc đó, hoàng đế còn có thể nhớ tới nàng sao? Cho nên, bây giờ không phải là lúc để mang thai.

Chủ tử lớn nhỏ trong cung đều tặng lễ cho Tiêu Tiệp Dư và Tần Phương Hoa, mặc kệ trong lòng Tiêu tiệp dư nghĩ như thế nào, ở mặt ngoài đều phải khách khí tạ ơn. Về phần Tần phương hoa, đây là một trong số các tú nữ mới vào cung, người đầu tiên được phong tứ phẩm, hai ngày này nàng làm việc nói chuyện cũng có chút đắc ý.

Từ lúc hoàng đế hạ đạo ý chỉ kia, Tiêu tiệp dư không bước ra khỏi Thúy Vi cung một bước, tất cả mọi người cho rằng trước khi nàng sinh ra đứa nhỏ, sẽ không gặp lại nàng. Nhưng vài ngày sau, Tiêu tiệp dư sáng sớm lại xuất hiện tại Chiêu Minh cung, cung kính thỉnh an hoàng hậu.

Tiêu hoàng hậu nhìn những mỹ nữ trong phòng có thần sắc khác nhau, nói, "Hôm qua khi bản cung thỉnh an thái hậu, thái hậu nói muốn nhìn Tiêu tiệp dư một chút, dù sao đây cũng là phi thần đầu tiên có thai từ khi hoàng thượng đăng cơ tới nay." Nói xong, đứng lên, mọi người cũng vội vàng đứng dậy từ trên ghế, "Đi thôi, theo ta đi thỉnh an thái hậu."

Thẩm Mạt Vân cũng đi theo ngồi lên kiệu, sau đó theo đuôi mọi người, nghĩ rằng hóa ra Tiêu tiệp dư dựa vào mặt mũi của thái hậu mới có thể được miễn chén thuốc kia, trước đó nàng còn đang hứng thú suy nghĩ Tiêu tiệp dư làm sao có thể khiến cho hoàng đế mọc sừng trong hậu cung thủ vệ nghiêm ngặt như thế này.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top